Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 283 - Vừa tùy tiện nói, Tam Hoàng đã quỳ (2)

Hai mẹ con Thương Thanh Quân không ở lại trang viên.
Sau khi hai người ăn cơm xong thì định vào thôn tìm Lý Chính.
Thương Thanh Quân chuẩn bị xây xưởng làm giấy cách Triều Ca không xa, như vậy sau này cũng thuận tiện cho việc buôn bán.
Nàng cảm thấy Lý Nguyên ở thôn trang này không tệ, chẳng những cách Triều Ca không xa mà còn có thể gặp Lý Nguyên bất cứ lúc nào, vì vậy nàng định tìm Lý Chính hỏi một chút, xem có ai gần đây bán đất không.
Trên đường hai mẹ con đi tìm Lý Chính lại bất ngờ gặp một người.
“Bần đạo là Từ hàng, bái kiến hai vị cư sĩ.” Từ Hàng đạo nhân mang vẻ mặt hòa nhã chắp tay nói với hai mẹ con Thương Thanh Quân.
Bây giờ, vết thương của hắn đã hồi phục, lại trở về dáng vẻ tiên phong đạo cốt, thong dong nhã nhặn.
“Là ngươi?” Vẻ mặt Thương Thanh Quân ngạc nhiên.
“Ngươi đến đây làm gì?” Sắc mặt Thương Khương thị đề phòng cảnh giác.
Từ Hàng đạo nhân vội vã nhẹ nhàng trấn an: “Hai vị đừng sợ, lần này bần đạo tới tìm các ngươi không có ác ý gì, mà là có một đại tạo hóa muốn cho các ngươi.”
Nghe đến ba chữ “đại tạo hóa”, hai mẹ con Thương Thanh Quân lập tức hiểu ra mục đích của Từ Hàng đạo nhân.
Nếu là lúc trước, Thương Khương thị đương nhiên sẽ động lòng nhưng bây giờ nàng đã không còn chút ý nghĩ nào nữa.
Cái gì mà hoàng hậu quân vương, làm sao hơn được Lý Nguyên?
Phải biết rằng, Lý Nguyên là nam tử mà Hậu Thổ nương nương muốn lấy thân báo đáp, là người Nữ Oa nương nương làm nũng, Tam Hoàng Thánh Nhân cũng kính nể, người con rể như vậy, làm sao một quân vương so sánh được?
Vì vậy Thương Khương thị lập tức từ chối Từ Hàng đạo nhân: “Ngươi đi tìm người khác đi! Trong lòng nữ nhi của ta đã có ý chung nhân rồi.”
Thương Thanh Quân xấu hổ đỏ bừng mặt, nhưng lại không phủ nhận.
“Là ai?” Từ Hàng đạo nhân cau mày hỏi.
Thương Khương thị: “Đương nhiên là Lý Nguyên.”
Phụt!
Từ Hàng đạo nhân trực tiếp phun ra một búng máu.
Hắn vô cùng khiếp sợ nói: “Lý, Lý, Lý tiền bối với nàng, sao, sao có thể?”
Dù sao với thân phận của Lý Nguyên, đến cả Thánh Nhân cũng muốn lấy lòng, sao có thể để ý một nữ tử phàm nhân được?
Thương Khương thị thấy dáng vẻ khiếp sợ của Từ Hàng đạo nhân thì bất mãn.
Nàng tức giận nói: “Có cái gì không thể? Nữ nhi của ta dung mạo đẹp như hoa, có gì ngạc nhiên lắm sao?”
Từ Hàng đạo nhân cười xòa nói: “Bần đạo không phải nghi ngờ dung mạo của lệnh ái, chỉ là dù sao thần tiên với phàm nhân cũng khác biệt, chờ ba mươi bốn mươi năm nữa, dáng vẻ của Lý tiền bối vẫn như bây giờ, nhưng Thương cô nương thì tóc đã trắng xóa, cái này…”
Hắn nhún vai, dáng vẻ ngươi tự hiểu.
Thương Thanh Quân nghe vậy thì trong lòng đột nhiên thấy tê rần.
Trước đây nàng không nghĩ đến vấn đề này, lúc này được Từ Hàng đạo nhân nhắc nhở, nàng càng phát hiện mình và Lý Nguyên chênh lệch quá lớn.
Thương Khương thị nghĩ đến chênh lệch giữa nữ nhi và Lý Nguyên thì cũng cau mày.
Nhưng nàng không cảm thấy đó là một vấn đề lớn.
Dù sao năng lực của Lý Nguyên cũng vượt trội, nếu như nữ nhi thật sự ở bên hắn, muốn cho nữ nhi trường sinh chắc là có thể dễ dàng làm được thôi?
Nghĩ đến đây, nàng lập tức không nhịn được phất tay với Từ Hàng đạo nhân, nói: “Chuyện của chúng ta không cần ngươi quan tâm, ngươi đừng tới làm phiền chúng ta nữa.”
Nói xong nàng lập tức kéo nữ nhi đi.
Cái gì mà hoàng hậu, không hiếm lạ gì.
Từ Hàng đạo nhân nhìn Thương Thanh Quân rời khỏi thì chân mày lập tức nhíu chặt lại.
Nếu Thương Thanh Quân này chung tình với Lý Nguyên thì chuyện kia khó rồi.
Một tháng sau.
Cuối cùng Thương Thanh Quân cũng thành lập xưởng giấy.
Vì Mã gia trang không có ai bán đất nên nàng đã xây dựng xưởng làm giấy ở trên thôn của Tống Dị Nhân, mua một mảnh đất trống của Tống Dị Nhân.
Tìm đủ công nhân, sau khi thành lập xưởng không bao lâu, Thương Thanh Quân đã dựa theo phương pháp Lý Nguyên truyền thụ mà thành công chế tạo ra giấy.
Thời điểm giấy được làm ra.
Bầu trời Tống gia trang đột nhiên xuất hiện ánh sáng rực rỡ, còn có hư ảnh long phượng kỳ lân trên cửu thiên rít vang. Tử khí xán lạn che khuất bầu trời, đại đạo vang vọng, truyền khắp chư thiên.
Khương Tử Nha đang ở trong Tống gia trang thấy dị tượng trên trời đáng sợ thì đôi mắt trợn tròn lên.
Hắn kêu lên: “Khí tức thánh khiết mênh mông như vậy, chẳng lẽ có Thánh Nhân sắp xuất thế soa?”
Chẳng những Khương Tử Nha bị dị tượng trên bầu trời làm cho bất ngờ mà vô số đại năng ở hồng hoang cũng đều bị dị tưởng này làm ngạc nhiên.
Đâu Suất cung, Ngọc Hư cung, Bích Du cung, Oa Hoàng cung, Bình Tâm điện, Đại Hùng bảo điện.
Đôi mắt của mấy vị Thánh Nhân không hẹn mà cùng nhìn về phía Tống gia trang.
Lão Tử bất ngờ đến mức suýt chút nữa giật chòm râu mình xuống: “cái này, Dị tượng này là có công đức Thiên Đạo rơi xuống.”
“Người nào làm gì lại có thể dẫn đến công đức Thiên Đạo rơi xuống?” Ánh mắt Thông Thiên giáo chủ sáng quắc lên.
“Lại là công đức Thiên Đạo?” Ánh mắt của hai người Tiếp Dẫn Chuẩn Đề tràn đầy ước ao và đố kị.
Trong mắt Nữ Oa lóe lên tia hưng phấn lạ kỳ: “Vị trí công đức Thiên Đạo sinh ra cách trang viên của Lý Nguyên không xa, không biết có liên quan đến Lý Nguyên hay không?”
Trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi động: “Bây giờ Khương Tử Nha đang ở đâu, chẳng lẽ…”
Trái tim hắn chợt thấy hốt hoảng.
Lúc này Thương Thanh Quân không hề có cảm giác gì với dị tượng trên trời, nàng đam cầm tờ giấy đầu tiên xưởng làm ra quan sát liên tục, trông vô cùng kích động.
“Thật tốt quá, cuối cùng cũng thành công tạo ra trang giấy rồi.”
Nàng vừa nói dứt lời thì chỉ thấy một luồng khí tức màu vàng khổng lồ giáng từ trên trời xuống.
Toàn bộ xưởng đều bị kim quang bao trùm, giống như mạ một lớp sơn màu vàng.
“Sao thế?”
“Có chuyện gì vậy?”
“...”
Công nhân bên trong xưởng thấy dị tượng này thì tất cả đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Thương Khương thị cũng khó hiểu nhìn xung quanh, trong đầu trống rỗng.
Bịch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận