Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 996 - Bàn Cổ vẫn lạc, linh khí khôi phục

Nghe vậy, ánh mắt Nữ Oa càng thêm nghi hoặc.
Ở trong lưới pháp tắc thiên đạo?
“Chẳng lẽ là thầy?”
Lý Nguyên lắc đầu và nói: “Không phải, là Bàn Cổ.”
Nữ Oa mở to mắt.
Mặc dù nàng đã nghe Lý Nguyên nói rằng Bàn Cổ vẫn còn sống.
Nhưng giờ phút này nghe được thông tin của Bàn Cổ, vẫn không thể tránh khỏi có chút kinh ngạc, dù sao thì cái tên Bàn Cổ này ở hồng hoang quả thật nghe như sấm truyền bên tai.
“Bàn Cổ xảy ra chuyện gì sao?”
Đát Kỷ hỏi ca ca…
Lý Nguyên giải thích với muội muội: “Nơi Bàn Cổ ẩn náu sắp sụp xuống, hắn cũng sắp bị Thiên Đạo xóa bỏ.”
Nữ Oa và Đát Kỷ không khỏi liếc nhau một cái, đều có thể nhìn thấy vẻ khiếp sợ trong mắt nhau.
“Tại sao? Lẽ nào có liên quan đến Thiên Đạo biến hóa?”
Nữ Oa suy đoán nói.
Lý Nguyên gật đầu: “Quả thật là bởi vì Thiên Đạo biến hóa.”
Sở dĩ một chân linh Bàn Cổ có thể sống sót thành công sau khai thiên, từng bước khôi phục thực lực, cũng là bởi vì hắn mượn Thiên Đạo đại thế của hồng hoang.
Bây giờ đã không còn Thiên Đạo đại thế, Bàn Cổ cũng mất đi căn cơ sinh tồn của hắn.
“Ca ca dự định ra tay cứu hắn sao?”
Đát Kỷ hỏi ca ca.
“Tại sao phải cứu hắn?”
Lý Nguyên khó hiểu nhìn muội muội.
Đát Kỷ: “... Bởi vì hắn là Bàn Cổ?”
Bàn Cổ à, là người khai sáng hồng hoang, chẳng lẽ còn không đáng ra tay ứng cứu?
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nhưng ta không quen hắn.”
Đát Kỷ: “...”
Trong khi ba người đang nói chuyện: “nơi bí ẩn”chỗ Bàn Cổ cũng không duy trì được nữa, cuối cùng sụp xuống vỡ vụn.
Khí tức của Bàn Cổ, lập tức bị ý thức Thiên Đạo cảm nhận được.
Lưới pháp tắc Thiên Đạo lập tức tỏa ra hào quang, vô số pháp tắc cấp tốc chấn động, ba ngàn đạo văn hiện ra từ hư không, tản ra năng lượng khủng bố vô song.
Thực lực hiện giờ của Bàn Cổ, tuy là đã khôi phục đến Thiên Đạo hậu kỳ.
Nhưng mà, đối mặt với lưới pháp tắc rất gần đại đạo, hắn lại hoàn toàn vô lực phản kháng.
Thân thể hắn đã bị lưới pháp tắc cắt thành hư vô dễ như trở bàn tay, ngay cả chân linh cũng không thể chạy trốn.
Bàn Cổ, trong sự không cam lòng, rốt cuộc đã chết hoàn toàn!
“Ầm ầm.”
Trong khoảnh khắc Bàn Cổ ngã xuống, Địa Nhãn, Hải Nhãn, Phượng Nhãn, Hỏa Nhãn hồng hoang chung quanh vùng địa cực, đột nhiên giống như hàng chục vũ trụ cùng nhau bùng nổ, tạo ra chấn động hủy thiên diệt địa.
Khiến cho bầu không khí của ba giới hồng hoang đều chấn động, mặt đất của ba giới cũng rung chuyển.
Động tĩnh tạo thành bên ngoài, đối với sinh linh bình thường mà nói còn dữ dội hơn nhiều so với động tĩnh sinh ra lúc vách tường thế giới bị thế giới mãng hoang phá vỡ.
Toàn bộ sinh linh hồng hoang, bất kể là tu sĩ, hay là người thường không có tu vi, đều bị dị tượng này làm kinh động.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Vì sao chỉ trong thời gian ngắn hồng hoang lại xảy ra nhiều biến đổi lớn như vậy?”
“Cảm giác sắp trở trời.”
“...”
Cùng lúc đó, vô số linh khí sơn hô hải khiếu phun trào ra từ bên trong Địa Nhãn, Hải Nhãn, Phượng Nhãn, Hỏa Nhãn chung quanh vùng địa cực.
Tràn ngập ba giới hồng hoang.
Khiến cho nồng độ linh khí toàn bộ hồng hoang, nháy mắt nồng nặc gấp trăm lần có thừa.
Gần như sắp đạt tới trạng thái nghịch phản Tiên Thiên.
Điều này làm cho vô số tu sĩ trở nên mừng rỡ như điên, kích động đến mặt đỏ tai hồng, hoa chân múa tay vui sướng.
Rất nhiều người thường vốn đang mắc bệnh, sau khi hít một hơi không khí, đột nhiên phát hiện, bệnh tật hành hạ mình cứ như vậy được chữa khỏi, tinh thần trở nên phấn chấn hơn bao giờ hết, cả người tràn đầy khí lực dùng không hết.
Mà một số dã thú trong rừng rậm, bị luồng linh khí khổng lồ này kích thích, trực tiếp sinh ra linh trí.
Hoa cỏ cây cối vốn bình thường cũng trở nên tràn đầy linh khí.
Cảm giác linh khí hồng hoang giống như trở về thời điểm ban đầu của đại chiến Vu Yêu.
Chỉ là, tuy nồng độ linh khí hồng hoang trở nên dồi dào chưa từng có, nhưng bởi vì bốn nhãn Địa Hỏa Phong Thủy bùng nổ, cũng khiến cho hồng hoang sinh ra thảm họa thiên địa cực kì khủng bố.
Ví dụ như, tứ hải nổi lên sóng cuộn ngất trời, vô số đại lục trong đại dương nháy mắt đã bị hồng thủy bao phủ, sinh linh trên đại lục tử thương vô số.
Còn có vô số rừng rậm bị biển lửa bao trùm, dấy lên lửa lớn rừng rực.
Không trung nổi lên vô số cơn lốc, thổi tung trời đất.
Long xà trồi lên từ trong lòng đất, bị động đất lôi kéo điên cuồng, hình thành vô số khe rãnh sâu không thấy đáy, tung hoành đan xen.
Ngay cả Đại Đường cũng chịu ảnh hưởng dữ dội, khiến cho vô số phòng ốc sụp đổ, núi cao tan vỡ, sông lớn khô cạn.
Cũng may, trải qua đợt tẩm bổ linh khí vừa rồi, tố chất của mọi người ở Đại Đường chí ít tốt gấp mười lần so với trước đây.
Vì vậy không có bao nhiêu người bởi vì phòng ốc sụp đổ mà gặp phải nguy hiểm tính mạng.
Đương nhiên, Có căn khách điếm chắc chắn không chịu ảnh hưởng chút nào.
Thậm chí, công trình kiến trúc trên mấy con phố xung quanh khách điếm, cũng bởi vì quan hệ khách điếm, mà may mắn không có chuyện gì xảy ra.
“Cái này...”
Nữ Oa và Đát Kỷ cảm nhận được hồng hoang dị động, không khỏi trố mắt đứng nhìn.
“Tại sao Linh khí hồng hoang tăng nhiều như vậy!”
Vẻ mặt Đát Kỷ vô cùng nghi hoặc nhìn ca ca.
Lý Nguyên giải thích với muội muội: “Linh khí hồng hoang vẫn luôn nhiều như vậy, chẳng qua trước đây bị Bàn Cổ hấp thu. Bây giờ Bàn Cổ vẫn lạc, linh khí mà hắn len lén hấp thu hoàn trả lại cho hồng hoang, linh khí hồng hoang tự nhiên sẽ gia tăng.”
Đát Kỷ bừng tỉnh.
Ca ca vậy mà thật sự không ra tay cứu Bàn Cổ.
Đột nhiên, Nữ Oa ngửa mặt lên trời nhắm hai mắt lại, trên mặt lộ ra thần thái khác thường.
Vẻ mặt nàng say mê cảm khái nói: “Nồng độ linh khí của hồng hoang khôi phục như thời kỳ Vu Yêu xưng bá. Mấu chốt là, gông xiềng của Thiên Đạo đối với Thánh Nhân đã không còn. Hiện tại, cho dù ta hủy diệt hồng hoang, xóa bỏ vạn tộc, Thiên Đạo cũng sẽ không ra tay can thiệp. Loại cảm giác tự do tự tại này, thật là tốt quá!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận