Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1636 - Thế giới đã thay đổi

"Cho nên, phần thưởng thuộc về ký chủ chỉ có thể bị khấu trừ, để bù đắp vào năng lượng bản nguyên bị thiếu hụt."
“Hơn nữa, cho dù khấu trừ phần thưởng của ký chủ vẫn không thể bù đắp nguyên khí thiếu hụt. Hiện tại hệ thống chỉ tăng nồng độ linh khí đế quốc Đại Đường lên một phần trăm nghìn tỷ.”
“Nhưng mà ký chủ yên tâm, hiện nay hệ thống đã tiến hành điều chỉnh phương thức tính toán khen thưởng với đế quốc Đại Đường rồi. Lần khen thưởng tiếp theo sẽ không xuất hiện loại tình huống này nữa.”
Trương Diệu Uy đang mong chờ há miệng thật to, một hồi lâu cũng không khép lại.
Hắn nghe xong hoàn toàn choáng váng.
Đế quốc Đại Đường lớn như thế nào?
Rốt cuộc nồng độ linh khí cơ sở của đế quốc Đại Đường cao bao nhiêu?
Tại sao phần thưởng tăng 6% linh khí chỉ tăng có một phần trăm nghìn tỷ?
Chỉ có một phần?
Phải biết rằng đây là kết quả của việc tiêu hết tất cả phần thường của hắn!
“Đế quốc Đại Đường này thật sự có tồn tại sao?” Trương Diệu Uy lấy lại tinh thần, hỏi hệ thống.
Hệ thống: “Xác thực tồn tại, nhưng đế quốc Đại Đường giống như một thế giới chuyển động, ở không gian vực ngoại.”
Trương Diệu Uy nghi ngờ nói: “Nếu nó là một quốc gia không gian vực ngoại, sao có thể lấy được hệ thống của ta?”
Hệ thống: “Hệ thống không có cách nào lý giải tình huống này.”
Trương Diệu Uy lại hỏi: “Đế quốc Đại Đường lớn như thế nào?”
Hệ thống: “Rộng bằng toàn bộ vũ trụ của thế giới ký chủ đang sống.”
Xoạch!
Trương Diệu Uy há hốc mồm kinh ngạc.
Vẻ mặt khó tin.
Hắn không có cách nào tưởng tượng được, một quốc gia sao có thể lớn như thế?
Nhân khẩu của nó là bao nhiêu?
Ở đó tồn tại bao nhiêu cường giả?
Triều đình có thể quản lý được hết sao?
Chẳng lẽ ngoài biên quan có người làm loạn, qua mấy vạn năm triều đình cũng có thể vẫn chưa biết?
Đột nhiên, Trương Diệu Uy nghĩ tới điều gì, hắn vội vàng hỏi hệ thống: “Ngươi nói nền tảng linh khí rất cao, điều này nói rõ đế quốc Đại Đường có linh khí, vậy đây có phải quốc gia này đang phát triển nền văn minh tu tiên?”
Hệ thống: “Đúng vậy.”
Trương Diệu Uy cuối cùng cũng hiểu rõ tại sao Tiểu Tê Tử chỉ với một cúi búng tay đã có thể giết được ba con lợn rừng răng dài.
Chắc chắn là dùng một tu tiên thuật nào đó.
Không nghĩ tới, trò chơi ràng buộc vận mệnh quốc gia do ta thiết kế lại có một vị tu tiên xâm nhập vào.
Không biết người tu tiên này mạnh bao nhiêu?
Liệu có thể trường sinh bất lão, phi thiên độn địa giống như trong tiểu thuyết miêu tả không?
Chắc không thể đâu nhỉ?
Nếu nàng thực sự đã tu luyện đến cảnh giới trường sinh bất lão, làm thế nào lại cần khen thưởng của trò chơi ràng buộc vận mệnh quốc gia ấy?
Trương Diệu Uy suy nghĩ ngẩn ngơ một hồi lâu.
Tám tiếng trôi qua.
Hành vi tấn công lãnh thổ của lợn rừng răng dài đã kết thúc.
Cùng lúc, có mấy người chơi thành công ngăn chặn cuộc tiến công của lợn rừng răng dài, bảo vệ lãnh địa an toàn.
Do đó nhận được khen thưởng.
Thế nhưng, nhiều người chơi đã thất bại trong việc chặn lợn rừng răng dài, dẫn đến bị mất lãnh thổ.
Kết quả là quốc gia bị lợn rừng răng dài xâm chiếm, chịu tổn thất nặng nề.
Bởi vì một số người chơi chết bởi vì không ngăn được lợn rừng răng dài.
Số khác chạy vào rừng rậm bên ngoài lãnh địa, không rõ sống chết.
Mà những người chơi hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ sẽ nhận được đồ tốt.
Tố chất thân thể nhận được tăng lên gấp bội.
Quốc gia mà họ đang ở cũng đã được khen thưởng.
Một số quốc gia tăng nồng độ linh khí, một số quốc gia tăng tuổi thọ cho người dân, cũng có quốc gia trực tiếp tăng tố chất thân thể cho người dân.
Những nhân dân ở các quốc gia nhận được khen thưởng, hiển nhiên là vui mừng khôn xiết.
Họ tôn sùng người chơi của đất nước mình như là anh hùng.
So sánh với người dân của các quốc gia khác bị quái vật tấn công, có thể nói là một trời một vực.
Sau khi trải qua cuộc tấn công của những con quái thú này, tất cả mọi người đều nhận ra một chuyện.
Đó chính là, trật tự của thế giới đã thay đổi!
Trật tự cùng với nền văn minh đã có từ lâu sẽ xảy ra một sự thay đổi lớn.
Tiểu Tê Tử biết được nồng độ linh khí của Đại Đường chỉ mới tăng một trăm phần một vạn ức.
Hiện tại cảm giác mong đợi với trò chơi ràng buộc vận mệnh quốc gia này nhất thời giảm đi.
Quả nhiên như là lời phụ thân nói, kế hoạch này thật vô nghĩa.
Nàng không muốn lãng phí thời gian vào những việc không có ích này.
Tiểu Tê Tử suy tư một chút, nàng quyết định đi đến một bước tiến lớn.
Không phải nói diện tích lãnh địa càng lớn thì khen thưởng lấy được càng nhiều sao?
Vậy thì biến toàn bộ thế giới Mê Lưu này thành lãnh địa của ta đi!
Để xem làm như vậy có thể thu được bao nhiêu phần thưởng!
Nghĩ đến đây, Tiểu Tê Tử không chần chờ nữa.
Ngay lập tức nàng lấy mình làm trung tâm, thả toàn bộ thần thức của mình ra bên ngoài.
Ngay lập tức, thần thức của cô bao phủ toàn bộ thế giới Mê Lưu lại.
Hơn nữa, lần này cô cũng không che giấu thần thức của mình.
Khí thế vô cùng khủng bố phát ra một cách mạnh mẽ, uy chấn toàn thế giới, khiến mọi sinh vật trong thế giới đều bị giật mình kinh hãi, lông tơ dựng đứng lên.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ mọi người trong thế giới Mê Lưu dừng việc đang làm trên tay lại.
Mọi người ôm chặt trái tim, biểu cảm thay đổi lớn, hoảng sợ nhìn bầu trời.
“Có chuyện gì vậy?”
“Ngày diệt vong sắp đến rồi sao?”
“Tại sao ta có cảm giác tim mình giống như sắp nổ tung?”
“.....”
Ngoại trừ nhân loại đang kinh hãi, các loài dã thú trên mặt đất cũng hoảng sợ không thôi, chạy trốn trong hỗn loạn.
Trong chốc lát, toàn bộ thế giới Mê Lưu liên tiếp vang lên tiếng gầm của hổ và tiếng vượn hú.
Những con quái thú hung dữ dưới biển cũng khuấy động biển sâu tạo nên cơn sóng thần.
Ngôi sao trên trời dường như cũng trở nên đông cứng lại.
Các loại dị tượng vang dội xuất hiện đầy rẫy khắp thiên địa càn khôn.
Sâu bên trong cung điện.
Một bóng dáng trông già nua, làn da đầy nếp nhăn, ánh mắt già cõi đang suy xét hiện lên vẻ thâm độc, vốn đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận