Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1579 - Tất cả đều vì giữ thể diện!

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, bọn ta đã biết là ngươi rồi, ngươi đừng phủ nhận nữa.” Chuẩn Đề đạo nhân không nhịn được cười lên tiếng khuyên Nguyên Thủy Thiên Tôn.
“Đúng vậy, cái này có gì mà không tiện thừa nhận chứ? Có thể làm xe hươu cho Đát Kỷ tiên tử cũng không mất mặt.”Tiếp Dẫn đạo nhân cũng lên tiếng, nỗi đau khổ mang tính đặc trưng trên gương mặt cũng không còn nữa.
Thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn mất mặt thật sự quá sảng khoái, ha ha ha!
Tây Phương nhị trọc suýt nữa cười thành tiếng.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy mình bị bại lộ, tiếp tục giả rùa rụt cổ cũng chẳng ăn thua gì, chỉ đành lên tiếng thừa nhận: “Được rồi, ta chính là Thiên Tôn!”
“Ngươi chính là Thiên Tôn à!”
Đát Kỷ vô cùng kinh ngạc nói: “Nếu ngươi là Thiên Tôn sao lại biến thành tọa kỹ của ta rồi? Có phải ngươi đã làm gì với Mai Hoa Lộc của ta không?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn ánh mắt nghi ngờ của Đát Kỷ, nét mặt bất đắc dĩ nói: “Ta có thể làm gì Mai Hoa Lộc được chứ? Ta chẳng làm gì cả.”
Đát Kỷ nghi ngờ nói: “Nếu đã không làm gì vật tại sao ngươi lại biến thành tọa kỹ của ta?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn tủi thân nói: “Không phải ta biến thành tọa kỹ của ngươi mà ta đang đứng yên lành ở đó nhìn ngắm phong cảnh, hát ca thì ngươi bỗng xuất hiện không phân bua gì cả đã bắt ta lại cưỡng ép ta thành tọa kỹ của ngươi.”
Đát Kỷ nghi ngờ nói: “Không phải ta bắt một con Mai Hoa Lộc hay sao?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Ta ký sinh trong cơ thể của Mai Hoa Lộc đó!”
Đát Kỷ: “Vậy tại sao ngươi phải biến thành Mai Hoa Lộc?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe vậy không khỏi nhìn Giang Lan, trên gương mặt hươu tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.
Giang Lan thấy Mai Hoa Lộc nhìn chằm chằm vào mình cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Lão già này nhìn ta làm gì?
Ta cũng chẳng quen biết ngươi.
Giang Lan vừa nghĩ vừa rút lại bên cạnh Lý Nguyên, cuộn mình bên chân Lý Nguyên, dường như làm như vậy mới an toàn hơn.
“Nhị đệ rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi nói đầu đuôi ngọn ngành với mọi người đi.” Lão Tử nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
“Đúng vậy.” Thông Thiên giáo chủ mỉm cười gật đầu nói: “Mọi người cũng không phải là người ngoài.”
Sự việc đã đi đến bước này không còn gì đáng giấu nữa.
Hơn nữa, có Lý tiền bối ở đây muốn giấu cũng không giấu được.
Thế là Nguyên Thủy Thiên Tôn kể lại với mọi người đầu đuôi ngọn ngành chuyện muốn cướp đoạt hệ thống Giang Lan nhưng không muốn đám người Lão Tử phát hiện ra hành tung của hắn, từ đó mới ký sinh lên người của Mai Hoa Lộc.
Hắn còn chưa ra tay với mèo trắng đã chịu nhiều tội như thế, Lý tiền bối có lẽ không trách tội ta chứ?
Nguyên Thủy Thiên Tôn có chút chột dạ mà thầm nghĩ.
Nghe lời kể của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Giang Lan mới biết trước đây mình lại bị Thánh Nhân nhìn trúng.
Nghĩ đến đây nàng không khỏi nghĩ mà thấy sợ.
Cũng may đối phương đã bị Đát Kỷ bắt đi, nếu không hậu quả không thể lường được.
Còn mọi người cuối cùng cũng hiểu tại sao Nguyên Thủy Thiên Tôn phải biến thành một con Mai Hoa Lộc rồi.
Hóa ra là vì đề phòng mấy Thánh Nhân bọn ta!
Đối với chuyện này bọn họ tặng cho Nguyên Thủy Thiên Tôn hai từ.
Đáng đời!
Còn nữa mèo trắng tu vi thấp đến mức không đáng nhắc đến kia lại có hệ thống.
Nhìn không ra, nhìn không ra.
Sủng vật Lý tiền bối nuôi quả nhiên không tầm thường.
Đát Kỷ hỏi Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Nếu đã như vậy sao ngươi không nói sớm thân phận của ngươi với ta, như vậy ta cũng không cần phải để ngươi kéo xe. Thật sự ngại quá.”
Dù sao cũng là người quen, nếu như Đát Kỷ biết con Mai Hoa Lộc này là Nguyên Thủy Thiên Tôn, chắc chắc sẽ không để Nguyên Thủy Thiên Tôn làm tọa kỹ.
Sự tôn trọng này nàng vẫn có.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thở dài nói: “Haizz, tất cả đều vì mặt mũi. Ta không muốn để ngươi phát hiện chuyện ta ký sinh trong Mai Hoa Lộc, ta sợ mất mặt, kết quả lại biến thành như thế này.”
Mặt mũi này mất sạch hoàn toàn!
Nữ Oa nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Ngươi làm Mai Hoa Lộc nghiện luôn rồi sao? Sao lại không biến trở lại? Cứ nói chuyện với ta thế này cảm thấy hơi kỳ lạ.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Sao có thể nghiện được chứ? Ta cũng muốn biến trở lại nhưng đáng tiếc trên người ta bị trói bởi dây cương, nguyên thần bị trói buộc, căn bản không thể biến trở về cũng không thể chạy trốn.”
Đát Kỷ nói: “Dây thừng này là Hỗn độn chí bảo, đương nhiên ngươi không trốn được rồi.”
Nói rồi nàng nghĩ đến gì đó liền vỗ trán một cái rồi vội vàng giúp Nguyên Thủy Thiên Tôn cởi dây thừng trên người.
Nguyên Thủy Thiên Tôn không có dây thừng trói buộc, trên người lóe lên ánh sáng rực rỡ, cuối cùng thoát khỏi cơ thể Mai Hoa Lộc biến lại diện mạo ban đầu.
Hu hu hu, không dễ dàng mà!
Sau khi giải thoát, trước tiên hắn hành lễ với Lý Nguyên, nhưng tỏ ra vô cùng xấu hổ: “Bái kiến Lý tiền bối.”
Lý Nguyên gật đầu.
Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi do dự và lo lắng: “À, còn về chuyện mèo trắng, trước đây ta không biết mèo trắng này là sủng vật Lý tiền bối nuôi, nếu không ta cũng không dám chú ý đến nàng, mong Lý tiền bối tha thứ.”
Giang Lan thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn nói nàng là sủng vật của ông chủ đẹp trai, đôi mắt mèo không ngừng càu nhàu chuyển động không ngừng.
Lý Nguyên đẹp trai như vậy lại lợi hại như vậy, còn có thể nấu đồ ăn ngon cực kỳ, hơn nữa, bây giờ chỉ có mình hắn có thể nghe hiểu lời ta nói, dường như làm sủng vật của hắn cũng không tệ.
Hay là sau này ta làm sủng vật của Lý Nguyên nhỉ!
Như vậy ta không cần lo lắng bị người khác ức hiếp, mỗi ngày còn có thể ăn được các loại đồ ăn ngon khác nhau.
Đúng, cứ như vậy đi!
Sau khi quyết định nàng không khỏi dùng đầu mèo ủi vào chân Lý Nguyên theo bản năng.
Lý Nguyên nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Không sao, mấy ngày trước nàng mới đến khách điếm của ta.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy Lý Nguyên không trách hắn, cuối cùng cũng thở phào một hơi.
“Nhị huynh, cảm giác làm tọa kỹ trong khoảng thời này như thế nào? Có khiến ngươi thay đổi suy nghĩ về loài lông dài có sừng hay không?” Thông Thiên giáo chủ trêu ghẹo Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận