Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1837 - Dọa sợ chúng thần Kim quốc!

Nói xong, hắn lại vỗ xuống tay vịn.
Chỉ là, hắn đã quên, tay vịn đã bị hắn đập gãy.
Kết quả bàn tay đập lên vị trí gãy, khiến hắn đau không thôi.
Cái này, Hoàn Nhan Tự càng thêm phẫn nộ.
Hoàn Nhan Hồng Liệt thấy bệ hạ nổi giận, lúc này ‘đùng đùng’ một tiếng, liền sợ tới mức quỳ gối trên mặt đất.
Vẻ mặt kinh sợ nói: “Bệ hạ bớt giận, bệ hạ bớt giận, không biết nhân thần làm sai cái gì, chọc bệ hạ giận tím mặt như thế?”
Giờ phút này trong lòng Hoàn Nhan Hồng Liệt hoàn toàn không hiểu ra sao.
Hắn không rõ, Hoàn Nhan Tự vừa rồi còn vui vẻ ra mặt, làm sao lập tức thời tiết thay đổi rồi?
Còn có, làm sao bản thân gây thêm phiền phức to lớn cho Đại Kim quốc?
Khoảng thời gian này bản thân cũng không làm gì?
Đám người Tát Mãn đại thượng sư, Tể tướng Kim quốc, thân vương cũng không khỏi đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn ngập kinh nghi.
Rốt cuộc nữ hoàng Đại Đường viết cái gì trong thư?
“Bộp.”
Hoàn Nhan Tự trực tiếp ném thư của nữ hoàng Đại Đường thật mạnh trên mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt.
Hắn vẫn giận không thể nguôi nói: “Chính ngươi xem đi, nữ hoàng Đại Đường viết cái gì? Chẳng lẽ ngươi muốn khiến cho Đại Kim ta mất nước sao?”
Hoàn Nhan Hồng Liệt không dám chậm trễ, nhanh chóng mở thư ra xem.
Chỉ thấy trên thư viết: “Cuồng đồ ngươi xin trẫm giáo huấn, chính là phụ thân của trẫm, ngươi xác định là phụ thân của trẫm vũ nhục Đại Kim quốc? Mà không phải Đại Kim quốc ngươi mạo phạm phụ thân trẫm? Nếu ngươi có thể nghiêm trị người mạo phạm phụ thân trẫm, Đại Kim còn có thể duy trì hòa bình với Đại Đường, bằng không, chớ bảo là không báo trước!”
“Bịch!”
Xem xong nội dung trên thư, Hoàn Nhan Hồng Liệt chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn, trực tiếp ngồi phịch trên mặt đất.
Ánh mắt hắn tràn ngập hoảng sợ vô tận.
Da đầu của hắn trực tiếp rạn nứt.
Âm thanh trái tim của hắn đập kịch liệt giống như đang bồn chồn, dường như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Từ lúc chào đời tới nay, Hoàn Nhan Hồng Liệt vẫn là lần đầu tiên kinh hãi như vậy, tim gan gần như sắp nứt ra.
Hắn cảm thấy giống như trời sắp sụp xuống.
Trời ạ!
Ông chủ khách điếm mà Dương Khang nói, lại là phụ thân của nữ hoàng Đại Đường?
Mẹ ơi, Dương Khang lại trêu chọc đến loại cự lão vĩnh viễn không thể mạo phạm này?
Mà ta vậy mà còn thử kêu nữ hoàng Đại Đường, ra tay giáo huấn cha hắn....
Thử hỏi, còn có chuyện gì khiến cho người ta buồn cười hơn này không?
“Bốp!”
Nghĩ đến đây, Hoàn Nhan Hồng Liệt trực tiếp hung hăng cho mình một chưởng.
Ta quả thực đang tìm đường chết cho mình!
Ta chết cũng không sao cả, nếu bởi vậy liên lụy đến Đại Kim quốc, vậy cho dù ta chết một vạn lần, một triệu lần, đó cũng chết không luyến tiếc.
Hoàn Nhan Hồng Liệt mất hồn mất vía, đánh rơi thư trên mặt đất, bởi đám người Tát Mãn đại thượng sư, Tể tướng, thân vương vậy trong đại điện cũng đều dùng thần thức nhìn thấy nội dung trên thư.
Sau đó, bọn họ cũng tập thể rạn nứt.
Bọn họ rốt cục hiểu được, vì sao Hoàn Nhan Tự phản ứng kịch liệt như vậy.
Đây có thể không kịch liệt sao?
Cũng sắp mất nước diệt chủng rồi!
Quả nhiên là tai họa, tai họa to lớn.
Không ngờ, dã chủng Dương Khang, lại đắc tội phụ thân của thánh nhân.
Mẹ ơi, chỉ là ngẫm lại, cũng không khỏi hết hồn!
Mấu chốt là, Dương Khang và Hoàn Nhan Hồng Liệt, vậy mà còn tự cho là thông minh, đi cầu xin Đại Đường nữ giáo huấn cha nàng.
Cái này....
Đám người tể tướng, thân vương, cũng không biết nên làm sao châm biếm hành động của Hoàn Nhan Hồng Liệt!.
Hiện giờ chọc cho nữ hoàng Đại Đường bệ hạ tức giận, vậy phải làm sao đây?
Cái này làm thế nào mới tốt?
Đám người Tát Mãn, Tể tướng nhất thời hoang mang lo sợ gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
Vốn tưởng rằng nữ hoàng Đại Đường tự mình hồi âm, là bởi vì coi trọng Đại Kim quốc, nào biết rằng, lại là loại coi trọng này.
Giờ phút này rốt cục Hoàn Nhan Tự trở nên bình tĩnh một chút.
Hắn nhìn đứa con thứ sáu nằm trên mặt đất, vô cùng lạnh lùng nói: “Việc này là phiền toái mà ngươi, còn có dã chủng kia của ngươi trêu chọc đến, hoàn toàn không quan hệ với Kim quốc. Trẫm mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, phải bình ổn lửa giận của nữ hoàng Đại Đường còn có phụ thân của nữ hoàng. Trong lúc này, trẫm cách chức mọi tướvị trí trung tâm và ban thưởng của ngươi và dã chủng của ngươi.”
Nghe Hoàng Thượng nói ra nội dung trừng phạt, sắc mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt nhất thời trở nên vô cùng trắng bệch.
Biểu cảm ngày càng tuyệt vọng.
Mọi thứ đều xong rồi.
Vì sao?
Vì sao sự việc có thể biến thành như vậy?
Đúng rồi, là Dương Khang, mọi nguyên nhân sự việc gây ra, đều do Dương Khang.
Nếu không phải hắn, ta, còn có Đại Kim quốc, làm sao có thể gặp tai ương mất nước này?
Phải áp giải Dương Khang tới Đại Đường, tự mình bồi tội với nữ hoàng Đại Đường còn có vị Lý công tử kia, mới có thể tránh một trận hạo kiếp!
Về phần phụ tử tình thâm gì đó, đến lúc này, làm sao Hoàn Nhan Hồng Liệt còn quan tâm này?
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt nhất thời nghiêm túc nói với phụ vương: “Phụ vương yên tâm, nhân thần nhất định sẽ đem hết toàn lực, bình ổn lửa giận Đại Đường.”
“Nhất định không cho nữ hoàng Đại Đường bệ hạ giận chó đánh mèo Đại Kim quốc.”
Hoàn Nhan Tự lãnh đạm nói: “Trước khi chuyện này chưa hoàn toàn giải quyết, ngươi không phải là con của trẫm nữa, ngươi cũng không xứng với dòng họ Hoàn Nhan này.”
Vẻ mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt khổ sở.
Nhưng mà, hắn không phản bác.
Cái này cũng không có đường sống cho hắn phản bác.
Hoàn Nhan Tự dặn dò Tát Mãn đại thượng sư, Tể tướng Kim quốc: “Hai người các ngươi tự mình dẫn đầu Cấm Vệ quân, đi kiểm tra niêm phong tất cả đồ vật trong lục vương phủ. Đặc biệt phải bắt lấy dã chủng Dương Khang kia. Hắn là mấu chốt để Đại Kim chúng ta thuận lợi vượt qua kiếp nạn này.”
“Vâng.”
Vẻ mặt Tát Mãn đại thượng sư và Tể tướng nghiêm túc lĩnh mệnh nói.
Bọn họ cũng biết tính nghiêm trọng của việc này, nếu xử lý không tốt, Đại Kim quốc đã trở thành lịch sử.
Bởi vậy, bọn họ không dám có chút chậm trễ.…
Bạn cần đăng nhập để bình luận