Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1098 - Vị trí Quốc vương Nữ Nhi quốc của ta!!! (2)

“Không ngờ là khách điếm này cũng khá sạch sẽ. Xem ra tiền phòng đắt đỏ cũng có lý do của nó.”
Mộc Thạch Nhân vừa đánh giá phòng ở cho khách, vừa gật đầu tán dương.
Những người khác cũng có cùng cảm nhận gật đầu.
Bọn họ đã đi qua rất nhiều thế giới luân hồi, cũng từng ở rất nhiều khách điếm nhưng khách điếm sạch sẽ mà lại độc đáo như vậy thì là lần đầu tiên nhìn thấy.
Quả nhiên không hổ là thế giới cấp 5S có khác, ngay cả khách điếm cũng khác biệt như vậy.
Thiên sứ hai cánh Cung Vị Ương đi đến chỗ bàn ăn trong phòng trước, nhìn thấy một cái bình sứ Thanh Hoa đặt trên bàn, trong bình còn cắm một đóa bách hợp mong manh kiều diễm.
Nàng ngửi hương hoa thanh u thì cảm thấy cả cơ thể và tinh thần đều trở nên hạnh phúc.
Đóa hoa bách hợp này có hương thật thơm.
Còn về những thứ còn lại, thực ra nàng không để ý lắm.
Lại càng không biết rằng, những đóa hoa bách hợp này đều được hái xuống từ Hỗn Độn linh căn.
Cảnh giới của nàng quá thấp, không thể nào nhìn ra điều kỳ diệu trong đó.
“Ấy, các ngươi xem này, chỗ này còn có một phòng tắm. Ở trong phòng tắm vậy mà có dầu gội cùng với sữa tắm, kem đánh răng, bàn chải đánh răng và các vật dụng khác. Không ngờ ở thế giới này cũng có đồ vật hiện đại như vậy.”
Trong lúc Mộc Thạch Nhân đang xem xét căn phòng thì tìm ra phòng tắm, nàng lập tức ngạc nhiên hét to lên giống như đã phát hiện ra đại lục mới vậy.
Mọi người cũng cảm thấy vô cùng mới lạ.
Ở xã hội cổ đại này, bọn họ rất hiếm khi nhìn thấy mấy thứ hóa dược phẩm hàng ngày này.
“Hồng Hoang này quả nhiên có điều khác thường.”
Lão đạo sĩ Lư Khán Sơn nhìn dầu gội, thở dài nói.
“Xem ra nền văn minh ở Hồng Hoang cũng không kém gì nền văn minh hiện đại đâu!”
Cung Vị Ương nói.
Kỷ Thiên nói: “Được rồi, sữa tắm và dầu gội xuất hiện ở thời cổ đại cũng không phải là không thể, không cần phải ầm ĩ kinh ngạc như thế. Chúng ta vẫn nên thảo luận một chút về những chuyện vừa mới nghe được đi.”
Hắn nhìn lão đạo sĩ, tò mò hỏi: “Vừa rồi làm sao mà ngươi có bộ dạng thất hồn lạc phách như vậy? Có phải ngươi nghe thấy điều gì đó không đúng không?”
Khương Chính Dương cũng mở miệng hỏi: “Ngươi có xác định được mốc thời gian hiện tại không?”
Thấy nhắc đến tình hình của Hồng Hoang, quả nhiên lực chú ý của mọi người đều di chuyển lên người Lư Khán Sơn, không để ý đến dầu gội sữa tắm nữa.
Lão đạo sĩ bất đắc dĩ đáp: “Có quá nhiều điểm không giống, ví dụ như, dựa theo cốt truyện ban đầu của Hồng Hoang thì Đế Tuấn cùng với Thái Nhất đáng lẽ đã chết nhưng bây giờ bọn họ lại gia nhập vương triều Tiên Đường mà trước giờ chưa từng nghe nói qua…. Quan trọng là thời điểm hiện tại với thời gian xảy ra cốt truyện của Hồng Hoang mà ta biết cách nhau đến mấy trăm nghìn năm nên ta và các ngươi cũng giống nhau, đối với thế giới này hai mắt như bị bôi đen vậy, hoàn toàn không thể lợi dụng cốt truyện để lấy được bảo vật ở thế giới này.”
Những người khác nghe vậy thì không thể khống chế được biểu cảm thất vọng trên mặt.
Ưu thế lớn nhất của luân hồi giả bọn họ chính là có thể đổi đủ loại công pháp thần kỳ và đạo cụ ở trong Chủ Thần điện và biết được cốt truyện của thế giới luân hồi.
Bây giờ, trong hai cái ưu thế lớn nhất này, một cái đã không còn.
Im lặng một lúc, người nam cầm khẩu Gatling Khương Chính Dương mới mở miệng nói: “Nếu không thể dựa vào cốt truyện để lấy bảo vật thì tốt hơn hết chúng ta vẫn nên thành thật chờ, đợi đến khi hết thời gian một tháng thì quay lại Chủ Thần điện vậy.”
Kỷ Thiên xoa xoa cằm của bản thân, nói: “Thực ra cũng không phải không có bảo vật. Trong sảnh lớn ở dưới tầng có hai vị mỹ nữ tuyệt thế, chẳng lẽ không phải còn trân quý hơn cả bảo vật sao?”
Trong khi nói, trên khuôn mặt sắt thép của hắn còn lộ ra một nụ cười mà bất kỳ người đàn ông nào cũng hiểu.
Tràn ngập sự dâm tà.
Khương Chính Dương nghe vậy, cướp lời nói: “Một người là của ta.”
Thể loại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại như vậy đương nhiên hắn không thể để một mình Kỷ Thiên chiếm giữ được.
Kỷ Thiên hào phóng nói: “Không thành vấn đề, ta chọn người mặc váy dài màu trắng (Hậu Thổ) còn ngươi lấy người mặc váy màu hồng phấn kia nhé (Nữ Oa). Vừa vặn chúng ta mỗi người một vị.”
Khương Chính Dương vội vàng gật đầu nói: “Đồng ý.”
Lư Khán Sơn thấy hai người chỉ trong hai ba câu đã phân chia xong hai vị tuyệt thế mỹ nữ, nội tâm khó chịu như sắp phun ra.
Các ngươi chia chác xong rồi vậy phần của ta đâu?
Có phải các ngươi đang khinh thường đồng chí già là ta không?
Ở dưới tầng.
Sau khi Nữ Oa cùng với Hậu Thổ nghe thấy Kỷ Thiên và Khương Chính Dương trò chuyện, nàng lập tức nói với Hậu Thổ: “Nếu bọn họ đã mang hai chúng ta phân chia rõ ràng thì chúng ta cũng không cần phải chọn nữa, cứ dựa theo cái này mà làm đi.”
Sau đó, giọng điệu của nàng thay đổi: “Ngươi định dạy dỗ hắn như thế nào?”
Hậu Thổ lạnh lùng đáp: “Ta sẽ cho hắn nếm thử tất cả hình phạt của mười tám tầng địa ngục, mỗi thứ một lần.”
“Rồi sau đó coi mười tám năm là một lần luân hồi, cứ tuần hoàn vô tận như vậy.”
Tam Thanh cùng với Tây Phương Nhị Thánh nghe thế đều không khỏi cảm thấy rét run trong lòng.
Điều này thực sự tàn nhẫn quá đấy!
Vì cuộc sống bi thảm sau này của Kỷ Thiên, xin dành một giây mặc niệm!
Nữ Oa nói: “Ta thì không định phiền phức như ngươi. Ta sẽ cho người thiến hắn rồi chữa khỏi cho hắn, sau đó lại thiến tiếp, cứ thế lặp lại.”
Da mặt Tam Thanh và Tây Phương Nhị Thánh không hẹn mà cùng co giật, phía dưới thân chợt cảm thấy lạnh toát.
Cái này so với Hậu Thổ còn tàn nhẫn hơn đó!
Quả nhiên không nên chọc vào phụ nữ!
Vẫn nên như chúng ta mới tốt, còn muốn phụ nữ như thế nào á? Phụ nữ làm sao hấp dẫn bằng tu luyện được.
Tam Thanh cùng với Tây Phương Nhị Thánh đã đạt được sự đồng thuận trong quan điểm này.
“Này, sao ta lại thấy sau cổ hơi lạnh nhỉ?”
Khương Chính Dương hơi nghi ngờ quay đầu lại.
Kỷ Thiên: “Ta cũng thấy như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận