Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 387 - Trụ vương bị dạy dỗ

Trụ vương thấy dáng vẻ mọi người nháo nhào mừng rỡ thì hắn lo lắng những người này làm ồn đến tiên trưởng, lập tức cất giọng mắng: “Ồn ào cái gì? Nếu như quấy rầy tiên trưởng tu hành thì sẽ chém đầu cả nhà các ngươi.”
Nghe Trụ vương chửi mắng thì đoàn người nhốn nháo lập tức yên tĩnh lại.
Đám người Vũ Thành vương lúc này mới phát hiện thì ra Trụ vương cũng ở đây.
Chỉ là khuôn mặt kia…
Sao giống như bị người ta đánh vậy?
Hơn nữa còn bị đánh quá độc ác!
Tỷ Can, Vi Tử Khải và các đại thần thấy Trụ vương đột nhiên trở nên cẩn thận dè dặt như vậy thì không khỏi nhìn nhau.
Trước đó trong sân đã xảy ra chuyện gì, lại có thể khiến cho tính cách Trụ vương nhất ngôn cửu đỉnh, tàn bạo vô đạo, một lời không hợp lập tức tra tấn người lại xảy ra thay đổi lớn như vậy?
Nhìn khuôn mặt Trụ vương máu thịt be bét, trong lòng mọi người đột nhiên nảy sinh một nghi ngờ to gan…
Trụ vương bị dạy dỗ!
Nghĩ đến đây, trong lòng vô số đại thần lập tức bị chấn động, rất lâu không bình tĩnh lại được.
Thậm chí còn dám giáo huấn cả Nhân Hoàng, cũng khiến hắn trở nên ngoan ngoãn dễ bảo, người nào to gan như vậy? Người nào bá đạo thế?
Tỷ Can thì chấn động đến choáng váng.
Lý tiểu hữu lại lợi hại đến trình độ này rồi sao?
Hắn là lấy sức một người đối kháng với cả một quốc gia!
Trụ vương không để ý đến ánh mắt kỳ quái của mọi người, hắn vội vàng leo lên xa giá, sau đó không chịu nổi ra lệnh cho Cấm Vệ quân quay trở về hoàng cung.
Hắn thầm nghĩ phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Ngày hôm nay, tất cả mọi thứ đối với hắn giống như cơn ác mộng vậy, khiến cho hắn không dám nhớ lại.
Cho đến hôm nay hắn mới biết, trên thế giới còn có kỳ nhân như vậy.
Thoải mái giết hắn giống như giết gà.
Tuyệt đối không thể trêu chọc đến người này!
Rất nhanh, ngoại trừ tứ đại hộ pháp kim cang còn ở lại thì văn võ đại thần và Cấm Vệ quân đều không lộn xộn gì mà rời đi, thành nam lại khôi phục bình yên trở lại.
tứ đại kim cang nhìn chằm chằm vào viện, trên mặt tràn đầy lo lắng.
“Nghe nói Di Lặc tôn giả cũng bị kéo vào sân, nhưng sao chúng ta không thấy hắn ở không gian Hỗn Độn?”
“Tu sĩ trong ngôi viện này rốt cuộc là gì? sao Trụ vương cũng sợ hắn?”
“không biết Di Lặc tôn giả có gặp nguy hiểm không?”
“Nơi này quá quỷ dị, hay là chúng ta trở về Tu Di sơn cầu xin hai vị lão sư ra tay đi!”
“...”
Đang vào lúc tứ đại kim cang chuẩn bị lên đường đến Tu Di sơn thì đột nhiên, bọn họ thấy ba thân ảnh quen thuộc ra khỏi đại môn.
Chính là Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề và Di Lặc.
tứ đại kim cang thấy ba người thì sắc mặt sợ hãi, lập tức bước lên hành lễ.
“Khẩn Na La, Kiện Đà La, Già Lâu La, Ma Hô La Già bái kiến sư phụ, sư thúc, sư bá.”
“Di Lặc sư huynh, mặt ngươi sao vậy?” Khẩn Na La thấy mặt Di Lặc sưng đỏ như hai quả đào thì không khỏi quan tâm hỏi.
Miệng Di Lặc run lên, cuối cùng lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Một lời khó nói hết!”
“Vừa rồi là sư phụ cứu chúng ta sao?” Kiện Đà La hỏi Chuẩn Đề đạo nhân và Tiếp Dẫn.
Tiếp Dẫn đạo nhân cười khổ nói: “Chúng ta không có năng lực cứu người từ trong tay Lý đạo hữu, là Lý đạo hữu thả các ngươi ra.”
Lý đạo hữu?
Tứ đại kim cang nghe thấy thì không khỏi khiếp sợ.
Người nào có thể khiến cho sư phụ gọi một tiếng Lý đạo hữu chứ, hơn nữa sư phụ còn không có năng lực cứu người từ trong tay Lý đạo hữu. Chẳng lẽ chủ nhân trong viện này là một vị Thánh nhân? Nhưng chưa từng nghe nói hồng hoang ra đời vị Thánh nhân nào mà? Tứ đại kim cang chỉ cảm thấy có vô số nghi vấn trong lòng, làm bọn họ kinh ngạc một lúc lâu vẫn chưa tỉnh lại.
“Về Tu Di sơn trước rồi hãy nói.”
Chuẩn Đề đạo nhân nói xong thì phất ống tay áo, dẫn tứ đại kim cang hoá thành kim quang bỏ chạy về Tu Di sơn.
Rất nhanh, đoàn người đã trở về bên trong Đại Hùng bảo điện trên Tu Di sơn.
“Sư phụ, vị... Lý, Lý tiền bối kia rốt cuộc là ai?”
Mới vừa đứng vững xong, Di Lặc không nhịn được mà gấp gáp hỏi sư phụ.
Từ lúc trước Tiếp Dẫn, sau khi Chuẩn Đề xuất hiện ở trong sân của Lý Nguyên, chuyện này vẫn luôn quanh quẩn trong lòng hắn, làm cho hắn trăm mối tơ vò mà không thể giải được.
Ở hồng hoang ngoài Đạo tổ ra, dù không phải là Thánh nhân chí cao vô thượng nhất nhưng vì sao sư phụ lại e ngại Lý tiền bối như thế? Trước mặt Lý tiền bối, ngay cả Nhân Hoàng không thể không như chó vẫy đuôi mừng chủ.
Chuyện này đúng là làm Di Lặc không thể hiểu.
Tứ đại kim cang cũng tò mò nhìn hai vị Thánh nhân. Chuyện xảy ra hôm nay thực sự là quá mức tưởng tượng rồi.
Chuẩn Đề đạo nhân thở dài, cảm khái nói: “Lý đạo hữu là ai, thật ra thì chúng ta không nói rõ được. Tóm lại là hắn là tồn tại mà tất cả Thánh nhân, ngay cả Đạo tổ không thể đắc tội.”
Đạo tổ không thể đắc tội. Di Lặc, tứ đại kim cang không hẹn mà cùng há hốc miệng, chỉ cảm thấy da đầu như muốn nứt ra.
Đạo tổ không phải là người phát ngôn Thiên Đạo cho cả hồng hoang, thân phận của hắn là tôn quý nhất, thực lực mạnh nhất sao.
Ngay cả Đạo tổ không thể đắc tội vị Lý tiền bối, thực lực của Lý tiền bối mạnh đến mức nào? Nếu như những lời này không phải do Chuẩn Đề đạo nhân nói ra thì có đánh chết Di Lặc và tứ đại kim cang không tin trên thế giới này vẫn còn người mà Đạo tổ không thể đắc tội.
Đúng là phá vỡ thế giới của bọn hắn rồi.
“Ực, thực lực của vị... Lý tiền bối này như thế nào?”
Khẩn Na La nuốt nước miếng theo bản năng, run rẩy hỏi.
Chuẩn Đề đạo nhân lắc đầu nói: “Không rõ, có khả năng hắn cũng chỉ có Địa Tiên kỳ, nhưng có khả năng hắn cao thâm hơn Thiên Đạo vạn lần.”
Di Lặc và tứ đại kim cang nghe mà càng bối rối hơn.
Cảm thấy Chuẩn Đề đạo nhân nói cũng như chưa nói. Đó chẳng phải là nói nhảm sao.
“Có thế lực như vậy thì không thể chỉ là Địa Tiên kỳ được.” Di Lặc nghi ngờ nói.
Chuẩn Đề đạo nhân cười khổ nói: “Thật ra thì chúng ta không biết. Những chuyện ngày hôm nay rốt cuộc là do Lý đạo hữu làm hay là Dương tiền bối làm.”
“Đúng rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận