Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1361 - Cố Thành tự biết xấu hổ

Làm nhân vật chính này như ta cũng quá mức thấp kém rồi!
Thật sự là xuyên qua sự cô đơn.
Đến khi mọi người cuối cùng cũng ăn lẩu xong, Cố Thành cảm thấy trải qua lâu giống như một thế kỷ.
Nhưng mà mọi người ăn lẩu rồi vẫn chưa xong.
Lại bắt đầu ăn bánh kem.
Mà bánh kem vẫn không có phần của Cố Thành.
Hắn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
Mặc dù Cố Thành không hề thèm khát ăn bánh kem.
Chỉ là đối xử khác biệt thế này khiến hắn giày vò khó chịu.
Không dễ gì mọi người mới ăn xong bánh kem.
Cố Thành lại bị Nguyên Thủy Thiên Tôn sai đi rửa chén.
Cố Thành cảm thấy mọi điều hôm nay trải qua hoàn toàn là ác mộng.
Đến khi hắn rửa chén xong xuôi, vốn dĩ cho rằng có thể rời khỏi nơi đau lòng này rồi, nhưng mà hắn lại phát hiện mấy người Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh đang đánh cờ vui vẻ.
Còn Lý Nguyên, Nữ Oa đang chơi đấu địa chủ.
Cố Thành chỉ đành đứng sau sư phụ, cố gắng bày ra dáng vẻ cung kính lễ độ.
Hắn không khỏi bắt đầu nghi ngờ đây thật sự là đãi ngộ của nhân vật chính sao?
Khó khăn lắm mới đến lúc mặt trời xuống núi, Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh cuối cùng cũng cáo từ rời phủ đệ.
Cuối cùng Cố Thành cũng có thể rời khỏi nơi khiến hắn khó chịu khắp cả người này rồi.
Hắn thề trước khi tu vi chưa thăng đến Đại Đạo, hắn nhất định không đến nơi này trải nghiệm nỗi xấu hổ như ngày hôm nay nữa.
Sau khi quay về ta phải chuyên tâm hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Nghĩ đến hệ thống Cố Thành bỗng nhớ ra hắn vẫn còn mấy phần thưởng chưa nhận.
Hắn lập tức triệu hoán hệ thống ở trong lòng chuẩn bị nhận thưởng.
Nhưng mà điều khiến Cố Thành ngạc nhiên chính là trong lòng hắn triệu hoán một lúc nhưng màn hình ảo vốn dĩ đại diện cho hệ thống ở trong đầu không hề sáng lên.
Chuyện này là sao?
Lẽ nào hệ thống có vấn đề gì sao?
Cố Thành hơi hoảng hốt.
Hắn tiếp tục triệu hoán hệ thống trong lòng.
Nhưng mà hệ thống vẫn không có phản ứng.
Hắn muốn mở kho hệ thống muốn lấy các phần thưởng pháp bảo đan dược trong kho hệ thống ra.
Nhưng kho hệ thống cũng không có phản ứng.
Hơn nữa trong đầu hắn cũng không cảm nhận được kho hệ thống và các phần thưởng cất trong kho hệ thống.
Giống như hệ thống đã biến mất vậy.
Cố Thành sốt ruột lắm rồi.
Giống như con kiến bò tên chảo nóng.
Hắn nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao hệ thống lại không có phản ứng?
Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu?
Nhưng mà dù trong lòng vô cùng nôn nóng nhưng ngoài mặt hắn vẫn giả vờ bình tĩnh để tránh Nguyên Thủy Thiên Tôn nghi ngờ.
Quay về Ngọc Hư cung.
Nguyên Thủy Thiên Tôn răn đe Cố Thành một trận.
Bảo Cố Thành sau này nghiêm túc tu luyện, tuyệt đối không được đắc tội với Đát Kỷ, Tiểu Tê Tử.
Trong lòng Cố Thành chỉ nghĩ đến chuyện của hệ thống, mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn cứ lãi nhãi khiến hắn rất khó chịu nhưng cũng không dám nói gì, chỉ có thể nén nỗi lo lắng trong lòng, nghe Nguyên Thủy Thiên Tôn dông dài.
Khó khăn lắm mới đợi Nguyên Thủy Thiên Tôn nói xong, cuối cùng Cố Thành cũng có thể quay về động phủ của mình.
Hắn khởi động toàn bộ trận pháp phòng ngự, sau đó bắt đầu nghiên cứu hệ thống của mình.
Đáng tiếc cho dù hắn dùng cách gì, từ đầu đến cuối vẫn không thể gọi hệ thống dậy.
Vẫn không cảm nhận được kho hệ thống và các thiên tài địa bảo trong kho hệ thống.
“Phịch!”
Cố Thành suy sụp ngồi trên mặt đất, gương mặt hồn bay phách lạc.
Hắn cảm thấy hệ thống của mình e rằng đã biến mất rồi.
Không hề báo trước giống như lúc nhận được hệ thống vậy.
Trước đây Cố Thành tràn đầy tự tin cho rằng tương lai mình nhất định tu luyện được đến cảnh giới cao hơn tất cả mọi người để rửa mối nhục hôm nay.
Nhưng bây giờ hệ thống biến mất, các loại thiên tài địa bảo nhận được trước đây cũng biến mất không thấy tăm tích, lòng tự tin của Cố Thành thoáng chốc tụt xuống mức thấp nhất.
Rơi vào mê man, không biết nên là như thế nào mới phải!
Ta không phải là nhân vật chính sao?
Tại sao hệ thống lại biến mất chứ?
Có phải do Lý công tử kia thầm giở trò hay không?
Chắc không thể đâu?
Sao hắn có thể biết được sự tồn tại của hệ thống chứ?
Cố Thành không thể nào tiếp nhận được sự thật này.
Thật ra hệ thống của Cố Thành thật sự đã bị Lý Nguyên lấy về rồi.
Nếu đã đắc tội với Đát Kỷ, đương nhiên Lý Nguyên sẽ không nhắm mắt làm ngơ, hiển nhiên phải dạy cho Cố Thành một bài học đàng hoàng.
Nhưng mà thực lực của Cố Thành quá tệ không đáng để Lý Nguyên nhìn thẳng.
Cho nên toàn bộ quá trình, Lý Nguyên đều không nhìn lấy Cố Thành một cái.
Hắn chỉ lấy đi hệ thống mà Cố Thành lấy làm kiêu ngạo, đây chính là cách dạy dỗ Cố Thành tốt nhất rồi.
Bởi vì nguyên nhân khiến Cố Thành tự tin chính là hệ thống.
Bởi vì có được hệ thống nên Cố Thành mới cảm thấy mình là nhân vật chính, mỹ nhân trong thiên hạ đều là của hắn, sắp không nhìn rõ trọng lượng của bản thân mình rồi.
Không có hệ thống hắn sẽ chẳng còn sức để kiêu ngạo.
Cái này càng độc ác hơn tát vào mạnh Cố Thành!
Cố Thành suy sụp rất lâu mới từ từ bước ra từ trong bóng ma mất đi hệ thống.
Bắt đầu dần dần tiếp nhận hiện thực.
Hắn tự an ủi mình mà nghĩ rằng mặc dù hệ thống biến mất nhưng gốc gác nghịch thiên của hắn không hề mất đi.
Chỉ cần sau này hắn chăm chỉ tu luyện, thành tựu sau này chắc chắn không quá thấp.
Thế là Cố Thành bắt đầu lần đầu tiên nghiêm túc ngồi thiền tu luyện công pháp.
Nhưng mà Cố Thành tuyệt đối không ngờ rằng bởi vì tu vi của hắn vẫn luôn nhờ vào phần thưởng hệ thống hoặc là tu vi thăng cấp từ công đức thiên đạo, từ trước đến nay hắn chưa từng nghiêm túc tu luyện, cho nên mặc dù tu vi của hắn đã đạt đến Chuẩn Thánh, nhưng mà tâm tính của hắn, thấu hiểu về đạo vẫn chưa đạt đến trình độ Chuẩn Thánh.
Thậm chí còn không bằng Địa Tiên thăng cấp bình thường.
Nếu hắn mãi dựa vào hệ thống tăng tu vi thì khuyết điểm này của hắn sẽ chẳng ảnh hưởng gì lớn đối với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận