Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1571 - Nữ Oa ta không phải là kẻ hèn nhát!

Một giây sau, thân hình của hắn đã xuất hiện trong một tòa cung điện khổng lồ cuối dãy ngân hà ở Bắc Minh Thiên giới.
Còn Côn Bằng lão tổ đang ngơ ngác đứng nhìn Hoằng Doanh đột nhiên hiện ra, trong lòng vô cùng hoảng hốt.
Khi đối mặt trực diện với Hoằng Doanh, Côn Bằng lão tổ mới thật sự cảm nhận được đối phương rốt cuộc đáng sợ đến mức nào.
Hắn cảm thấy cả người hắn như đã tiến vào vùng tử vong.
Chỉ cần một suy nghĩ của đối phương sinh mệnh của hắn, luân hồi, tất cả dấu vết tồn tại trong dòng sông thời gian đều sẽ bị xóa sạch trong vùng tử vong đó.
Hơn nữa còn không thể sống lại.
Tại sao sát thần này lại đến Yêu Sư cung của ta?
“Chắc hẳn khi nãy ngươi cũng đã ‘nhìn thấy’ lời ta nói với Minh Hà lão tổ rồi nhỉ? Bây giờ đã đến lúc ngươi đưa ra lựa chọn, nói cho ta tên xâm nhập đó ở đâu hoặc là sẽ trở thành chất dinh dưỡng của quan tài đồng.” Hoằng Doanh nhìn Côn Bằng, nét mặt lạnh lùng lên tiếng.
Hóa ra là hành vi dùng thần thức thăm dò của mình đã khiến đối phương chú ý, cho nên Bạch Mao mới tìm tới cửa.
Nhưng mà cả hồng hoang này không chỉ có mình ta thăm dò, tại sao chỉ tìm đến ta?
Chỉ bởi vì ta là Thánh Nhân sao?
Sao ta lại xui xẻo như thế này?
Côn Bằng lão tổ vừa thầm mỉa mai trong lòng, vừa nhanh chóng xoay chuyển vô số suy nghĩ, cân nhắc lợi hại.
Hắn đã nhìn thấy toàn bộ kết cục của Minh Hà lão tổ khi nãy.
Chính vì Minh Hà lão tổ nói không quen Đát Kỷ, kết quả Hoằng Doanh không nói hai lời đã chết giết Minh Hà lão tổ, căn bản không cho Minh Hà lão tổ cơ hội thay đổi.
Hồng hoang cũng không còn cảm nhận được dấu vết tồn tại của Minh Hà lão tổ nữa.
Điều này có nghĩa Minh Hà lão tổ căn bản không thể sống lại lần nữa.
Đối mặt với nhân vật hung ác sát phạt quyết đoán như vậy, Côn Bằng lão tổ cũng không dám đáp bừa.
Trả lời sai có thể sẽ mất mạng!
Rốt cuộc có nên nói ra tin tức của Đát Kỷ hay không?
Nói ra tin tức của Đát Kỷ nếu đắc tội với Lý tiền bối thì phải làm sao?
Lý tiền bối cũng không thể trêu vào!
Mấy người trong khách điếm đều nhìn thấy toàn bộ tình hình của Côn Bằng lão tổ.
Nữ Oa hỏi: “Không biết Côn Bằng lão tổ sẽ lựa chọn như thế nào?”
Thông Thiên giáo chủ: “Minh Hà lão tổ còn hiểu lý lẽ, Côn Bằng không lẽ không hiểu?”
Tiếp Dẫn đạo nhân gật đầu nói: “Côn Bằng đạo hữu là người biết thức thời.”
Hậu Thổ lại không nghĩ như vậy: “Cũng không chắc đâu, Yêu tộc vốn nham hiểm gian xảo, tham sống sợ chết.”
Nói đến đấy nàng cố ý liếc Nữ Oa một cái, nhắm đến ai không cần nói cũng biết.
“Mà Côn Bằng còn là nhân tài xuất chúng trong nham hiểm thâm độc, ta cảm thấy có lẽ hắn sẽ nói cho Bạch Mao biết tin tức của Đát Kỷ.”
Nữ Oa biết Hậu Thổ đang nhắm vào nàng, nàng không phục mà nói: “Yêu tộc sao lại nham hiểm gian xảo, tham sống sợ chết? Ta cảm thấy Côn Bằng sẽ không nói.”
Hậu Thổ: “Vậy chúng ta cược một ván đi, nếu như Côn Bằng nói ra tin tức của Đát Kỷ vậy sau này hễ ngươi nhìn thấy ta đều phải gọi ta là tỷ tỷ, nếu như hắn không nói vậy ta sẽ gọi ngươi là tỷ tỷ, dám hay không?”
Nữ Oa không chịu tỏ ra yếu thế: “Cược thì cược, có gì mà không dám chứ?”
Tuy nàng cũng không rõ Côn Bằng sẽ nói ra hay không, nhưng nếu Hậu Thổ đã nói đến mức này, đương nhiên Nữ Oa không thể nhát gan.
Dù sao Lý Nguyên, Đát Kỷ cũng đang ở bên cạnh nhìn, thua người không thể thua trận đúng hay không?
Nữ Oa ta không phải là kẻ nhát gan!
Giang Lan nhìn thấy Nữ Oa và Hậu Thổ đánh cược như một đôi oan gia, còn cược trẻ con như vậy lại càng không dám tin đây chính là Thánh Nhân.
Suy cho cùng Thánh Nhân không phải nghiêm túc trang nghiêm sao? Sao có thể ấu trĩ như thế chứ?
Còn đám người Đát Kỷ, Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử thì lại không hề lấy làm lạ với hành vi của Nữ Oa và Hậu Thổ.
Hai người này chỉ cần ở gần nhau thì chẳng có lúc nào là không cãi nhau.
Đát Kỷ không để ý tới Nữ Oa và Hậu Thổ đang so đo, nàng hỏi ca ca: “Lẽ nào Minh Hà lão tổ cứ như vậy mà chết sao? Dù sao đối phương cũng là vì giữ bí mật của ta, nếu như chết như vậy ngược lại có chút không nỡ.”
Tuy Minh Hà lão tổ là tà tu ma đạo, rất nhiều hành vi của người này khiến Đát Kỷ không vừa mắt.
Nhưng mà sở dĩ đối phương bị Hoằng Doanh giết chết quả thật là để không đắc tội với Lý Nguyên, nếu như cứ nhìn Minh Hà lão tổ chết đi như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của ca ca.
Lý Nguyên đương nhiên hiểu ý của muội muội, hắn bình tĩnh nói: “Yên tâm, khi nãy ta đã giúp hắn sống lại rồi.”
Lão Tử bất ngờ nói: “Minh Hà đạo hữu sống lại rồi? Tại sao ta không cảm nhận được khí tức của hắn?”
Lý Nguyên: “Ta để hắn ngày mai mới sống lại.”
“Hóa ra là vậy.”
Mọi người bừng tỉnh.
Ánh mắt nhìn Lý Nguyên càng thêm kính sợ.
Đương nhiên cũng càng bội phục nguyên tắc thưởng phạt phân minh của Lý Nguyên.
Bắc Minh.
Yêu Sư cung.
Côn Bằng lão tổ do dự một lúc rồi nói với Hoằng Doanh: “Tuy ta biết người này nhưng không quen lắm, ta nghĩ ngươi nên đi tìm Thông Thiên giáo chủ, nàng là đệ tử của Thông Thiên giáo chủ, Thông Thiên giáo chủ nhất định biết làm thế nào mới tìm được nàng.”
Đấy chính là đá quả bóng sang cho Thông Thiên giáo chủ.
Có lẽ không coi đây là ta tố giác chứ?
Ta chỉ nói đến Thông Thiên giáo chủ chứ không hề để lộ tin tức của Đát Kỷ và Lý tiền bối.
Cũng không nói cho Bạch Mao biết vị trí cụ thể của Đát Kỷ.
Đúng vậy cái này chắc chắn không phải là tố giác.
Cho dù là tố giác thì cũng là tố bí mật của Thông Thiên giáo chủ!
Lý tiền bối có lẽ sẽ không trách tội ta.
Côn Bằng lão tổ tự an ủi chính mình.
Thông Thiên giáo chủ nghe thấy lời nói của Côn Bằng, nét mặt lập tức đen thành than.
Giọng điệu của hắn không mấy vui vẻ: “Côn Bằng lão tổ này vẫn nham hiểm như trước, để rửa sạch phiền phức mà lại lấy ta ra chắn nạn, thật chẳng ra làm sao. Sau này gặp hắn, nhất định phải dạy dỗ hắn một trận mới được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận