Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 522 - Thông Thiên xuất quan, tức giận sôi gan

Ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn xa xăm, lẩm bẩm nói một mình: “Thông Thiên, nếu ngươi thức thời thì thuận theo Thiên Đạo, nếu không vừa hay ta sẽ báo thù ngày đó ngươi đến trước cửa làm nhục ta.”
Tiếp Dẫn đạo nhân mặt mày vẫn khổ sở nói: “Thông Thiên tức giận vô cớ, xem ra trận chiến cuối cùng cũng sắp đến, không thể tránh được.”
Chuẩn Đề đạo nhân ở bên cạnh tươi cười nói: “Mấy đệ tử của Triệt giáo có duyên với Tây Phương chúng ta, xem ra không lâu nữa có thể gia nhập vào Tây Phương chúng ta rồi.”
Nữ Oa thầm thở dài: “Trên bầu trời Bích Du cung mây đen kéo tới, lửa giận cuồn cuộn, chỉ sợ Hồng Hoang lại phải sinh linh đồ thán nữa rồi.”
Hậu Thổ lật xem Sinh Tử Bạc một lúc, chau mày nói: “Cô hồn oán quỷ ở Địa Phủ lại tăng lên. Hay là ta đi hỏi Lý Nguyên, xem hắn có cách hóa giải đại nạn này không.”
Nói rồi, cơ thể Hậu Thổ lóe lên, từ trong đại điện biến mất tăm.
Kim Ngao đảo.
Bích Du cung.
Vô số tu sĩ tề tụ đầy đủ.
Thấp Sinh Noãn Hóa, Phi Mao Đái Giác, Thủy Sinh, Lục Sinh, Không Trung Phi, vô số sinh linh các tộc đều tập trung đầy cả điện.
Có người tiên khí dào dạt, có người quỷ ảnh mênh mông, cũng có người yêu khí cuồn cuộn.
Trong thoáng chốc, chỉ thấy huyền quang muôn màu muôn vẻ chiếu rọi chư thiên, pháp tắc đại nạn rực rỡ cuốn sạch hoàn vũ, khí tức đáng sợ xông thẳng lên Cửu Thiên, uy áp vạn cổ.
Đứng đầu đại điện là Tùy Thị Thất Tiên.
Kế đó là các đệ tử thân truyền đời thứ hai như Tam Tiêu và Đát Kỷ.
Sau đó là các đệ tử nội môn Thải Vân tiên tử, Hạm Chi Tiên hoặc là các đệ tử thân truyền đời thứ ba.
Cuối cùng là đám người đệ tử ngoại môn do Lữ Nhạc dẫn đầu.
Trong đó đệ tử ngoại môn nhiều nhất, chiếm tới tám chín phần trong tổng số.
Bởi vì Thông Thiên giáo chủ chưa đến, cho nên trong đại điện xôn xao thảo luận, trông vô cùng náo nhiệt.
“Khoảng thời gian này Võ Vương phạt Trụ lại khiến đệ tử Triệt giáo chúng ta chết vô số, vốn ta muốn đi báo thù rửa hận cho các sư huynh đệ, nhưng đáng tiếc do mệnh lệnh sư phụ ngăn cản, không thể xuất sơn.”
“Đúng vậy, không ngờ ngay cả giáo chủ của Xiển giáo và Nhân giáo đều đích thân ra tay, quả thật khinh người quá đáng.”
“Haizz, lúc trước trong lúc Tam Tiêu sư tỷ bày Cửu Khúc Hoàng Hà trận, thật ra không nên nhân từ nương tay, sau khi bắt được Thập Nhị Kim Tiên nên trực tiếp giết chết bọn họ.”
“Đúng vậy, Triệt giáo chúng ta niệm tình huyền môn, đáng tiếc Nhân giáo và Xiển giáo không hề quan tâm đến tình nghĩa tam giáo.”
“Bây giờ thì hay rồi, sư phụ cuối cùng cũng xuất quan, cuối cùng chúng ta cũng có thể báo thù rửa hận.”
Tam Tiêu và Đát Kỷ cũng nhỏ giọng nói chuyện.
“Các ngươi nói, sư phụ sẽ trở mặt với Nhân giáo và Xiển giáo sao?” Đát Kỷ hỏi.
Bích Tiêu cảm thấy đương nhiên: “Đương nhiên rồi, Triệt giáo chúng ta đã chết nhiều đồng môn như vậy, sư phụ không thể trơ mắt ngồi nhìn.”
Nét mặt Vân Tiêu hơi lo lắng nói: “Nếu như đại sư bá và nhị sư bá không ra tay, chỉ dựa vào chúng ta đã có thể đối phó với đệ tử Xiển giáo và Nhân giáo. Chỉ sợ hai vị sư bá sẽ đích thân ra trận lần nữa, nếu như vậy sẽ không dễ kết thúc.”
Bích Tiêu không cho là vậy: “Sợ gì chứ, sư phụ có Tru Tiên kiếm trận, cho dù hai vị sư bá không nể mặt cũng đừng nghĩ việc thảo phạt!”
Vân Tiêu còn muốn nói gì đó, ngay trong lúc này sau đại điện bỗng vang lên ngâm xướng: “Yên lặng, giáo chủ đến.”
Đệ tử Triệt giáo nghe vậy lập tức ngừng thảo luận, từng người đều cung kính ngừng thở, nhìn thẳng về phía trước.
Cùng theo tiếng ngâm, Thông Thiên giáo chủ đầy nghiêm nghị từ phía sau đại điện bước ra, hai bên phía sau lưng hắn là bốn đệ tử chân truyền Đa Bảo đạo nhân, Kim Linh Thánh Mẫu, Vô Đương Thánh Mẫu và Quy Linh Thánh Mẫu.
Sau khi Thông Thiên ngồi xuống ngọc thạp, các đệ tử lập tức chắp tay hành lễ: “Đệ tử bái kiến sư phụ.”
Nét mặt Thông Thiên giáo chủ không có biểu cảm: “Đứng dậy đi.”
“Đa tạ sư phụ.”
Sau khi các đệ tử đứng dậy, Thông Thiên giáo chủ lại nói: “Xiển giáo, Nhân giáo không quan tâm đến tình nghĩa huyền môn, tùy tiện giết người của chúng ta, ta tuyệt đối không thể để yên. Ta muốn dẫn toàn bộ đệ tử đi so tài cao thấp với Xiển giáo và Nhân giáo, các ngươi bằng lòng hay không?”
Mọi người nghe vậy đều vô cùng phấn chấn: “Đệ tử bằng lòng đi theo sư phụ, báo thù cho đồng môn.”
“Đại thiện.” Thông Thiên thấy đệ tử ý chí chiến đấu sục sôi, nét mặt mới lộ vẻ hài lòng.
Hắn lại nói: “Lúc trước Lão Tử, Nguyên Thủy không để ý đến thân phận, lại ra tay với vãn bối, quả thật không xứng với danh Thánh Nhân. Do đó ta muốn bày Tru Tiên kiếm trận, so tài cao thấp với bọn họ. Còn các ngươi chỉ cần đối phó với đệ tử của Xiển giáo và Nhân giáo là được rồi.”
Nghe thấy Thông Thiên giáo chủ định bày Tru Tiên kiếm trận, tất cả mọi người đều kích động, gương mặt đỏ tới tận mang tai.
Uy danh của Tru Tiên kiếm trận có thể nói như sấm bên tai, vang dội cả Hồng Hoang.
Nhưng đáng tiếc, ngoại trừ đại chiến giữa La Hầu và Đạo Tổ đã sử dụng một lần ra thì sau đó cũng không còn sử dụng đến Tru Tiên kiếm trận nữa.
Tất cả mọi người chỉ nghe danh của Tru Tiên kiếm trận nhưng vẫn chưa có duyên chứng kiến uy lực của Tru Tiên kiếm trận.
Không ngờ, có một ngày mọi người lại có thể tận mắt nhìn thấy uy lực của Tru Tiên kiếm trận, tất cả đều vô cùng phấn khởi.
“Xem ra sư phụ thật sự tức giận rồi, thế mà lại bày Tru Tiên kiếm trận.”
“Tru Tiên kiếm trận chỉ có Tây Thánh mới có thể phá, lần này Lão Tử và Nguyên Thủy phải rơi vào tình cảnh khốn khó rồi.”
“Kiếm trận như thế Triệt giáo chúng ta nhất định sẽ thắng.”
Thông Thiên giáo chủ không để ý đến cuộc thảo luận của các đệ tử, chỉ thấy hắn lấy một bộ trận kỳ từ trong lòng ra, thế mà lại có hơn một trăm linh tám cây, sau đó hắn đưa cho Kim Linh Thánh Mẫu: “Đây là Vạn Tiên Trận trận kỳ, trong trận này chứa đựng một trăm linh tám trận pháp, những trận pháp này hỗ trợ lẫn nhau, liên kết chặt chẽ với nhau, uy lực vô song. Ngươi dẫn theo Quy Linh, Vô Đương, Tam Tiêu, Đát Kỷ cùng bố trí trận này. Trong lúc ta và Lão Tử, Nguyên Thủy chiến đấu, có thể dùng trận này đối phó với các đệ tử của Xiển giáo và Nhân giáo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận