Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2169 - Lý Nguyên chết chắc rồi!! (2)

Tùy ý đám người Lý Nhị lên lầu.
Lên lầu hai, Lý Đại quét một vòng, lập tức liền phát hiện hai người Lý Nguyên và Mai Thiên Vũ.
Trên mặt hắn nhất thời lộ ra một dáng vẻ mừng như điên.
Thì ra, ngươi thật sự không chạy, vậy mà còn ở đây xem kịch.
He he, lần này ngươi chết chắc rồi!
Lý Đại vội vàng kéo tay của Lý Mậu lắc lắc, sau đó chỉ hướng vị trí của Lý Nguyên, trên mặt tràn ngập hưng phấn.
Đám người Lý Mậu, Đại Ỷ Ti, Phất Lệ Gia, Lý Nhị chú ý tới động tác của Lý Đại, nhất thời theo phương hướng Lý Đại chỉ nhìn lại.
Sau đó, biểu cảm của mấy người liền không giống nhau.
Trên mặt Lý Mậu tràn đầy hận ý, đồng thời còn mang theo một chút nghi hoặc.
Bởi vì, hắn phát hiện, cho dù là Lý Nguyên hay là Mai Thiên Vũ, tu vi hai người cũng không cao.
Theo lý thuyết, thực lực của hai người này đều kém xa Lý Đại mới đúng.
Vì sao còn có thể tạo thành thương tổn quỷ dị như vậy cho Lý Đại?
Chẳng lẽ, nguyên nhân là bởi vì hai người này tu luyện ma công quỷ dị gì?
Nhưng mà, cho dù hai người này tu luyện ma công gì, hôm nay, bọn họ cũng vì hành vi của mình, trả giá đau đớn!
Lý Mậu tự tin nghĩ.
Mà trong mắt hai người Đại Ỷ Ti và Phất Lệ Gia đồng thời hiện lên một tia kinh diễm.
Ánh mắt các nàng lập tức bị Lý Nguyên chặt chẽ thu hút......
Sau khi nhìn thấy Lý Nguyên, trong lòng các nàng cũng chỉ còn lại một suy nghĩ.
Đó chính là —— soái, rất soái.
Không ngờ, trên thế giới này, sẽ có nam nhân đẹp trai như vậy.
Thấy Lý Nguyên, hai người Đại Ỷ Ti và Phất Lệ Gia đều sắp nhanh chóng quên mất mục đích của chuyến đi này, đột nhiên cảm thấy có chút hối hận.
Hối hận bản thân gần như gả quá sớm.
Cái gì gọi là hận quân gặp gỡ lúc chưa gả?
Cái này gọi là hận quân gặp gỡ lúc chưa gả.
Mà Lý Nhị thì sao.
Hắn thấy Lý Nguyên, trên mặt đầu tiên là lộ ra một tia sắc mặt vui mừng.
Hắn không ngờ, ở trong trà lâu này, vậy mà gặp phải tỷ phu.
Thật là có duyên.
Vốn dĩ, Lý Nhị vươn tay muốn chào hỏi Lý Nguyên.
Nhưng mà, đúng lúc này, Lý Nhị đột nhiên nhớ tới, cái kia, hình như, ý tứ của tôn tử, tựa hồ là tỷ phu và hắn từng cãi nhau?
Lý Nhị nhớ tới thủ đoạn quỳ dị trên người Lý Đại.
Cuối cùng hắn xác định.
Người có thể sử dụng thủ đoạn quỷ dị như thế, chỉ sợ kẻ thù theo lời Lý Đại, thật sự chính là tỷ phu.
Tôn, tôn tử chết tiệt này vậy mà đắc tội tỷ phu, con mẹ nó hắn còn có mặt mũi kêu ta làm chủ cho hắn!
Làm chủ con mẹ hắn!
Nghĩ đến đây, Lý Nhị đối với tôn tử này của bản thân, tức giận không có chỗ trút.
Vui mừng trên sắc mặt trực tiếp biến thành phẫn nộ.
Người khác hố cha, tôn tử này ngược lại hay rồi, vậy mà hố cả cha và ông nội của mình!
Muốn tìm tỷ phu báo thù, hắn muốn tìm chết cũng không khác mấy!
Đợi lát nữa, ta nhất định phải từ từ thu thập tôn tử này, miễn cho tỷ phu nói ta dạy con, không, là dạy cháu không nghiêm.
Trong lòng Lý Nhị thở phì phì nghĩ.
Nhưng mà, giờ phút này Lý Đại còn không biết suy nghĩ thật sự trong lòng hoàng gia gia hắn.
Trong lòng hắn còn tràn ngập vui sướng sắp báo được thù lớn.
Cũng dám ở trước mặt bản điện hạ đùa giỡn, lão tử phải cho ngươi biết, cái gì gọi là hối hận không kịp!
“Ừm, ừm.”
Lý Đại lôi kéo tay phụ vương của mình, chỉ vào Lý Nguyên, ý bảo phụ vương nhanh đi dạy dỗ Lý Nguyên.
Hắn đã có chút gấp không kịp đợi muốn thấy dáng vẻ Lý Nguyên ở trước mặt hắn như chó vẫy đuôi mừng chủ!
Lý Mậu tự nhiên hiểu được suy nghĩ của con trai, hắn an ủi con trai nói: “Con trai yên tâm, vi phụ sẽ thay ngươi làm chủ, dạy dỗ tử tế tiểu tử không biết trời cao đất rộng này.”
Nói xong, hắn lôi kéo Lý Đại, đi tới chỗ Lý Nguyên.
Đối phó một tiểu tử Địa Tiên kỳ, đây không phải dễ như trở bàn tay sao!
Thẳng đến lúc này, hai người Phất Lệ Gia và Đại Ỷ Ti, mới phục hồi tinh thần lại từ trong dung mạo kinh diễm của Lý Nguyên.
Lúc này các nàng mới nghĩ đến, hình như công tử nhẹ nhàng như ngọc này chính là hung thủ đả thương Lý Đại.
Cái này, giữa bọn họ có phải có hiểu lầm gì hay không?
Nhìn dáng vẻ vị công tử tao nhã, ôn lương như ngọc này, tựa hồ không giống như một người chủ động gây chuyện?
Xem ra, đợi lát nữa vẫn nên dùng từ dạy dỗ đối phương một phen, để đối phương nhận thức được sai lầm là được, cũng đừng dạy dỗ hắn quá nặng, bằng không nếu ra tay tổn thương tới khuôn mặt tuyệt thế vô song của người này, vậy thì đau lòng.
Các nàng vừa nghĩ, vừa đi tới chỗ Lý Nguyên.
Cả quá trình Lý Nhị đều nghiêm mặt, đi theo bên cạnh mấy người.
Hắn không vội vã đến nhận người quen với Lý Nguyên, chuẩn bị để cho sau khi hai cha con Lý Mậu biểu diễn đủ rồi, lại ra tay, trút giận cho Lý Nguyên, tuy rằng, đám người Lý Mậu chú ý tới biểu cảm của Lý Nhị.
Nhưng mà, mọi người chỉ xem như Lý Nhị thấy hung thủ làm thương tổn tôn tử của mình, cho nên sắc mặt mới có thể trở nên khó coi như vậy.
Bởi vậy không nghĩ nhiều.
Mai Thiên Vũ phát hiện đám người Lý Đại đã chú ý tới nàng và Lý Nguyên, cũng đang đi tới chỗ nàng và Lý Nguyên, nhất thời khẩn trương đc hô hấp cũng sắp ngừng lại.
Tiêu rồi, tiêu rồi, phải tèo rồi!
Trong lòng nàng một mảnh tuyệt vọng, không biết nên làm thế nào cho phải.
Đồng thời, nàng còn có chút nén giận Lý Nguyên, vừa rồi kêu ngươi mau chạy, ngươi không chạy, cái này cho dù ngươi muốn chạy cũng không chạy thoát!
Ai, sao nam nhân xem trọng mặt mũi như vậy chứ?
Ngay lúc Mai Thiên Vũ chân tay luống cuống, nàng chú ý tới biểu cảm của Lý Nguyên, thế nhưng vẫn bình tĩnh tự nhiên, không có một chút hoảng hốt, tựa hồ căn bản không chú ý tới nguy hiểm đang tới gần.
Điều này làm cho nàng rất bất đắc dĩ.
Đại ca, ngươi thật sự không sốt ruột à!
Chẳng lẽ, ngươi không biết tính nghiêm trọng của sự việc sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận