Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1823 - Chẳng lẽ muốn biến thành phim tình cảm?

Ha ha, Quách Tĩnh, ngươi cũng có ngày hôm nay!
Loại cảm giác này, quả thực quá sung sướng!
Nhưng, Dương Khang lại chuẩn bị tăng thêm, hắn một tay ôm eo Hoa Tranh, sau đó đắc ý nói với Quách Tĩnh: “Đúng rồi, giới thiệu cho ngươi một chút, đây là vương phi mà ta vừa cưới. Cho nên, nhắc nhở ngươi một câu, về sau, tốt nhất không nên tùy tiện kéo tay vương phi của ta, bằng không cẩn thận ta tố cáo ngươi khinh bạc nữ tử.”
Uỳnh!
Lời nói của Dương Khang rơi vào trong tai Quách Tĩnh không thua gì một tiếng sét, hắn chấn động đến mức đầu váng mắt hoa.
Hắn không nghĩ tới, Hoa Tranh và Dương Khang vậy mà lại kết hôn rồi!
Điều này, điều này sao có thể?
Không phải Hoa Tranh có hôn ước với ta sao?
Nàng làm sao có thể gả cho người khác?
Quách Tĩnh cố nén kinh hãi trong lòng, hắn nhìn chằm chằm Hoa Tranh không chớp mắt hỏi: “Điều hắn nói là thật ư? Các ngươi kết hôn rồi?”
Hoa Tranh muốn giải thích với Quách Tĩnh.
Tuy rằng nàng và Dương Khang kết hôn rồi, nhưng nàng buộc lòng phải làm vậy.
Hơn nữa, sau khi nàng và Dương Khang kết hôn, nàng lấy cái chết ép buộc, vì vậy cũng không để cho Dương Khang chạm vào nàng.
Đáng tiếc, tuy là trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng Hoa Tranh lại không nói nên lời.
Bất luận nàng cố gắng thế nào, nàng cũng không thể mở miệng.
Tại sao lại như vậy?
Hoa Tranh gấp đến độ gần như sắp ngất.
Quách Tĩnh thấy Hoa Tranh không mở miệng, cho rằng Hoa Tranh ngầm thừa nhận.
Sắc mặt không khỏi trở nên lạnh như tro nguội, ánh mắt cũng không còn ánh sáng.
Dương Khang tiếp tục bổ đao nói: “Chuyện này còn giả sao? Hôn sự của ta với Hoa Tranh công chúa chính là liên hôn giữa Đại Kim quốc và Đại Mạc quốc, hoàng thượng hai nước đều trao đổi qua công văn, vĩnh viễn cũng không thể thay đổi. Đúng rồi, ta nghe Hoa Tranh nói, các ngươi đã từng có hôn ước? Xem ra sau này, ta chỉ có thể thay ngươi chăm sóc Hoa Tranh.”
Biết cuộc hôn nhân này là hôn ước giữa hai nước, Quách Tĩnh lại không hoài nghi.
Dù sao, chuyện lớn như vậy, Dương Khang không có khả năng lừa hắn.
Nhưng chuyện này cũng khiến trong lòng hắn càng không buông được.
Rõ ràng Khả Hãn đã gả Hoa Tranh cho ta, tại sao lại muốn cho Hoa Tranh cưới Dương Khang?
Còn ta ở chỗ nào?
Quách Tĩnh không muốn tiếp tục đứng ở đây, hắn không muốn gặp lại hai người Dương Khang và Hoa Tranh.
Hắn yên lặng bỏ đi.
Bóng lưng tràn đầy cô đơn.
Dương Khang nhìn bóng dáng Quách Tĩnh, hô: “Nghe nói ngươi và Hoa Tranh là bạn tốt, Hoa Tranh kết hôn rồi, ngươi cũng không nói vài lời chúc phúc sao? Đây là bạn tốt gì chứ?”
Quách Tĩnh dừng bước chân, cũng không quay đầu lại nói: “...Vậy, ta chúc các ngươi thiên trường ddijda cửu, đầu bạc đến già.”
Nói xong, hắn bước đi.
Giọng nói tràn đầy cay đắng.
Hoa Tranh nhìn bóng lưng thê lương của Quách Tĩnh, trong lòng chỉ cảm thấy khó chịu giống như là đang rỉ máu.
Tĩnh ca ca, ta không phản bội ngươi!
Đáng tiếc, ta lại không cách nào mở miệng giải thích với ngươi.
Tất cả, đều là âm mưu của Dương Khang!
Nhất định là Dương Khang động tay chân ở trên người ta, khiến cho ta không cách nào mở miệng!
Hoa Tranh đột nhiên suy nghĩ cẩn thận tiền căn hậu quả, nàng nhất thời phẫn nộ nhìn chằm chằm Dương Khang.
Nhưng mà, Dương Khang căn bản không nhìn Hoa Tranh, hắn chỉ nhìn chằm chằm bóng lưng của Quách Tĩnh, khóe miệng tà mị cuồng quyến.
Đột nhiên, Dương Khang phát hiện, giá trị khí vận trên đỉnh đầu của Quách Tĩnh đã giảm bớt một nghìn. Điều này làm cho hắn không khỏi vui mừng khôn xiết.
Xem ra, biện pháp muốn làm giảm khí vận của Quách Tĩnh, thật sự vẫn có thể thực hiện.
“Đinh.”
Cùng lúc đó, Dương Khang lại nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu hắn.
“Kí chủ thành công làm giảm một nghìn giá trị khí vận của Khí Vận Chi Tử, thưởng cho kí chủ một vạn năm tu vi, thưởng cho kí chủ Cực Phẩm Tiên Thiên Linh Căn...”
Nghe thấy tiếng nhắc nhở liên tiếp thưởng cho trong đầu, nụ cười trên mặt Dương Khang nhất thời càng trở nên xán lạn.
Hắn cảm thấy, chỉ cần có thêm mấy phần thưởng, bản thân chỉ sợ cũng có thể trở thành người giàu có nhất toàn bộ Hồng Hoang!
Đến lúc đó, cho dù là Thánh Nhân, cũng phải thần phục ở dưới chân ta.
Chỉ cần là nữ nhân ta nhìn trúng, thì sẽ thu toàn bộ vào trong túi.
Chỉ cần là người ta thấy ngứa mắt, thì sẽ khiến cho toàn bộ bọn họ muốn sống không được, muốn chết không xong.
Hồng Hoang, Dương Khang ta là một Chúa Tể!
Đáng tiếc duy nhất chính là, thế giới này, Quách Tĩnh dường như không gặp Hoàng Dung.
Bằng không, nếu ta cướp được Hoàng Dung vào tay, như vậy giá trị khí vận của Quách Tĩnh suy yếu, nhất định không thể so sánh với Hoa Tranh.
Không được, ta phải nghĩ cách tìm Hoàng Dung, để cho nàng gặp Quách Tĩnh, sau đó cướp Hoàng Dung từ bên người Quách Tĩnh, như vậy, mới có thể làm cho Quách Tĩnh chân chính cảm nhận được nỗi đau khắc cốt minh tâm!
“Tiểu Vương Gia, tiểu tử này năm lần bảy lượt đối đầu với tiểu vương gia, sao tiểu vương gia không vịnh tuyệt hậu hoạn?”
Ngay lúc Dương Khang thầm nghĩ độc kế, Lương Tử Ông bên cạnh đột nhiên nói với Dương Khang.
Chỉ thấy hắn nhìn bóng lưng của Quách Tĩnh, trên mặt tràn đầy vẻ oán độc.
Quách Tĩnh đã từng lấy hắn cho Bảo Xà bồi dưỡng trên vạn năm ăn, làm hại nỗ lực nhiều năm của hắn, thất bại trong gang tấc, hắn đương nhiên là hận Quách Tĩnh thấu xương.
Hắn cũng muốn bắt Quách Tĩnh luyện đan.
Dương Khang đương nhiên biết suy nghĩ của Lương Tử Ông, hắn vội vàng khoát tay nói: “Nơi này là Đại Đường, không giống với Đại Kim quốc. Không thể vi phạm pháp luật Đại Đường.”
Đương nhiên, nguyên nhân thât sự là hắn lo lắng bị phản phệ.
Dù sao, giá trị khí vận của Quách Tĩnh hôm nay, vẫn là quá khủng bố.
Không thể xử lý cứng rắn với Khí Vận Chi Tử.
“Theo sau, xem hắn đến nơi nào.”
Dương Khang phân phó nói với Sa Thiên Thông.
Hắn còn muốn tìm Bao Tích Nhược.
“Ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi có phải thích tiểu tử Quách Tĩnh kia hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận