Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1607 - Tên nham hiểm, không nói võ đức

Xem ra, hắn thật sự không phải Mã Lục!
Nếu như biểu hiện của Mã Lục lúc trước, còn có thể dùng bình thường khiêm tốn để giải thích.
Nhưng biểu hiện bây giờ, hai chữ “khiêm tốn” hoàn toàn giải thích không rõ!
So với sự khiếp sợ của những người khác, tâm trạng của Hắc Nham chân quân lúc này lại càng thêm phức tạp.
Hắn không ngờ, một tiểu tu sĩ vốn chỉ có cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo lại thình lình bạo phát ra thực lực còn khủng bố hơn Chân Tiên.
Hắn không ngờ, một sự tồn tại vốn như một con kiến hôi trong mắt hắn, lại một kích đánh nát một cánh tay hắn.
Tên nham hiểm này, rõ ràng tu vi mạnh như vậy mà cứ ẩn giấu thực lực!
Không nói võ đức!
Còn nữa, áo giáp trên người hắn là sao, vậy mà phát ra Tiên thiên chi khí nồng nặc như vậy, còn tràn ngập Tiên thiên đạo văn.
Đây là dị tượng Tiên thiên linh bảo trong truyền thuyết mới có.
Người này thế mà có Tiên thiên linh bảo!!!
Không ai có thể hiểu, Hắc Nham chân quân lúc này rốt cuộc có bao nhiêu khiếp sợ.
Mã Lục lúc này cũng rất đắc ý.
Vừa rồi đánh một quyền với Hắc Nham chân quân làm cho hắn hiểu được bây giờ mình mạnh bao nhiêu.
Hắc Nham chân quân, hắn đã không để vào mắt nữa.
“Đã xấu rồi thực lực còn yếu, thật đúng là rác chiến đấu trong rác rưởi.”
Mã Lục một mặt khinh bỉ tiếp tục lảm nhảm với Hắc Nham chân quân.
Hy vọng có thể nhận được phần thường hệ thống lần nữa.
Hắc Nham chân quân thấy Mã Lục lại mở ra hình thức miệng pháo, khuôn mặt vốn đang đen lập tức trở nên càng đen hơn.
Nhưng thực lực mà Mã Lục biểu hiện ra lại làm cho Hắc Nham chân quân kiêng dè không thôi.
Vì vậy hắn không dám tiếp tục công kích Mã Lục.
Chuyện này khiến Hắc Nham chân quân vô cùng khó chịu và nghẹn khuất.
Hắn nhịn xuống sự khó chịu và phẫn nộ trong lòng, dò xét hỏi Mã Lục: “Ngươi là ai? Tại sao muốn đối nghịch với ta?”
Mã Lục không hề khách khí nói: “Lão tử là tổ tông của ngươi, ngươi cũng không nhận ra à? Thật là một tử tôn bất hiếu. Còn nữa, ngươi còn không biết xấu hổ hỏi ta vì sao muốn đối nghịch với ngươi à, tên tạp chủng nhà ngươi lại lấy người sống làm tế phẩm, lão tử là tổ tông của ngươi, đương nhiên phải giáo huấn ngươi rồi.”
Hắc Nham chân quân bị mắng đến hô hấp dồn dập, khoé miệng co rút mãnh liệt, hàm răng đều sắp bị cắn nát.
Hắn sống lâu như vậy, tu sĩ từng gặp, thế nào cũng có hơn hàng trăm, hàng ngàn vạn.
Nhưng chưa từng thấy tu sĩ miệng phun hương thơm, miệng đầy thô tục như vậy.
Không hề có một chút công bằng công chính, bàng quan của tu sĩ.
Thậm chí, cho dù là trong Yêu tộc cũng không có người như vậy.
Quả thực đúng là một người đàn bà chanh chua!
Mã Lục tiếp tục nói: “Tạp chủng, ngươi nghe kỹ cho lão tử, nếu muốn sống, lập tức quỳ xuống phụng ta làm chủ, làm nô lệ của ta, hầu hạ lão tử thư thái, lão tử còn có thể tha cho ngươi một tiện mệnh, nếu không, đừng trách lão tử đánh ngươi đến lòi phân.”
“Ting, hiệu quả dỗi người của kí chủ đạt đến cấp Thanh Đồng, khen thưởng kí chủ trăm năm tu vi.”
Âm thanh của hệ thống ở trong đầu Mã Lục vang lên.
Tuy lần này khen thưởng không nhiều lắm, nhưng mà, chỉ cần có khen thưởng, Mã Lục đều vui vẻ.
Dù sao, mắng chửi người lại không phí sức!
Hắc Nham chân quân hít sâu mấy hơi, mới bình phục tức giận trong lòng.
Hắn không cam lòng yếu thế nói với Mã Lục: “Ngươi đừng quá kiêu ngạo, đừng tưởng rằng ngươi có vài phần bản lĩnh, ta sẽ sợ ngươi, nói cho ngươi biết, ta là thuộc hạ của Quỷ Xa Yêu Vương, muốn làm chủ nhân của ta, ngươi phải hỏi xem Quỷ Xa Yêu Vương có đồng ý hay không! Nếu ngươi thức thời, ta khuyên ngươi nhanh cởi áo giáp trên người ra dâng cho ta, như vậy bản vương sẽ không so đo hành động mạo phạm của ngươi nữa.”
Mã Lục lại không biết quỷ xa hay phong xa gì đó, hắn không cho là đúng nói: “Lão tử cứ kiêu ngạo thế đấy, ngươi không phục cắn ta? Đừng nói Quỷ Xa gì đó, ngươi có là thuộc hạ của Thánh Nhân Yêu tộc Nữ Oa đi nữa, lão tử cũng sẽ giáo huấn giống vậy, nếu có người không phục, lão tử đánh luôn, đánh cho mẹ hắn cũng không nhận ra, xem hắn có tức giận hay không!”
Hắc Nham chân quân thấy dáng vẻ kiêu ngạo cuồng vọng của Mã Lục, không nhịn được tức giận đến mức thất khiếu bốc khói, giận tím mặt.
“Ngươi, ngươi, ngươi chẳng những vũ nhục Quỷ Xa đại vương, thậm chí ngay cả Nữ Oa nương nương cũng dám mạo phạm, ngươi, ngươi cuồng vọng đến cực điểm, ngươi nhất định phải chết!”
Mã Lục cười khẩy: “Ta sỉ nhục thì thế nào? Tới cắn ta đi? Còn nữa, ta có chết hay không không cần ngươi quan tâm, ngươi vẫn nên quan tâm bản thân ngươi đi.”
Nói xong, hắn bẻ đốt ngón tay của mình, phát ra âm thanh “răng rắc”.
“Ngươi nói xem, ngươi muốn đánh vào mặt, hay là muốn đánh vào mặt?”
Hắc Nham chân quân thấy vẻ mặt không có hảo ý của Mã Lục, trong lòng chợt động, bèn giành trước phát động công kích.
Chỉ thấy đá vụn của cánh tay vốn bị đánh nát rải rác bốn phía, đột nhiên dồn dập bay lên.
Lấy tư thế lưu tinh cản nguyệt, bao vây tiễu trừ lao tới Mã Lục.
Thì ra Hắc Nham chân quân chính là nham thạch núi lửa thành tinh, thân thể chẳng những cứng rắn như sắt thép, mà thân thể còn có thể chia thành vô số nham thạch để công kích kẻ địch.
Cho dù thân thể bị đánh nát rồi cũng có thể tự động ghép lại.
Vừa rồi, sau khi cánh tay hắn bị Mã Lục đánh nát, cố ý không ghép lại, chính là để đánh lén Mã Lục, đánh bất ngờ công kích Mã Lục.
“Đùng đùng ầm ầm.”
Mã Lục quả thực không ngờ rằng đá vụn trên đất lại vẫn có thể phát động công kích, chờ khi hắn phản ứng lại, đã không kịp né tránh.
Vô số nham thạch, giống như sao chổi đụng vào Địa cầu, đụng lên người hắn, phát ra tiếng nổ lớn đùng đoàng.
Chấn động đến mức đất rung núi chuyển.
Đồng thời, những nham thạch này còn có thể bốc lên liệt diễm khủng khiếp, ngay cả hư không cũng có thể đốt cháy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận