Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 460 - Tây Hải Long Vương và Tiểu Bạch Long sụp đổ!

“Mọi người vẫn cho là Phượng Hoàng Linh cùng Phượng tổ rơi vào Hỏa Nhãn, không nghĩ tới Phượng Hoàng Linh lại còn trong tay Nguyên Phượng, mà nàng lại nỡ lòng lấy pháp bảo trấn tộc của Phượng tộc cho người khác!”
Ngao Vân cả kinh kêu lên: “Người nào lợi hại như thế? Lại có thể chỉ điểm Nguyên Phượng đạt được công đức thiên đạo, chẳng lẽ là Thánh Nhân?”
Ngao Thốn Tâm thản nhiên nói: “Người này không phải là người khác, là… vị hôn phu của Ngao Châu.”
Bịch! Ngao Vân lảo đảo một cái, lập tức té ở trên mặt đất.
Vẻ mặt lộ vẻ nói không ra lời, trợn mắt há hốc mồm.
Ngao Thuận cũng cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối, không thể tin được vị hôn phu Ngao Châu lại lợi hại như thế.
Ngao Vân vội vàng bò dậy từ trên mặt đất, hắn kinh hãi kêu lên: “Tu vi của vị hôn phu Ngao Châu cao bao nhiêu lại có thể chỉ điểm Nguyên Phượng?”
Ngao Thốn Tâm nói: “Tu vi cao bao nhiêu thì khó nói.
Chẳng qua, cho dù là mấy Thánh Nhân của hồng hoang cũng vô cùng cung kính hắn.”
Răng rắc! Hai người Ngao Thuận và Ngao Vân lập tức nghe thấy mà da đầu mình vang lên âm thanh róc rách.
Vẻ mặt hai người dại ra, giống như u mê.
Thật sự là chuyện theo lời Ngao Thốn Tâm kể, quá mức kinh hãi, quá mức không thể tin nổi.
Cả hồng hoang, ngoài Đạo tổ ra, ai có tư cách nhận được tôn kính mà Thánh Nhân gần như không có! Đợi sau khi lấy lại tinh thần, Ngao Vân trực tiếp nhảy, mặt nghi ngờ kêu lên với Tam tỷ: “Tam tỷ ngươi không điên chứ? sao Thánh Nhân có thể cung kính với vị hôn phu của Ngao Châu? Chuyện này cũng quá không hợp lẽ thường!”
Ngao Thuận bật dậy từ trên ghế rồng đứng, hắn đồng tình nói: “Đúng vậy, sao vị hôn phu của Ngao Châu lại lợi hại như vậy?”
Ngao Thốn Tâm nói: “Đây là ta tận mắt nhìn thấy.
Trước đó không lâu, ta tận mắt nhìn thấy mấy Thánh Nhân, cùng nhau bái kiến thăm hỏi Lý Nguyên, cung kính miệng xưng đạo hữu với Lý Nguyên.”
Nàng không nói chuyện Nữ Oa và Hậu Thổ làm nũng, việc này có thể khiến Thánh Nhân ghét bỏ, thế nên vẫn không nói cho phải.
Chẳng qua, dù là như thế, hai người Ngao Thuận và Ngao Vân đã cả kinh ngây người như phỗng.
Bọn họ không cách nào tiếp nhận, hồng hoang vẫn còn có một đại năng như vậy…
Mấu chốt là, đại năng… lại còn là vị hôn phu của Ngao Châu.
Ngao Thuận nghĩ đến cái mặt xấu của Ngao Quang, trong lòng đã cảm thấy hụt hẫng.
Sao con rể của hắn có thể lợi hại như thế? Ngao Quang hận không thể vểnh cằm lên đến tận trời mà đi.
Đột nhiên, Ngao Thuận nghĩ đến cái gì, hắn nhìn con gái không chớp mắt, kích động hỏi: “Lúc trước Long cung đột nhiên cảm thấy một luồng uy áp kinh khủng truyền đến từ trên Cửu Thiên, có phải có liên quan đến chuyện Thánh Nhân đồng thời bái kiến thăm hỏi Lý Nguyên hay không?”
Ngao Thốn Tâm khẳng định gật đầu nói: “Quả thật có liên quan với chuyện này, Lý Nguyên khắc một bức tượng cho Nữ Oa nương nương. Bức tượng đó bị Lý Nguyên bố trí một loại cơ quan đạo văn, Nữ Oa nương nương đánh một đường linh lực lên phía trên bức tượng cơ quan, bức tượng lập tức trở nên vô cùng khổng lồ, cũng tản ra uy áp kinh khủng phách thiên tuyệt địa.”
Ngao Vân khiếp sợ kêu lên: “Trời ạ, bức tượng, ít nhất cũng có thực lực Chuẩn Thánh, rốt cuộc Lý Nguyên lợi hại bao nhiêu, lại có thể luyện chế ra bức tượng cơ quan lợi hại như thế.”
“Thực lực Chuẩn Thánh!”
Ngao Thốn Tâm cười khổ lắc đầu nói: “Ngươi thực sự có can đảm nói ra khỏi miệng.”
Ngao Vân chần chờ một chút: “Chẳng lẽ không phải Chuẩn Thánh, chỉ có Đại La Kim Tiên?”
Ngao Thốn Tâm im lặng vỗ xuống trán của mình: “Còn Đại La Kim Tiên, ngươi có thể có chút tự tin Thánh Nhân được hay không? Bức tượng có thực lực Thánh Nhân.”
Vãi chưởng! Nghe thấy lời Ngao Thốn Tâm nói, Lý Nguyên làm tượng người, thậm chí có thực lực Thánh Nhân, hai người Ngao Thuận và Ngao Vân, hai chân mềm nhũn, trực tiếp hù dọa đến tê liệt ở trên mặt đất.
Chỉ cảm thấy có sấm sét nổ vang trong đầu, chấn động đến mức màng nhĩ hai người rung động ong, đầu quay cuồng.
Thánh Nhân, đây chính là cao nhất, Thánh Nhân vạn kiếp bất diệt! Qua vô số sông dài thời gian, lúc này mới chỉ có mấy người thành Thánh.
Sao một bức tượng lại có thực lực bì được Thánh Nhân? Nếu như Ngao Thốn Tâm nói đúng, vậy là tồn tại gì, mới có thể chế tạo ra bức tượng cơ quan có thể so với Thánh Nhân? Dù sao không thể nào, Lý Nguyên là Đạo tổ thì có dùng cái rắm mà nghĩ, cũng biết không thể nào.
Sau khi hít một hơi, Ngao Vân trực tiếp nhảy lên từ trên mặt đất, hắn cực kỳ im lặng hỏi Tam tỷ: “Tam tỷ, ngươi chắc chắn ngươi không điên chứ?”
Ngao Thuận bò dậy từ trên mặt đất, vẻ mặt lo lắng nhìn con gái: “Long nhi, có phải ngươi bị kích thích gì hay không?”
Thế nên khiến tinh thần phân liệt! Ngao Thốn Tâm bình tĩnh nói: “Các ngươi yên tâm, ta không điên, tinh thần không phân liệt.”
Hơn nữa thực lực bức tượng cơ quan có thể so với Thánh Nhân, không phải là nói suông, mà là chính miệng Thông Thiên giáo chủ nói.
Thông Thiên giáo chủ, hai người Ngao Thắng và Ngao Vân thấy dáng vẻ Ngao Thốn Tâm nghiêm túc, không khỏi bắt đầu nghi ngờ. Chẳng lẽ, điều Ngao Thốn Tâm nói là thật? Trời ạ, hai người đều sắp ngất rồi.
“Rốt cuộc Lý Nguyên là tồn tại gì?”
Ngao Vân kinh ngạc kêu lên.
Ngao Thuận bi thiết nói: “Không thể tin được, Ngao Quang lại có vận khí tốt như vậy!”
Huhuhu, tại sao con rể lợi hại như thế, không phải là của ta! Đúng rồi, Ngao Quang có con gái, ta cũng có con gái mà! Cho dù là dung nhan hay tu vi, con gái của ta không kém Ngao Châu.
Nếu như nhân vật lợi hại như thế có thể trở thành con rể của ta... Nghĩ tới đây, trái tim Ngao Thuận đều sắp muốn nhảy ra ngoài.
Ánh mắt hắn đột nhiên sáng quắc nhìn chằm chằm con gái, gấp gáp khó dằn hỏi: “Cụ thể Lý Nguyên đang ở nơi nào? Mau nói cho ta biết, ta muốn đi bái kiến thăm hỏi hắn!”
Ngao Thốn Tâm thuận miệng hỏi: “Ngươi đi thăm hắn làm gì?”
Ngao Thuận thốt lên: “Ta cũng gả con gái cho hắn!”
Phụt! Ngao Thốn Tâm không nhịn được, trực tiếp phun ra ba lít nước bọt.
Phun Ngao Thuận và Ngao Vân đến mức mặt mày xám xịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận