Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 811 - Hỗn Độn Đạo Văn Tiên Hạnh

Trong lòng nàng hơi động, lập tức yên lặng vận hành công pháp theo phương pháp.
Sau đó, mấy người Tiểu Tê Tử, Doanh Câu, Tướng Thần, Hậu Khanh phát hiện, Nữ Bạt biến mất vào hư không trước mắt bọn họ.
Một chút khí tức cũng không còn.
Cho dù Tiểu Tê Tử thông qua chín tầng Thánh Đồng của mình, cho dù Doanh Câu vận chuyển pháp lực với hai mắt cũng không phát hiện ra tung tích của Nữ Bạt.
Tiểu Tê Tử giơ tay về phía vị trí Nữ Bạt biến mất, cũng không chạm vào được thân thể nàng.
“Nữ Bạt tỷ tỷ, ngươi đi đâu vậy?” Tiểu Tê Tử tò mò gọi.
“Ta ở đây.”
Rất nhanh, thân hình Nữ Bạt xuất hiện ở trước mặt mọi người, nàng vẫn đứng ở chỗ đó như trước, không di chuyển bước nào.
Mà cuối cùng Tiểu Tê Tử cũng chạm vào được cánh tay của Nữ Bạt.
Tam cẩu Doanh Câu, Tướng Thần, Hậu Khanh liếc nhìn nhau theo bản năng, đều có thể nhìn thấy khiếp sợ trong mắt nhau.
Ẩn thân không có gì ngạc nhiên, liễm tức cũng không kỳ lạ, kỳ lạ là sau khi ẩn thân liễm tức, thân thể Nữ Bạt lại không đụng vào được. Điều này quá khó tin.
Đây rốt cuộc là loại thần thông gì?
Nữ Bạt cũng tràn đầy bất ngờ và vui mừng khi lấy được pháp tắc chi lực, nàng không ngờ, năng lực này lại nghịch thiên như vậy.
Không hổ là Hỗn Độn linh quả, tác dụng đúng là không tầm thường.
“Vừa rồi Nữ Bạt tỷ tỷ làm sao vậy?” Tiểu Tê Tử tò mò hỏi Nữ Bạt.
Nữ Bạt giải thích: “Cái này gọi là thuật ẩn thân liễm tức, vừa rồi chúng ta ăn linh quả này có tên là Hỗn Độn Đạo Văn Tiên Hạnh. Ăn một trái là có thể thu được một loại pháp tắc chi lực. Vừa rồi ta ăn nửa trái Tiên Hạnh, cho nên thu được thuật ẩn thân liễm tức. Mặc dù đây vẫn chỉ là pháp tắc chi lực đê giai nhưng cũng đã thần kỳ như vậy rồi.”
Tiểu Tê Tử hơi thất vọng nói: “Ta cũng ăn hồng hạnh, vì sao ta không thể ẩn thân?”
Nữ Bạt suy nghĩ rồi nói: “Chắc là ngươi còn chưa tu luyện công pháp, chỉ cần ngươi tu luyện công pháp thì cũng sẽ giác ngộ thuật ẩn thân liễm tức.”
“Ồ!”
Tiểu Tê Tử gật đầu, ngược lại không còn vẻ thất vọng nữa.
“Không biết vị tiểu tỷ tỷ kia là ai, lại sợ hữu Hỗn Độn linh quả?” Tiểu Tê Tử lẩm bẩm nói.
Nữ Bạt: “Chắc chắn không phải người bình thường.”
Đát Kỷ không tìm được ca ca, chuẩn bị trở về trang viên Kỳ huyện.
Nhưng khi nàng đang trên đường đi về phía cổng thành thì đột nhiên bị thu hút sự chú ý bởi cuộc trò chuyện của hai nữ tử đi ngang qua.
Đó là hai mỹ nữ tuyệt thế, một người mặc thanh y, dáng vẻ xinh đẹp, một người mặc bạch y, thần thái nhã nhặn.
Nữ tử thanh y nhỏ giọng nói với nữ tử bạch y: “Không ngờ Hậu Thổ nương nương và Nữ Oa nương nương lại không hợp nhau như vậy, vừa gặp mặt đã cãi nhau.”
Nữ tử bạch y nói: “Các nàng một người là Yêu tộc, một người là Vu tộc, đương nhiên nước lửa bất dung.”
Nữ Oa, Hậu Thổ?
Thân hình Đát Kỷ di chuyển, lập tức cản đường đi của hai người.
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh kỳ lạ nhìn vị nữ tử mặc cung trang trước mặt, ánh mắt lộ ra vẻ bất ngờ sửng sốt.
Ngoại trừ trước đây rất lâu nhìn thấy Thược Dược ra, các nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người có dung mạo và khí chất lại không hề thua kém hai vị Thánh Nhân Nữ Oa và Hậu Thổ.
Hơn nữa, hai người cảm nhận được, trên người nữ tử cung trang trước mặt này có một khí tức tuyệt luân khủng bố, tuyên cổ lâu đời.
Mặc dù không nhìn thấu tu vi của đối phương nhưng khẳng định là cao hơn các nàng nhiều.
Bạch Tố Trinh nhịn xuống nỗi khiếp sợ trong lòng, hiền hòa hỏi nữ tử:
“Cô nương, không biết ngươi ngăn hai người bọn ta lại là có chuyện gì?”
Đát Kỷ gật đầu, nàng hỏi Bạch Tố Trinh: “Vừa rồi các ngươi đang nói đến Hậu Thổ và Nữ Oa sao?”
Bạch Tố Trinh gật đầu: “Không sai.”
Đát Kỷ lại hỏi: “Các ngươi quen hai vị nương nương sao?”
Bạch Tố Trinh: “Nữ Oa nương nương là sư tôn của ta, đương nhiên quen rồi.”
Đát Kỷ kỳ quái nói: “Ngươi là đệ tử của Nữ Oa tỷ tỷ, sao ta chưa gặp ngươi ở Oa Hoàng cung?”
Thấy đối phương gọi Nữ Oa tỷ tỷ, trong lòng Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh càng chấn động hơn.
Không biết đây là ai, vậy mà lại gọi Thánh Nhân là tỷ tỷ?
Không phải Nữ Oa nương nương chỉ có một vị huynh trưởng thôi sao, không nghe nói còn có một muội muội mà?
Trong lòng Bạch Tố Trinh nghi ngờ nhưng trên mặt không lộ ra vẻ khác thường, nói đáp: “Sau khi ta được sư phụ nhận làm đệ tử thì sư phụ nói trần duyên của ta chưa xong, để cho ta tự mình tu hành, cho nên ta còn chưa từng đến Oa Hoàng cung.”
Đát Kỷ gật đầu.
“Các ngươi vừa nói Nữ Oa tỷ tỷ và Hậu Thổ tỷ tỷ lại cãi nhau, các ngươi gặp các nàng ở đâu?”
Hậu Thổ tỷ tỷ?
Hậu Thổ Thánh Nhân cũng là tỷ tỷ của nàng?
Nàng có hơi nhiều tỷ tỷ đấy.
Hơn nữa thân phận cũng đều không đơn giản.
Rốt cuộc nàng là ai?
Không phải nàng đang cố ý ra vẻ chứ?
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh đã tò mò muốn chết rồi.
Bạch Tố Trinh nhịn xuống suy nghĩ miên man, nàng đáp lại: “Hai vị nương nương Nữ Oa và Hậu Thổ đang ở trong khách điếm, chúng ta mời thỉnh an từ khách điếm ra.”
Đát Kỷ lẩm bẩm: “Trong khách điếm sao? Các nàng ở trong khách điếm làm gì?”
Nàng phất tay với Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh: “Cảm ơn, ta đi tìm các nàng.”
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh liếc mắt nhìn nhau, vội vàng nói: “Bọn ta dẫn ngươi đi.”
Các nàng muốn biết, nữ tử này rốt cuộc có quan hệ thế nào với hai vị nương nương? Có phải thật sự là muội muội của Nữ Oa và Hậu Thổ không.
Đát Kỷ quan sát bên ngoài khách điếm một chút.
Nhìn cực kỳ bình thường, nàng càng thấy khó hiểu, sao Nữ Oa và Hậu Thổ lại đến đây?
Vén rèm cửa lên, đi vào.

Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt ăn Đạo Văn Tiên Hạnh xong còn thu được một loại pháp tắc chi lực, lập tức chuẩn bị trở về nói việc này cho phụ thân biết.
Các nàng mới lái xe đến đầu ngõ đã ngoài ý muốn phát hiện ra một thân hình đi vào khách điếm.
Thân hình này chính là Đát Kỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận