Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1020 - Cuộc đọ sức của Tiểu Tê Tử và Mộng Yểm!!!

Nàng phát hiện, cô bé này mặc dù không có tu vi nhưng lại rất khó chơi.
Nàng rất ghét trẻ con quá thông minh.
Mộng Yểm quyết định, không cần những thủ đoạn này nữa, nàng trực tiếp uy hiếp Tiểu Tê Tử: “Nếu ngươi không đưa 'xe đồ chơi cho ta, vậ ta chỉ đành giết nàng thôi.”
Nói xong, dây xích sắt trên người Nữ Bạt bỗng nhiên mọc ra vô số kim thép, chậm rãi cắm vào cơ thể và nguyên thần của Nữ Bạt.
“Aaa....”
Ngay tức thì Nữ Bạt hét lên một tiếng đau đớn thảm thiết.
Cũng chẳng biết những kim thép này được làm từ cái gì, đau đớn vô cùng, quả thực còn đau hơn cả bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa Huỳnh thiêu.
Ngay khi Tiểu Tê Tử nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Nữ Bạt da đầu liền run lên.
Tiểu Tê Tử vội vàng hét lên: “Ngươi mau dừng tay lại, đừng làm Nữ Bạt tỷ tỷ bị thương.”
Thấy Tiểu Tê Tử quan tâm Nữ Bạt như vậy, vậy càng có lợi với nàng.
Nếu như Tiểu Tê Tử không quan tâm, Mộng Yểm trái lại sẽ cuống quýt.
“Chỉ cần ngươi đưa 'xe đồ chơi' cho ta, tất nhiên ta sẽ không làm nàng bị thương nữa, hơn nữa còn sẽ thả nàng ra.”
Mộng Yểm nói với Tiểu Tê Tử.
Nhưng cũng không dừng hình phạt đối với Nữ Bạt lại.
Cứ như vậy trong chốc lát, mặt của Nữ Bạt bởi vì quá đau đớn mà trở nên vặn vẹo.
Nữ Bạt vừa kêu gào thảm thiết còn vừa dùng giọng điệu bi thương mà cầu xin Tiểu Tê Tử.
Cầu xin Tiểu Tê Tử nhanh chóng đưa xe đồ chơi cho Mộng Yểm, nói nàng thật sự rất đau, không chịu nổi nữa rồi.
Nước mắt từ trong hai mắt Nữ Bạt không ngừng chảy ra, thấy vậy trong lòng Tiểu Tê Tử vừa tức giận vừa đau lòng.
“Lý tiền bối, có cần ta ra tay giúp Tiểu Tê Tử không?”
Trong khách điếm, Dương Mi lão tổ hỏi Lý Nguyên.
Chuyện trong Thiên Đình, đương nhiên không thể giấu được tai mắt của hắn.
Mà hắn khá thích Tiểu Tê Tử, vì vậy lúc này mới chủ động mở miệng đề nghị giúp đỡ.
Biểu cảm của Lý Nguyên cực kỳ bình tĩnh, thong thả uống trà.
Hắn nghe thấy lời của Dương Mi lão tổ, thản nhiên nói: “Nếu sau này ngươi sẵn lòng sẽ luôn giúp đỡ nàng, thì có thể ra tay.”
Trong lòng Dương Mi lão tổ khẽ động, liền hiểu rõ lý do sở dĩ Lý Nguyên không ra tay.
Thì ra, Lý tiền bối đang rèn luyện tính cách của Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử sắp chuẩn bị là Nữ Hoàng, tương lai chắc chắn sẽ gặp phải muôn vàng hoàn cảnh khó khăn và nguy hiểm.
Lý Nguyên hi vọng khi Tiểu Tê Tử gặp phải khó khăn, có thể học được cách tự giải quyết.
Cho dù là muốn để Lý Nguyên giải quyết cũng phải do Tiểu Tê Tử tìm hắn chủ động mở lời mới được.
Dương Mi đạo nhân hiểu được suy nghĩ của Lý Nguyên liền không ra tay giúp Tiểu Tê Tử giải quyết phiền toái nữa, mà là xem Tiểu Tê Tử xử lý như nào.
Tiểu Tê Tử thấy Nữ Bạt phải chịu cực hình, trong lòng mặc dù không nỡ nhưng nàng cũng không bởi vì vậ mà đưa xe đồ chơi cho Mộng Yểm.
Bởi vì nàng biết, không đưa xe đồ chơi cho Mộng Yểm, Mộng Yểm vẫn còn điều kiêng dè, mà không thật sự làm hại tính mạng của Nữ Bạt.
Một khi Mộng Yểm có được xe đồ chơi vậy thì Nữ Bạt và nàng thật sự sẽ trở thành cá nằm trên thớt của Mộng Yểm.
Đạo lý đơn giản này Tiểu Tê Tử tất nhiên sẽ hiểu được.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ đau đớn của Nữ Bạt, trong lòng nàng vẫn cực kỳ không đành lòng.
Nàng và Nữ Bạt sớm chiều ở chung với nhau nhiều năm như vậy, nàng đã coi Nữ Bạt là bạn thân của mình, thậm chí còn thân thiết hơn cả Lý Nhị.
Nhất định phải nghĩ cách để giúp Nữ Bạt thoát ra mới được.
Có cách gì chứ?
Ngoài mặt Tiểu Tê Tử ung dung thản nhiên nhưng trong đầu lại đang không chuyển động.
Suy đi tính lại, nàng phát hiện, chỉ có đi tìm phụ thân ra tay mới có thể trừng trị cao thủ thần bí này.
Mộng Yểm thấy Tiểu Tê Tử không nhúc nhích, không khỏi thúc giục nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn thấy Nữ Bạt tỷ tỷ của ngươi phải chịu cực hình mà thấy chết mà không cứu sao?”
Nữ Bạt cũng cực kỳ bi thương hét lên với Tiểu Tê Tử: “Tiểu Tê Tử mau mau cứu ta, ta không chịu nổi nữa rồi!”
Tiểu Tê Tử không để ý đên Nữ Bạt, nàng biết Nữ Bạt chắc chắc bị Mộng Yểm khống chế rồi.
Nàng bình tĩnh nói với Mộng Yểm: “Ngươi thả Nữ Bạt tỷ tỷ ra, ta có thể cho ngươi xe đồ chơi.”
Mộng Yểm nghe thấy vậy, suýt chút nữa thì vui mừng đến nỗi nhảy dựng lên.
Ôi mẹ ơi, cuối cùng ta cũng sắp có Hỗn Độn Chí Bảo rồi!
Nàng vội vàng ngừng đâm vào linh hồn của Nữ Bạt, sau đó cả mặt thân thiết nói với Tiểu Tê Tử: “Ta đã dừng cực hình đối với nàng ta rồi, bây giờ ngươi đưa xe đồ chơi cho ta, ta sẽ thả nàng ta ra.”
Vẻ mặt Nữ Bạt cũng biết ơn mà nói với Tiểu Tê Tử: “Tiểu Tê Tử, ngươi thật sự tốt quá đi. Ta sẽ luôn biết ơn ngươi.”
Tiểu Tê Tử dùng ánh mắt an ủi nhìn Nữ Bạt, sau nói với Mộng Yểm với ánh mắt đang sáng rực: “Có thể cho ngươi xe đồ chơi nhưng xe đồ chơi là phụ thân cho ta, vậy nên ta nhất định phải nói một tiếng phụ thân ta đã, sau đó mới có thể đưa xe đồ chơi cho ngươi.”
Mộng Yểm nghe thấy vậy trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười lạnh: “Vở kịch kéo dài thời gian của ngươi quá kém.”
Tiểu Tê Tử bất đắc dĩ nhún vai: “Mặc kệ ngươi nghĩ như thế nào, việc này ta đều phải nói cho phụ thân ta mới được, không thù cho dù ngươi có giết Nữ Bạt tỷ tỷ cũng vô dụng.”
Mộng Yểm lạnh lùng nói: “Ngươi tưởng ta không dám giết nàng ta thật?”
Nói xong, kim thép lại lần nữa mọc ra từ dây xích sắt.
Nữ Bạt lại thêm một lần nữa lâm vào trong tiếng kêu thảm thiết.
Đồng thời tiếp tục cầu xin Tiểu Tê Tử, định phá vỡ phòng tuyến trong lòng Tiểu Tê Tử.
“Tiểu Tê Tử, cầu xin ngươi hãy trực tiếp đồng ý với nàng đi, lẽ nào người thật sự nhẫn tâm nhìn ta chết sao?”
Song, ánh mắt của Tiểu Tê Tử lại cực kỳ bình tĩnh, mặt nàng không chút thay đổi nói với Mộng Yểm: “Ngươi có thể giết nàng nhưng cũng có thể lựa chọn đi cùng ta một chuyến, ta có thể đảm bảo, chỉ cần ta về nói với phụ thân một tiếng, ta sẽ khỏi xe đồ chơi này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận