Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1589 - Sao ta có thể nói con trai của ta là ếch lười chứ!!

Võ Chiếu: “Không được Lý tiền bối đồng ý, cụ thể không thể nói cho ngươi biết.”
“Hắn là Thánh Nhân sao?”
Công Tôn Tập Nhã lại hỏi.
Võ Chiếu: “Ngươi đoán xem?”
Công Tôn Tập Nhã: “...”
Hắn không đoán, mà là là lần nữa đổi một vấn đề: “Vậy hắn và nữ hoàng Tiên Đường có quan hệ gì?”
“Ngươi nghe lén ta nói chuyện với Lý tiền bối?”
Võ Chiếu phản ứng lại.
Công Tôn Tập Nhã lạnh nhạt nói: “Chuyện này cũng không khó khăn. Cho nên, ngươi cũng không cần tâng bốc vị Lý tiền bối kia lên quá cao.”
Võ Chiếu cười khẩy một tiếng, hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng Lý tiền bối không biết hành động của ngươi hả? Chỉ là Lý tiền bối không che chắn thần thức của ngươi mà thôi.”
Công Tôn Tập Nhã: “Cũng có thể là hắn không phát hiện ra ta.”
“Ha ha.”
Đối với sự tự tin của Công Tôn Tập Nhã, Võ Chiếu chỉ cười khẩy hai tiếng.
Công Tôn Tập Nhã: “...”
Hắn có chút nghĩ không ra: “Ngươi đối với Lý tiền bối đó, tự tin như vậy?”
“Đương nhiên.”
Võ Chiếu thừa nhận.
Công Tôn Tập Nhã bỗng hơi đố kỵ với Lý Nguyên.
Đối phương rốt cuộc đã làm gì, lại khiến cho Võ Chiếu cao lãnh vô song, quyền ngự thiên hạ tin tưởng hắn thế?
Thậm chí còn làm nũng như một tiểu nữ nhân trước mặt đối phương?
Phải biết rằng, ta biết trước quá khứ tương lai của Võ Chiếu và vô số thế gia, môn phái tu luyện đó?
Vì sao nàng lại cảm thấy ta không bằng Lý Nguyên?
Công Tôn Tập Nhã nhịn xuống bất mãn trong lòng, nhắc nhở Võ Chiếu: “Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta, đối phương và nữ hoàng Tiên Đường có quan hệ gì?”
Võ Chiếu: “Nói cho ngươi biết cũng không sao, tránh cho ngươi mạo phạm đến bệ hạ, dẫn tới họa sát thân. Lý tiền bối là cha nuôi của bệ hạ.”
Nàng còn muốn thu phục vị “Bách Hiểu Sinh” này cho mình sử dụng, đương nhiên không hy vọng Công Tôn Tập Nhã bị Lý tiền bối đập chết.
Vậy mà là cha nuôi của nữ hoàng Tiên Đường?
Công Tôn Tập Nhã vô cùng bất ngờ.
Dẫu sao, dáng dấp của Lý Nguyên không giống như một người đã làm phụ thân người ta.
Chẳng qua hắn cũng vì thế mà có phần lý giải, vì sao Võ Chiếu lại cung kính với Lý Nguyên như vậy.
Nếu đối phương là cha nuôi của nữ hoàng Tiên Đường, vậy thì tương đương với Thái thượng hoàng, là cấp trên của cấp trên của Võ Chiếu.
Võ Chiếu cung kính, tự nhiên là nên.
Lấy khát vọng với quyền lợi của Võ Chiếu, nói không chừng nàng còn muốn làm Thái hoàng thái hậu, nàng làm nũng trước mặt Lý Nguyên, cũng có đầy đủ lý do!
Do đó, thực lực của Lý tiền bối đó, có lẽ cũng không sâu không lường được như trong tưởng tượng.
Chỉ là thân phận của hắn tôn quý mà thôi.
Nghĩ tới đây, Công Tôn Tập Nhã không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lúc trước, Lý Nguyên chính xác không sai lầm nói ra hắn chính là Bách Hiểu Sinh khiến Công Tôn Tập Nhã nhận phải áp lực rất lớn, cảm thấy thực lực của Lý Nguyên sâu không lường được.
Nhưng bây giờ, Công Tôn Tập Nhã phát hiện có thể là mình cả nghĩ quá rồi.
Lý Nguyên không phải sâu không lường được, có lẽ, chỉ là đối phương vừa vặn tinh thông thần thông nào đó, đã biết hắn là Bách Hiểu Sinh mà thôi.
Công Tôn Ương bên cạnh, trực tiếp nghe đến ngớ người.
Hắn không nghĩ tới, Nữ hoàng bệ hạ Tiên Đường uy chấn tam giới, có thể tề danh với Thánh Nhân, còn có một người cha nuôi.
Một người cha nuôi trẻ tuổi đẹp trai đến quá đáng!
“Cũng quá lợi hại đi!”
Võ Chiếu không nhịn được nữa, hỏi Công Tôn Tập Nhã: “Đề nghị của ta lúc trước, ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Có nguyện vì ta hiệu lực không?”
Công Tôn Tập Nhã cười nói: “Vì ngươi hiệu lực, ngươi có thể cho ta chỗ tốt gì?”
Võ Chiếu: “Công pháp, tiên đan, pháp bảo, quyền thế.”
Công Tôn Tập Nhã lắc đầu nói: “Tu vi của ngươi còn không bằng ta, công pháp, tiên đan, pháp bảo cung cấp sao có thể khiến ta tâm động?”
Võ Chiếu: “Vậy ngươi muốn bị phong ấn pháp lực, vĩnh viễn bị lao dịch hả?”
Công Tôn Tập Nhã đối với uy hiếp của Võ Chiếu, cũng không để trong lòng.
Giọng điệu hắn chợt chuyển, nói: “Thực ra, muốn ta hiệu lực, cũng không phải hoàn toàn không được.”
Võ Chiếu không hề có vẻ hưng phấn, mà là bình tĩnh hỏi: “Có điều kiện gì?”
Công Tôn Tập Nhã ung dung nói: “Thực lực của ngươi bây giờ còn chưa xứng để ta đầu nhập. Như vậy đi, nếu ngươi gả cho ta, làm đạo lữ với ta, ta tự nhiên có lý do và nghĩa vụ giúp ngươi. Thế nào?”
Hắn mặt đầy mong đợi nhìn Võ Chiếu.
Xoạch!
Công Tôn Ương bên cạnh, nghe điều kiện của con trai, cằm đều kinh ngạc rớt xuống.
Hắn không nghĩ tới, con trai lại lớn mật như vậy.
Muốn lấy Võ thừa tướng.
Võ thừa tướng là người như tuyệt thế, há là người bách tính bình thường chúng ta có thể trèo cao nổi?
Chuyện này, chuyện này, chuyện này không phải là ếch lười ăn thịt thiên nga sao?
Phì! Phì! Phì!
Sao ta có thể nói con trai của ta là ếch lười chứ!
Từ góc độ di truyền học mà nói, đây không phải là tự chửi ta sao?
Nhưng mà, ý nghĩ của con trai, quả thực quá điên cuồng!
Võ Chiếu có thể đồng ý không?
Chẳng biết tại sao, trong lòng Công Tôn Ương tràn đầy mong chờ!
Nếu như, lỡ đâu, đầu óc Võ Chiếu chập mạch, đồng ý thì sao?
Công Tôn gia không phải sẽ bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng, triệt để lên như diều gặp gió sao?
Vẻ mặt Võ Chiếu có vẻ vô cùng ngẩn ngơ.
Nàng hoàn toàn không nghĩ tới, Công Tôn Tập Nhã vậy mà lại đưa ra điều kiện này.
Đây vẫn là lần đầu tiên, có người dám cả gan bày tỏ với nàng!
Nàng có cảm giác bị mạo phạm.
Chỉ cảm thấy Công Tôn Tập Nhã thật sự là gan to bằng trời, cuồng vọng đến cực điểm!
Cũng không soi nước tiểu mà xem bản thân đi, hắn xứng sao?
Xách giày cho Lý tiền bối cũng không có tư cách, mà còn muốn lấy ta!
Rốt cuộc là điểm nào ta làm không tốt, làm hắn cho rằng hắn có thể lấy ta?
Hơn nữa, nếu ta đồng ý với hắn hắn, đây chẳng phải là lỗ mình lại thiệt binh à?
Đây nào phải hắn sẵn sàng góp sức cho ta, đây rõ ràng là ta sẵn sàng góp sức cho hắn!
Tính toán này làm hay lắm!
Công Tôn Tập Nhã thì dù bận vẫn nhàn nhã nhìn Võ Chiếu, chờ câu trả lời của Võ Chiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận