Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2176 - Từng cân nhắc cảm nhận của tỷ tỷ ngươi không!!

Lý Nguyên nhàn nhạt nói: “Ta biết trước đó dạy dỗ Lý Đại, hắn sẽ không cam tâm, cho nên cố ý cho ngươi đến, để hắn hoàn toàn hết hy vọng. Cũng miễn cho hắn hoàn toàn chọc giận ta, một cái tát đập chết tôn tử của ngươi.”
Lý Nhị nhất thời cảm kích nói với Lý Nguyên: “Vẫn là tỷ phu rộng lượng, không so đo với vãn bối.”
Mọi người nghe thấy da mặt điên cuồng co rút.
Trợn mắt xem thường.
Trong lòng châm biếm không thôi......
Má nó cái này có thể kêu là rộng lượng sao?
Tôn tử ruột của mình bị người ta đánh, vậy mà còn khen ngợi người đánh rộng lượng.
Không ngờ thái thượng hoàng nói ra được.
Thật là hèn mọn không cần mặt.
Nhưng mà, cho dù là Lý Nguyên, hay là Lý Nhị, lại cảm thấy đương nhiên.
Lý Nguyên quả thật cảm thấy, chính mình đủ rộng lượng.
Bị Lý Đại khiêu khích như thế, hắn cũng chỉ là khiển trách nho nhỏ Lý Đại mà thôi, Lý Nguyên thấy Lý Đại, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nói: “Hiện tại ngươi nên hoàn toàn hết hy vọng nhỉ?”
Lý Đại vội vàng gật đầu.
Hắn thật sự hoàn toàn hết hy vọng.
Ngay cả sau khi hoàng gia gia xuất mã cũng bất lực, hắn không chết tâm còn có thể làm sao bây giờ?
Lý Nhị nói với Lý Đại: “Ngươi thấy Lý gia gia của ngươi suy nghĩ cho ngươi, cho dù ngươi đắc tội với Lý gia gia của ngươi, hắn cũng không muốn một chưởng đập chết ngươi, ngươi cần phải nhớ kỹ ân tình của Lý gia gia ngươi.”
Lý Đại: “......”
Lời này nghe như thế nào cũng cảm giác đặc biệt khó chịu nhỉ?
Không ngờ ta bị đánh như thế, còn phải cảm ơn vị Lý gia gia này?
Đây thật sự là suy nghĩ cho ta sao?
Còn phải ghi nhớ ân tình của hắn?
Hoàng gia gia à, khí thế bỉ nghê cửu thiên trước đó của ngươi đi đâu rồi?
Người chung quanh cũng nghe đến khóe miệng điên cuồng co rút.
Trong lòng vì Lý Đại bi ai không thôi.
Gặp phải gia gia không cốt khí như vậy, cũng thật sự xui xẻo.
Tất cả mọi người đang suy đoán, có phải thái thượng hoàng thiếu tỷ phu này rất nhiều tiền hay không?
Ở trước mặt tỷ phu này mới có thể ăn nói khép nép như thế?
Lý Nhị có chút lấy lòng nói với Lý Nguyên: “Tỷ phu, ngươi đã dạy dỗ Lý Đại, Lý Đại cũng biết sai rồi, ngươi khôi phục lại giọng nói và ngón tay của hắn đi, nếu trước đó hắn có thể nói chuyện, cũng sẽ không xảy ra loại hiểu lầm này.”
Nếu Lý Đại có thể mở miệng nói chuyện, trước đó có thể nói ra diện mạo, đặc điểm hoặc tên của Lý Nguyên, Lý Nhị cũng sẽ không mang theo bà xã, con trai, con dâu tìm đến Lý Nguyên báo thù.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Ta không cần tính mạng của hắn, cũng đã là cho ngươi đủ mặt mũi. Muốn kêu ta giúp hắn khôi phục ngón tay và giọng nói, cái này đừng hòng, đây là để cho hắn một chút giáo huấn.”
Lý Nhị thấy tỷ phu kiên trì, cũng không còn cách nào.
Xem ra, tôn tử này, về sau vĩnh viễn chỉ có thể làm người câm.
Cũng may, cái này cũng không ảnh hưởng cuộc sống của Lý Đại.
Thấy Lý Nguyên vậy mà trước mặt mọi người bác bỏ thỉnh cầu của thái thượng hoàng, biểu cảm của người chung quanh có vẻ ngày càng quái dị.
Mọi người thật sự không nghĩ ra, vì sao thái thượng hoàng có thể ăn nói khép nép với tỷ phu mình như vậy?
Điều này rất không phù hợp lẽ thường.
Tỷ phu này có đỉnh như vậy không?
Lại hàn huyên trong chốc lát, Lý Nhị tạm biệt nói với Lý Nguyên: “Tỷ phu, hôm nay ta sẽ không trêu chọc ngươi, ta dẫn bọn họ trở về trước, hôm nào lại đi tìm ngươi chơi đùa.”
Lý Nguyên gật đầu: “Không tiễn.”
Lý Nhị thấy thế, nhất thời mang theo mấy người bà xã, con trai, con dâu rời khỏi trà lâu.
Mà Lý Nguyên căn bản là không có đứng dậy đưa tiễn.
Có vẻ vô cùng bình tĩnh.
Người chung quanh thật sự cảm thấy xem không hiểu.
Sao thân phận của hai người này giống như đổi cho nhau?
Một lát sau, lúc này Mai Thiên Vũ mới từ trong dại ra phục hồi tinh thần lại.
Vẻ mặt nàng bất khả tư nghị hỏi Lý Nguyên: “Ngươi, Lý huynh, ngươi thật sự là tỷ phu của thái thượng hoàng sao?”
Trên đường trở về Lý Nhị và đám người Đại Ỷ Ti, đều trầm mặc không nói, tất cả mọi người còn đắm chìm trong chuyện xảy ra vừa nãy, chưa phục hồi tinh thần lại.
Chỉ cảm thấy một màn vừa rồi xảy ra kia, quá mức ma huyễn.
Quá không chân thật.
Cần từ từ tiêu hóa.
Chờ sau khi trở lại Khang Vương phủ.
Rốt cuộc Đại Ỷ Ti không nhịn được nghi hoặc trong lòng, nàng đuổi hạ nhân đi, liền lập tức hỏi Lý Nhị: “Bệ hạ, người vừa rồi đó, rốt cuộc là ai?”
Phất Lệ Gia, Lý Mậu, Lý Đại bên cạnh cũng không chớp mắt nhìn Lý Nhị, cùng đợi Lý Nhị giải thích.
Lý Nhị nghi hoặc nói: “Trẫm không phải nói rồi sao? Hắn là tỷ phu của trẫm, cũng là nghĩa phụ của Tiểu Tê Tử.”
Vẻ mặt Đại Ỷ Ti rối rắm: “Nhưng đại cô cũng không kết hôn, vì sao ngươi gọi người khác là tỷ phu? Hơn nữa, với địa vị của nữ hoàng bệ hạ, vì sao có thể có một vị nghĩa phụ? Còn có, thái độ của bệ hạ đối với người này cũng rất có vấn đề. Làm sao thần thiếp cũng cảm thấy, bệ hạ có chút sợ hắn?”
Lý Nhị giải thích: “Lúc trước lúc trẫm còn tại vị, thấy Lý Tú Ninh đối với tỷ phu rất có thiện cảm, trẫm cũng hy vọng Lý Tú Ninh có thể cùng tỷ phu tu thành chính quả, cho nên liền chủ động kêu Lý Nguyên là tỷ phu, hy vọng có thể khiến cho Lý Nguyên và Lý Tú Ninh chân chính cùng một chỗ.”
Hắn nhún vai,
“Tuy rằng, đến bây giờ bọn họ cũng không thể đến với nhau, nhưng mà tỷ phu trẫm cũng kêu thành quen, có vẻ gần gũi, bởi vậy vẫn không sửa miệng.”
Phất Lệ Gia hỏi: “Vậy vì sao nữ hoàng bệ hạ có thể bái hắn,”
Nàng cảm thấy có chút không ổn, lập tức sửa lời nói: “Không, bái Lý thúc thúc làm nghĩa phụ?”
Lý Nhị nghe vậy, nhất thời vẻ mặt đắc ý nói: “Cái này nói ra thì dài, lúc trước lúc Tiểu Tê Tử còn nhỏ, trải qua một lần bệnh nặng, thiếu chút nữa đã chết, là tỷ phu ra tay cứu Tiểu Tê Tử......”
Hắn nói đơn giản chuyện lúc trước ra một lần,
“Trẫm thấy tỷ phu thực lực kinh người, liền chủ động kêu Tiểu Tê Tử bái hắn làm nghĩa phụ. Sau này Tiểu Tê Tử luôn được tỷ phu nuôi ở bên người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận