Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 505 - Tại sao mình không có con gái? (2)

Đặng Cửu Công đầu hàng, Thành Thang lại lập tức phái Tô Hộ - cha của Ðát Kỷ xuất chinh Tây Kỳ.
Chỉ tiếc, Tô Hộ đã sớm không ưa hành vi tàn bạo của Trụ Vương, lòng có phản nghĩa, vì vậy đến ải Tỉ Thủy, hắn liền kế hoạch làm sao để đầu hàng làm phản.
Chẳng qua, dưới tay hắn có một tên đại tướng, tên là Trịnh Luân, chính là Hanh tướng trong Hanh Phát nhị tướng.
Trịnh Luân từng bái Độ Ách chân nhân Tây Côn Luân làm sư phụ, luyện thành khiếu trung nhị khí, phàm là đối địch với hắn, hừ mũi một tiếng là có thể phun ra hai đường bạch quang.
Hai đường bạch quang có thể hút hồn phách con người.
Phàm là người thì có ba hồn bảy vía, chống lại bạch quang, lập tức trở nên xương mềm gân nhũn, toàn thân vô lực, chỉ đành mặc người chém giết.
Đồng thời, hắn còn huấn luyện ba ngàn binh quạ đen.
Binh quạ đen am hiểu bày binh bố trận, có thể bay đến Cửu Thiên, hung hãn không dứt, phàm là bị binh quạ đen vây lại, giống như rơi vào trong vũng bùn, không đường lên trời, không cửa xuống đất.
Trịnh Luân một lòng muốn kiến công lập nghiệp, đền đáp triều đình, đương nhiên hắn không muốn đầu hàng.
Con người Tô Hộ có chút không quả quyết.
Hắn thân là chủ tướng, thấy thuộc hạ Trịnh Luân không muốn đầu hàng, hắn cũng không thể dùng thân phận chủ tướng dồn ép Trịnh Luân, ngược lại giao sự việc trong quân cho Trịnh Luân, mặc kệ chức trách không quan tâm, nhắm mắt làm ngơ.
Trịnh Luân dựa vào dị thuật và binh quạ đen của mình, dễ dàng bắt được cha con Hoàng Thiên Hóa, Hoàng Phi Hổ. Kết quả đảo mắt đã bị Tô Hộ len lén thả.
Ban đầu hắn muốn dùng dị thuật bắt nhóm người Khương Tử Nha, Đặng Cửu Công, Lý Tịnh.
Nhưng, khi hắn đang đắc chí vừa lòng thì gặp được nữ võ thần Đặng Thiền Ngọc.
Bị Ngũ Quang Thạch của Đặng Thiền Ngọc đánh cho kêu to chạy trối chết.
Mà thuật gọi người của hắn lại vô dụng với Đặng Thiền Ngọc, chỉ đành phải vội vàng lui giữ quân doanh, nhất thời.không dám ứng chiến.
Khi Trịnh Luân nhức đầu đối phó với Đặng Thiền Ngọc thế nào, Thân Công Báo vừa hay dẫn năm kỳ nhân đến đây trợ chiến.
Năm kỳ nhân, theo thứ tự là Lữ Nhạc và bốn đệ tử Chu Tín, Lý Kỳ, Chu Thiên Lân, Dương Văn Huy của hắn.
Lữ Nhạc là cao nhân ngoại môn Triệt giáo, tu vi là Đại La Kim Tiên trung kỳ, đặc biệt am hiểu hút hồn con người, làm hại nguyên thần của người, rải tà thuật như ôn dịch.
Hắn nghe Thân Công Báo nói đệ tử Triệt giáo bị Khương Tử Nha giết không ít, trong lúc tức giận, hắn đã dẫn đệ tử đến đây báo thù cho đồng môn của Triệt giáo.
Bốn đệ tử của Lữ Nhạc đều có thần thông.
Sau khi Lữ Nhạc đi tới Trịnh Luân đại doanh, phái bốn đệ tử đi khiêu chiến Tây Kỳ trước.
Kết quả Kim Tra, Mộc Tra, Lôi Chấn Tử, Long Tu Hổ giao đấu với bốn đệ tử đều bị tổn thương nguyên thần. Mặc dù không bị bắt nhưng lại nguy hiểm đến tính mạng.
Sau đó Lữ Nhạc tự mình làm phép, tung ôn dịch tới thành Tây Kỳ khiến cho trong thành Tây Kỳ, dù là quân dân hay vương công đại thần, cả tu sĩ như Khương Tử Nha cũng bị tà thuật ôn dịch gây thương tích, trở nên đần độn, mạng treo sợi tóc.
Bên trong thành Tây Kỳ, cuối cùng chỉ còn lại ba người Na Tra, Dương Tiễn, Đặng Thiền Ngọc là không bị tổn thương.
Na Tra là hoá thân của hoa sen, Dương Tiễn tu luyện huyền công của Vu tộc, nguyên thần của hai người đã hoà làm một với thân thể, vậy nên không e sợ tà thuật đả thương nguyên thần.
Còn Đặng Thiền Ngọc có tượng người thế thân, thương thế càng không tới.
Tuy nhiên nhìn người trong toàn thành bị thương, ba người bị doạ cho sợ. Bọn họ không ngờ Lữ Nhạc lại hung hãn như vậy.
Lực sát thương của biện pháp ôn dịch này quá lớn.
Biến động lớn như thế tất nhiên cũng kinh động đến Thập Nhị Kim Tiên Xiển giáo.
Ngọc Đỉnh chân nhân, Hoàng Long chân nhân, Cù Lưu Tôn vội vàng đi tới Tây Kỳ, vừa làm phép mê hoặc đám người Lữ Nhạc, vừa phân phó Dương Tiễn đi Ngũ Trang quan tìm Thần Nông thị thỉnh cầu lấy giải độc, tiên đan loại trừ ôn dịch.
Dương Tiễn vội vàng đi tới Ngũ Trang quan tìm được Thần Nông thị thì nói rõ ý đồ đến đây.
Tuy nhiên, vẻ mặt Thần Nông lại khó xử, nói: “Tiên đan loại bỏ ôn dịch, giải độc, bản thân ta có. Nhưng đã cho một vị hảo hữu rồi, bây giờ luyện chế cũng cần mấy tháng mới xong.”
Dương Tiễn vội la lên: “Mấy tháng thì dân chúng Tây Kỳ cũng đi đầu thai hết cả rồi.”
Thần Nông thị nói: “Vậy thì ngươi cũng chỉ có đường tự mình đến chỗ hảo hữu của ta mà xin.”
Dương Tiễn vội vàng khom người hỏi: “Không biết hảo hữu của Địa Hoàng lão gia tên là gì, tu hành ở tiên sơn nào?”
Thần Nông nói: “Hắn tên là Lý Nguyên, ở Triều Ca.”
“Lý Nguyên!”
Dương Tiễn nghe tên Lý Nguyên thì ngạc nhiên kêu lớn.
Hắn trăm triệu lần không ngờ tới hảo hữu mà Địa Hoàng lão gia nói là vị Lý nguyên thần bí khó lường, không thể đo lường được.
Thần Nông tò mò hỏi: “Sao, ngươi biết Lý đạo hữu?”
Dương Tiễn cảm khái nói: “Từng có duyên phận gặp mặt Lý công tử.”
Thần Nông nói: “Thế thì ngươi thỉnh cầu đan dược càng dễ hơn.”
Dương Tiễn chắp tay khom người nói: “Vậy vãn bối xin cáo từ.”
Sau khi cáo biệt Thần Nông, Dương Tiễn lập tức bay tới Mã gia trang. Hắn nghĩ là Lý Nguyên còn đang ở Mã gia trang.
Đến Mã gia trang, bên ngoài trang viên của Lý Nguyên. Dương Tiễn đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi tới từ trong tửu phường bên cạnh.
Hắn thu lại khí tức, hơi lén lút.
Hắn phát hiện mình biết người này, đó là đệ tử Ngọc Hư cung - Thân Công Báo.
“Thân Công Báo sư thúc tới nơi này làm gì? Lại cùng một đám công nhân chưng cất rượu vừa nói vừa cười, trò chuyện vui vẻ sao.”
Dương Tiễn lầm bầm vài câu khó hiểu, nhưng cũng không tiếp tục chú ý nữa. Bây giờ nhiệm vụ chính là đi tìm Lý Nguyên, nhanh chóng lấy được đan dược.
Nếu không đợi đến lúc đám người Cơ Phát và Khương Tử Nha đều hấp hối, vậy thì thật nực cười.
Dương Tiễn đập lục lạc trên cửa lớn.
Bóng dáng Thược Dược đi ra từ trong gian phòng.
Dương Tiễn đang định hành lễ thì nghe Thược Dược bình tĩnh cất giọng nói: “Công tử ở Thành Nam Triều Ca, không ở đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận