Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 718 - Mục đích của Nhị Lang Thần

Đường Tăng thấy người này hung hãn thì nhanh chóng quỳ xuống, chắp hai tay cầu xin:
“Đại vương tha mạng, đại vương tha mạng!”
Dương Tiễn đi tới trước mắt Đường Tăng, hắn cắm cương xoa xuống đất, dùng tay nâng Đường Tăng lên, an ủi: “Trưởng lão đừng sợ. Ta không phải kẻ xấu, ta là thợ săn trong núi này, họ Lưu tên Bác Ái, biệt danh trấn sân thái bảo. Lúc đầu ta ra cửa định săn hai con hổ để ăn, không ngờ lại gặp ngươi, có nhiều lỗ mãng, mong ngươi lượng thứ.”
Dương Thiền nhổ nước bọt nói: “Còn trấn sơn thái bảo, cái tước hiệu này quê quá!”
Tiểu Tê Tử nói: “Lẽ nào cữu cữu cũng giống như Thái Bạch Kim Tinh, là chế tạo kiếp nạn cho Đường Tăng sao?”
Dương Thiền nói: “Hơn phân nửa là vậy, nhất định là được cữu cữu ta phân phó.”
Lý Nguyên lại lắc đầu nói: “Ca ca ngươi tới đây thật ra có mục đích khác.”
Lúc nói chuyện, trong tay hắn còn dùng dao điêu khắc một khối ngọc thạch.
Dương Thiền kỳ quái nói: “Mục đích gì?”
Lý Nguyên: “Chờ chút nữa ngươi sẽ biết.”
Dương Thiền lườm nguýt khinh thường: Mở mồm gợi sự tò mò nhưng không nói, loại người này là đáng ghét nhất!
“Đúng rồi, ngươi khắc cái gì đó?” Dương Thiền nhìn khối ngọc trong tay Lý Nguyên, tò mò hỏi.
Lý Nguyên vừa điêu khắc vừa giải thích: “Một pháp khí có thể để cho mọi người trong thành liên hệ, nói chuyện tương tác với nhau.”
Lần trước Lý Nguyên nghĩ đến việc cho người Tây Du xem livestream, có thể thảo luận với nhau, chửi bới, nói chuyện, càng nghĩ hắn càng thấy ý tưởng này thú vị, vì thế bắt đầu ra tay chế tạo.
Dương Thiền nói: “Đây không phải là truyền tấn phù sao?”
Lý Nguyên: “Cái này không giống với truyền tấn phù.”
“Sao lại không giống?”
Lý Nguyên: “Đến lúc đó ngươi sẽ biết.”
Dương Thiền: “...”
Đường Tăng thấy Lưu Bác Ái nói chuyện hiền lành, trái tim treo lơ lửng cũng rơi xuống, hắn tự giới thiệu với Lưu Bác Ái: “Bần tăng là hòa thượng được Đại Đường cử đi Tây Thiên bái phật cầu kinh. Đúng lúc đến đây gặp phải thú dữ vờn quanh, không thể đi được. May mắn gặp phải thái bảo, dọa cho những sói trùng rắn hổ kia chạy đi, cứu một mạng của bần tăng, đa tạ, đa tạ!”
Dương Tiễn nhìn Đường Tăng, không khỏi hồi tưởng lại một tháng trước, lúc hắn đến Trường An thăm muội muội thì xảy ra một việc.
Dương Tiễn biết tính toán của Lý Nguyên chưa từng sai, không gì không làm được, vì vậy trong lúc vô ý hắn đã hỏi Lý Nguyên một chuyện.
“Lý công tử, ngươi nói xem, có cách gì để phụ thân ta sống lại không?”
Lúc đó vừa ăn cơm xong, Dương Thiền đang rửa bát ở phòng bếp.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Có.”
Nghe lời Lý nguyên nói, tâm thần Dương Tiễn lập tức rung mạnh.
Lúc đầu hắn chỉ tùy tiện hỏi một câu, cũng không hy vọng gì, dù sao Dương Thiên Hữu đã chết mấy vạn năm rồi, không biết chuyển thế bao nhiêu luân hồi, làm sao sống lại được?
Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ, Lý Nguyên lại có cách.
“Xin hỏi Lý công tử, không biết có cách gì?” Dương Tiễn lập tức lấy lại tinh thần, không che giấu được nỗi kích động mà hỏi.
Lý Nguyên: “Cách rất đơn giản, thật ra linh hồn của phụ thân ngươi cũng chưa chuyển thế, cho nên chỉ cần tìm được linh hồn của hắn, sau đó cho tái tạo lại nhục thân cho hắn là được.”
Dương Tiễn quá hoảng sợ, cực kỳ bất ngờ nói: “Tại sao linh hồn phụ thân ta chưa chuyển thế? Hiện giờ linh hồn của hắn ở nơi nào?”
Lý Nguyên:
“Khi Dương Thiên Hữu bị giết, ngoại trừ Thiên Đình với Huyền Môn ra, còn có hai người khác ở hiện trường nữa, mà linh hồn Dương Thiên Hữu chính là bị bọn họ mang đi.”
“Là người nào?” Ánh mắt Dương Tiễn sáng quắc nhìn Lý Nguyên, không thể chờ được nữa hỏi lại.
Lý Nguyên nói ra hai cái tên:
“Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề.”
“Vậy mà lại là Tây Phương Nhị Thánh?” Dương Tiễn vừa khiếp sợ, vừa kinh ngạc nói: “Bọn họ muốn lấy linh hồn phụ thân ta làm gì chứ?”
Lý Nguyên uống một hớp trà mới đáp lời:
“Cũng chẳng có mục đích đặc biệt gì, chỉ là chuyện liên quan đến Thiên Đình với Huyền Môn,bọn họ muốn mang linh hồn Dương Thiên Hữu đi, xem ra không biết họ có dùng linh hồn của Dương Thiên Hữu hay không, hoặc chỉ để tính kế với Thiên Đình và Huyền Môn thôi. Chỉ là, nếu không có kế sách của bọn họ, thì Thiên Đình với Huyền Môn cũng chẳng quan tâm đến, có lẽ bây giờ linh hồn Dương Thiên Hữu, vẫy bị phong ấn ở Tu Di Sơn”
Sau khi Dương Tiễn nghe được tin này, vui mừng đi lại trong sảnh:
“Thật tốt quá, nếu linh hồn phụ thân vẫn còn ở đây, vậy thì có thể hồi sinh phụ thân, nếu để mẫu thân biết, nhất định sẽ vô cùng mừng rỡ. Nhưng mà phải làm như thế nào để Tây Phương Giáo giao ra linh hồn cha ta? Chủ động đến đó cầu xin sao? Không được.”
Hắn lập tức lắc đầu.
“Dù sao đây cũng chẳng phải chuyện quang minh chính đại gì, bọn họ chắc chắn sẽ chẳng thừa nhận chuyện này, hơn nữa đến gặp Chuẩn Đề Thánh Nhân giao linh hồn cha ta ra, ta cũng chẳng có mặt mũi đó.”
Nghĩ tới đây, vẻ mặt Dương Tiễn buồn thiu.
Hắn cầu xin Lý Nguyên:
“Lý công tử, người có thể giúp là nghĩ cách, khiến cho Tây Phương Giáo giao linh hồn ta ra không?”
Lý Nguyên thầm nghĩ, thôi quên đi, coi như là thù lao của Dương Tiễn!
Nhớ tới việc này, Lý Nguyên mở miệng nói :
“Muốn khiến cho Tây Phương Giáo giao ra linh hồn cũng chẳng khó.”
Dương Tiễn thấy Lý Nguyên đáp ứng, nhất thời kích động mặt đỏ tới mang tai, hai mắt phát sáng.
Lý Nguyên tiếp tục nói:
“Vì Đại Hưng của Phật Môn, sẽ có người phải đi từ phía đông trải qua phật pháp, nhận 81 kiếp nạn mới lấy được. Đến khi đó sẽ có người từ Đại Đường đi lấy khi, lúc đó ngươi nghĩ cách giữ người đi lấy kinh lại, nếu như Tây Phương Giáo không giao linh hồn Dương Thiên Hữu ra, vậy thì cũng không cho người đó đi lấy kinh về hướng tây nữa, lúc đo Tây Phương Giáo sẽ tự giao ra linh hồn Dương Thiên Hữu.”
Dương Tiễn nghe thấy biện pháp này, vừa mừng vừa sợ.
Sợ,là bởi vì lần đầu biết đến Đạo Phật Đại Hưng, đi từ hướng đông tiến về Phật Pháp, thì ra còn phải trải qua 81 kiếp nạn.
Vui, là bởi vì tìm được cách cứu được linh hồn phụ thân.
“Đa tạ Lý công tử, Dương Tiễn vô cùng cảm kích.”Dương Tiễn nhịn nỗi kích động trong lòng, nhanh chóng nói với Lý Nguyên lời cảm tạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận