Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1990 - Cái này mất mặt sao?!!

Hơn nữa trong thể giới hỗn loạn nghiêm ngặt này Đại chúa tể là tồn tại chí cai vô thượng tuyệt đối nhất của thế giới Hoang Cổ.
Không gì không làm được được, có thể trấn áp hết thảy.
Tất cả sinh linh Hoang Cổ đều phải nghe lời nếu không nghe theo mệnh lệnh của Đại chúa tể, tuân theo ý thức của Đại chúa tể.
Bởi vậy, có thể trở thành tôi tớ của tồn tại cỡ này thì Quang Minh Đại Đế cũng không cảm thấy có gì mất mặt.
Hắn chỉ hận mình sao lại biết đến Hoang Cổ Đại chúa tể vĩ đại muộn như vậy?
Nếu biết sớm hơn một chút thì hắn đã triệu hồi Đại chúa tể từ trước rồi hiến tế linh hồn của mình. Như thế không phải bản thân cũng có thể đột phá Đại Đế, trở thành Hoang Cổ Ma Quân (Đại La Kim Tiên) sớm hơn chút hay sao.
Chỉ có thể nói, có thể trở thành Hoang Cổ Ma Quân, thật là thơm!
Quang Minh Đại Đế âm thầm cảm động trong lòng, động tác lại không chần chờ.
Chỉ thấy cả mặt hắn thành kính quỳ rạp đầu xuống đất lạy Hoang Cổ Đại nói: “Thuộc hạ Quang Minh bái kiến Đại chúa tể, tạ ơn Đại chúa tể đã giúp thuộc hạ nâng cao tu vi. Từ nay về sau ý của Đại chúa tể chình là ý của thuộc hạ, mệnh lệnh của Đại chúa tể chính là mạng sống của thuộc hạ.”
Dù sao đã được cúng bái nhiều năm như vậy, lời nịnh nọt kiểu như thế này Quang Minh Đại Đế nghe không ít, bởi vậy nên lúc nói ra không hề tốt chút sức nào.
Về phần mặt mũi, cái này mất mặt sao?
Có thể dốc sức cho Đại chúa tể không phải là một chuyện vô cùng vinh hạnh sao?
Người bình thường còn không có cơ hội làm tôi tớ cho Đại chúa tể đâu.
Bởi vậy ở đâu ra mất mặt?
Quang Minh Đại Đế đã thật sự tiếp nhận chuyện hầu hạ tôn Hoang Cổ Đại chúa tể làm chủ nhân từ thân thể đến trong lòng.
Hoang Cổ Đại chúa tể rất hài lòng với thái độ của Quang Minh.
Đây mới gọi là thức thời.
Sau đó, ánh mắt của hắn, lại nhìn về phía mấy vị Đại Đế Vĩnh Sinh, Vô Kiếm, Thương Thiên, và Tô Trường Ly.
“Các ngươi, chọn thần phục, hay chết?”
Con quái mắt to trên không trung (hình chiếu phân thân Hoang Cổ Đại chúa tể) hỏi mấy người, trong giọng nói vẫn không có chút cảm xúc nào.
Mặt Quang Minh không cảm xúc nhìn mấy vị Đại Đế Vĩnh Sinh, Thương Thiên, trong mắt tản ra ánh sáng lạnh.
Nếu như mấy người không biết thời thế thì hắn sẽ không chút do dự chém chết những dị đoan này thay Đại chúa tể, thu hoạch linh hồn và máu tươi của chúng.
Linh hồn và máu tươi chính là lực lượng cội nguồn ở thế giới Hoang Cổ.
Nhưng mà, mấy vị Đại Đế lại không cho Quang Minh cơ hội.
Bảy vị Đại Đế Vĩnh Sinh, Vô Kiếm, Thương Thiên, Thú Hoàng, Mặc Uyên, Trường Không, Võ Cực sau khi thấy Quang Minh Đại Đế làm mẫu thì không có chút gì do dự cả.
Chỉ thấy bọn họ ‘bịch’ một tiếng tranh nhau chen lấn quỳ trên mặt đất.
Đồng thời, không đợi Đại chúa tể phân phó, bọn họ đã chủ động hiến tế dâng linh hồn mình ra cho Đại chúa tể.
“Ta, không phải, thuộc hạ bằng lòng tế hiến linh hồn của mình, tôn Đại chúa tể làm chủ, trở thành một thành viên của Hoang Cổ Ma tộc.”
Mặc Uyên vội vã không nhịn nổi tranh làm người đầu tiên mở miệng nói.
Dù sao nếu như không thần phục, chắc chắn khó thoát khỏi kết cục thân tử đạo tiêu, chớ nói chi là sau khi thần phục còn có thể thu được không ít lợi ích giống Quang Minh Đại Đế.
Chỉ cần không bị ngu thì đương nhiên biết nên lựa chọn như thế nào
“Thuộc hạ Thương Thiên bằng lòng phụng Hoang Cổ Đại chúa tể làm chủ.”
Thương Thiên Đại Đế theo sát phía sau, hiển nhiên là hắn không bị ngu.
Vĩnh Sinh Đại Đế, Thú Hoàng, Võ Cực Đại Đế, Vô Kiếm Đại Đế, cũng nhao nhao mở miệng thần phục.
Cả người mang bộ dạng sợ nếu như thần phục muộn thì lợi ích sẽ bị đối phương cướp mất, dường như bọn họ đã hoàn toàn quên đi tôn nghiêm của Đại Đế, vứt bỏ uy nghi đã từng có, vứt sạch minh xét. Mấy người đều lựa chọn thần phục Đại chúa tể, trên mặt không khỏi có vẻ tiếc nuối.
Đáng tiếc máu tươi và linh hồn mạnh như vậy.
Nếu ta có thể đoạt được thì thực lực của ta nhất định có thể nâng cao lên một bậc.
Một màn này, lập tức thấy vô số tồn tại có năng lực của thế giới Tinh Hà chú ý đến tình hình của Thánh Vương, Tiên Vương nơi này phải mở rộng tầm mắt.
Tín ngưỡng của vô số tu sĩ với Đại Đế trực tiếp ầm ầm sụp đổ tại thời khắc này.
Đại Đế khúm núm như vậy vẫn là Đại Đế sao?
Vẫn đáng giá với sự tín ngưỡng và cúng bái của chúng sinh sao?
Không nghĩ tới, Đại Đế cao cao tại thượng thế mà lại tụ tập dựa dẫm vào Hoang Cổ Ma Thần.
Thế giới Tinh Hà nên làm gì đây?
Giờ khắc này, trong lòng vô số tu sĩ của thế giới Tinh Hà tràn ngập lo lắng sâu sắc về tương lại.
Không phải mấy vị Đại Đế đang đấu pháp với Trường Ly Đại Đế sao?
Sao mọi chuyện lại biến thành thế này?
Nghĩ đến Tô Trường Ly, đột nhiên, trong lòng tu sĩ Tinh Hà bỗng cùng nhau hơi động, trong ánh mắt tuyệt vọng lại dấy lên một chút hy vọng.
Bởi vì, bọn họ chú ý đến chuyện Tô Trường Ly cũng không có quỳ xuống giống như vấy vị Đại Đế khác, càng không hiến tế linh hồn của mình ra cho Hoang Cổ Đại chúa tể.
Tô Trường Ly vẫn đứng thẳng tắp trong không trung như cũ.
Trên mặt không có e ngại, không có khiếp đảm, vẫn bình tĩnh thong dong, còn mang theo một vẻ trào phúng nhàn nhạt.
Thế mà hoàn toàn không để Hoang Cổ Đại chúa tể để ở trong lòng.
Trường Ly Đại Đế không có quỳ xuống!
Thế giới Tinh Hà vẫn có người bảo vệ Đại Đế.
Tu sĩ Tinh Hà nhỡ tới tình cảnh Tô Trường Ly lấy một địch tám vừa nãy lại vẫn ung dung không vội thì trong lòng đột nhiên sinh ra vẻ mong đợi.
Có lẽ, Trường Ly Đại Đế có thể đánh lui Hoang Cổ Đại chúa tể và những phản đồ thế giới Tinh Hà gia nhập Hoang Cổ Ma Thần, còn cho thế giới Tinh Hà một mảnh an bình?
Về phần tại sao là đánh lui, mà không phải chém giết Hoang Cổ Đại chúa tể, bởi vì không có một tu sĩ nào cảm thấy Tô Trường Ly có thể chém giết Hoang Cổ Đại chúa tể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận