Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2182 - Quá không biết xấu hổ!!

Bởi vậy, nàng nói sang chuyện khác: “Tóm lại, biểu ca ta rất kính nể ngươi, hắn cũng rất ít khen người khác như vậy. Bởi vậy ta muốn xem thử rốt cuộc là ai, lại có thể được biểu ca ta khen ngợi như thế, cho nên ta liền tò mò đến thăm hỏi. Trước đó cũng không thông báo một tiếng, hy vọng không làm phiền ngươi.”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Không làm phiền, dù sao một ngày ta cũng không có chuyện gì. Đúng rồi, “
Lý Nguyên biết rõ cố ý hỏi: “Biểu ca ngươi á, sao hắn không cùng đến?”
Mai Thiên Vũ lời nói dối mở miệng liền đến: “Trong khoảng thời gian này biểu ca ta bận quá, không rảnh tới tìm ngươi, bằng không ta cũng cùng hắn đến đây.”
Lý Nguyên nhịn cười, phụ họa gật đầu.
Hắn nói với Mai Thiên Vũ: “Đừng đứng, ngồi đi.”
Mai Thiên Vũ nghe vậy, nhất thời đi vào ghế bên phải của Lý Nguyên, sau đó hai chân khép lại, tao nhã ngồi trên ghế.
Con ngồi một phần ba.
Sau khi ngồi xuống, hai chân của nàng hướng sang một bên, động tác rất tuyệt đẹp.
Tràn ngập thanh lịch và trí thức.
Nàng lén lút chú ý một chút biểu cảm của Lý Nguyên.
Hy vọng thấy dáng vẻ Lý Nguyên chảy nước miếng.
Đáng tiếc, Lý Nguyên nhìn không chớp mắt, trên mặt bình tĩnh, cũng không có lộ ra bất kì vẻ kinh diễm.
Điều này làm cho Mai Thiên Vũ rất thất vọng.
Chẳng lẽ người này là đầu gỗ sao?
Sao một chút phản ứng cũng không có?
Mai Thiên Vũ nhịn xuống lời nói móc, nàng nhìn thấy quyển sách trên tay Lý Nguyên, không khỏi tò mò hỏi: “Lý công tử xem là sách gì?”
Lý Nguyên nói: “Tiểu thuyết, giết một chút thời gian.”
Mai Thiên Vũ bất ngờ trùng to hai mắt, thần sắc có chút kinh ngạc vui vẻ nói: “Lý công tử cũng thích xem tiểu thuyết sao? Ta cũng thích, ta thích tiểu thuyết kiểu huyền huyễn thần thoại và đời thường, không biết Lý công tử thích xem loại tiểu thuyết nào?”
Không ngờ chúng ta lại còn có cùng sở thích, rất có duyên!
Trong lòng Mai Thiên Vũ reo mừng nói.
Lý Nguyên: “Cho dù là cổ điển, hiện đại, thần ma đều xem, tiểu thuyết chỉ cần viết đặc sắc, ta cũng không kén chọn.”
Mai Thiên Vũ cũng không xem mình là người ngoài, nàng rất tự nhiên vươn tay qua lấy tiểu thuyết trong tay Lý Nguyên, nhìn thoáng qua bìa sách, biểu cảm không khỏi


.
‘Nữ Đế nói, có loại ca ca như ngươi, mất mặt’, vừa thấy tên này cũng rất vô tri đi!
Không ngờ, Lý Nguyên nhìn thành thục ổn trọng, vậy mà ngay cả tiểu thuyết vô tri như vậy cũng xem.
Nàng xấu hổ cười, nói: “Tên sách này khá đặc sắc.”
Lý Nguyên gật đầu, nói: “Cũng được.”
Mai Thiên Vũ đảo mắt, nói: “Hôm nào, ta viết một quyển tiểu thuyết cho ngươi xem, mức độ đặc sắc cam đoan vượt qua phần lớn tiểu thuyết trên thị trường.”
Lý Nguyên biết, viết như Mai Thiên Vũ nói, khẳng định là nàng sao chép tiểu thuyết của thế giới ban đầu.
Nhưng mà, chỉ cần có tiểu thuyết xem, kệ nàng chứ.
Bởi vậy hắn gật đầu nói: “Được thôi.”
Mai Thiên Vũ thấy Lý Nguyên phản ứng bình thản như vậy, trong lòng rất cạn lời.
Lúc này, ngươi không phải nên ngạc một chút, ta vậy mà còn có thể biết viết tiểu thuyết sao?
Tốt nhất nghi ngờ một phen, sau đó ta trực tiếp lấy ra một đống tiểu thuyết, bốp bốp vả mặt ngươi.
Nhưng ngươi nói một câu ‘được thôi’, ta cũng không biết là nên nói ngươi dễ lừa, hay là nên nói ngươi thần kinh thô.
Ngay lúc hai người nói chuyện, chỉ thấy Tiểu Long Nữ bưng bộ ấm trà từ sau viện đi đến.
Vừa rồi Tiểu Long Nữ ở phía sau viện ngâm trà cho Lý Nguyên, cho nên không ở trong đại sảnh.
Tiểu Long Nữ thấy Mai Thiên Vũ xa lạ.
Ánh mắt sửng sốt một chút, sau đó liền khôi phục bình tĩnh.
Mai Thiên Vũ thấy Tiểu Long Nữ quần áo lụa mỏng, áo trắng như tuyết, trên mặt không khỏi lộ ra một vẻ kinh diễm.
Đây cũng quá đẹp đi!
Trừ một mái tóc đen ra, toàn thân tuyết trắng.
Da thịt như ngọc, xinh đẹp tràn đầy sức sống.
Khí chất thanh nhã thoát tục, dung mạo tú lệ vô cùng.
Thật sự là hình mẫu vừa tinh khiết vừa ham muốn.
Mai Thiên Vũ luôn vô cùng tự tin với dung mạo của mình.
Nhưng mà, giờ phút này sau khi nhìn thấy Tiểu Long Nữ, nàng lại đột nhiên có chút chột dạ.
Dung mạo người này không chút thua kém nàng, nhưng khí chất càng thịnh hơn!
Không biết vị mỹ nữ lãnh diễm này là ai?
Nàng có quan hệ gì với Lý Nguyên?
Ở cùng một chỗ với Lý Nguyên, nàng không phải là bạn gái của Lý Nguyên chứ?
Tiêu rồi, trước đó hình như ta đã quên hỏi Lý Nguyên có bạn gái hay chưa.
Trách không được ánh mắt Lý Nguyên nhìn ta bình tĩnh như vậy, có nữ thần xinh đẹp lãnh diễm như vậy bên cạnh, đối với ta tự nhiên có miễn dịch.
Nghĩ đến đây, trong lòng Mai Thiên Vũ không khỏi thở dài một trận.
Haiz, lớn lên đẹp trai, chính là dễ dàng trêu hoa ghẹo nguyệt!
Tiểu Long Nữ đặt bộ ấm trà lên bàn trước mặt Lý Nguyên.
Còn đặt hai đĩa đồ ăn vặt.
Sau đó rót cho Lý Nguyên và Mai Thiên Vũ trà Vân Vụ vừa ngâm xong.
Mai Thiên Vũ thấy thế, nhất thời nói một tiếng ‘cám ơn’ với Tiểu Long Nữ.
Tiểu Long Nữ nhìn Mai Thiên Vũ, cũng không mở miệng nói chuyện.
Sau khi rót trà xong, Tiểu Long Nữ cũng không rời đi, mà là ngồi ở bên tay trái Lý Nguyên, đủ lãnh đạm.
Mai Thiên Vũ hỏi Lý Nguyên: “Vị tỷ tỷ này là ai, ngươi giới thiệu cho ta một chút đi.”
Lý Nguyên: “Nàng tên là Long Uyển Vân, ngươi cũng có thể gọi nàng là Tiểu Long Nữ.”
Mai Thiên Vũ nhất thời vươn tay nói với Tiểu Long Nữ: “Chào Long tỷ tỷ, ta tên là Mai Thiên Hạc, bạn của Lý Nguyên.”
Tiểu Long Nữ nhìn bàn tay Mai Thiên Vũ vươn tới, trên mặt không khỏi lộ ra một tia nghi hoặc.
Nàng không biết Mai Thiên Vũ vươn tay ra làm gì?
Thế giới này, cũng không có lễ bắt tay.
“Xin chào, ngươi muốn gì sao?”
Ặc, trên mặt Mai Thiên Vũ nhất thời lộ ra một tia xấu hổ.
Nàng giải thích: “Ta không cần đồ, đây là lễ tiết của nhà cũ ta. Người gặp mặt, bắt tay biểu thị hữu hảo.”
Tiểu Long Nữ nghe vậy, nhất thời vươn tay ngọc ra, nắm tay với Mai Thiên Vũ một chút.
Mai Thiên Vũ nắm tay Tiểu Long Nữ, nhẹ nhàng lắc mấy cái: “Như vậy mới đầy đủ.”
“Ồ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận