Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1459 - Lẽ nào Lý Nguyên mới thật sự là đại lão?

Vu Tiểu Ngư cười khổ nói: “Lúc trước ta chỉ phong ấn ngươi, không giết ngươi.”
Hồng Quân thản nhiên: “Đó là bởi vì ngươi biết cho dù ngươi giết ta, ta cũng có thể sống lại.”
Vu Tiểu Ngư: “Không thể cho một cơ hội hay sao?”
Hồng Quân: “Nhưng Lý tiền bối hy vọng ngươi chết!”
Trong lòng Vu Tiểu Ngư khẽ động: “Lý tiền bối, hắn rất lợi hại sao?”
Hồng Quân: “Lý tiền bối lợi hại hay không, chẳng phải vừa rồi ngươi đã trải nghiệm sao? Loại cảm giác bất lực này, có phải khiến cho người ta tuyệt vọng hay không?”
Vu Tiểu Ngư: “Ý của ngươi là thật ra vừa rồi hắn đang ra tay với ta?”
Hồng Quân lắc đầu nói:
“Ngươi vẫn chưa xứng để hắn ra tay, hắn chỉ là đang phối hợp với muội muội hắn cùng chơi đùa ngươi mà thôi. Nếu hắn muốn ra tay, thì ngươi hoàn toàn không có cơ hội ra tay đâu.”
Vu Tiểu Ngư rốt cục cũng xác định được suy đoán trong lòng.
Hắn lẩm bẩm: “Tu vi của hắn rốt cuộc cao bao nhiêu? Rõ ràng ta là tồn tại vô địch trong Thiên Cơ sơn này, nhưng tại sao lại bất lực như vậy ở trước mặt hắn?”
Hồng Quân:
“Bởi vì hắn đã vượt qua cảnh giới Đại Đạo, đạt tới Hồng Mông, vô thượng chí cao. Hắn là Chí Tôn duy nhất trong hải dương vũ trụ Hồng Mông vô tận. Đại Đạo trong mắt hắn chẳng khác gì con kiến hôi cả.”
Vu Tiểu Ngư há to miệng, rất lâu sau vẫn không cách nào khép lại được.
Hắn không ngờ tên mặt trắng mà bản thân nhận định lại là tồn tại khủng bố như thế.
Sao bản thân lại trêu chọc trúng loại người này?
Hồng Quân tiếp tục nói: “Chẳng phải trước đây ngươi tò mò tại sao ta biết hệ thống sao? Thật ra là bởi vì không ít người có hệ thống, sau khi tu vi đại thành thì ra ngoài giả vờ, kết quả mạo phạm đến Lý tiền bối, bị Lý tiền bối tiện tay thu thập, đồng thời tước đoạt hệ thống. Nói thêm cho ngươi biết một chuyện, thật ra Lý tiền bối biết tạo ra hệ thống.”
Tạch!
Vu Tiểu Ngư khiếp sợ đến mức cằm và tròng mắt trực tiếp rơi xuống đất.
Vẻ mặt nghẹn họng.
Lý Nguyên có thể chế tạo hệ thống!
Mẹ ơi, vậy cũng quá lợi hại rồi?
Khó trách ta không phải là đối thủ của hắn, tất cả của ta đều là dựa vào hệ thống mới có được.
Mà Lý Nguyên có thể tạo ra hệ thống, ta thua không uổng công mà!
Hồng Quân thấy dáng vẻ Vu Tiểu Ngư thất hồn lạc phách, trong lòng không khỏi cười giễu.
Cái gọi là giết người tru tâm, chính là như thế.
Vu Tiểu Ngư lấy lại tinh thần, hắn cắn răng nhìn Hồng Quân, lửa giận hừng hực hai mắt: “Là ngươi, đều là ngươi cố ý dẫn ta đi đắc tội hắn, nếu như không phải ngươi thì sao ta có thể rơi đến tình cảnh này?”
Hồng Quân thản nhiên nói: “Đúng là ta cố ý dẫn ngươi, nhưng ta cũng chỉ vì tự cứu mình mà thôi.”
Vu Tiểu Ngư căm hận nói: “Nếu không phải bởi vì ngươi có ý đồ mưu đoạt hệ thống của ta, thì sao ta có thể ra tay với ngươi!”
Hồng Quân: “Chẳng phải ngươi còn mưu đồ hệ thống của Đát Kỷ và Nữ hoàng Tiên Đường sao? Nếu ngươi không có lòng tham thì sao có thể đắc tội Lý tiền bối? Cho nên giống nhau mà thôi.”
Vu Tiểu Ngư nắm chặt nắm đấm, sắp bóp ra nước rồi.
Hắn không cam lòng!
Bản thân đã đạt tới Thiên Đạo chí cao, có thể vĩnh sinh bất tử, diễn hóa vạn tộc thế giới.
Nhưng bản lĩnh lớn như vậy, vẫn chưa kịp thi triển, kết quả đã bị trấn áp, quá nghẹn khuất rồi!
Ta vẫn là quá sơ suất, lúc trước Hồng Quân nói có hệ thống khác, ta không nên hành động thiếu suy nghĩ mới đúng.
“Bốp!”
Hồng Quân đột nhiên nhẹ nhàng búng tay, lòng bàn chân của Vu Tiểu Ngư lập tức dấy lên một ngọn lửa.
Đau đớn toàn tâm trong nháy mắt cắn nuốt Vu Tiểu Ngư.
“A!”
Vu Tiểu Ngư lập tức phát ra tiếng kêu rên cực kỳ bi thảm, ngã trên mặt đất, không ngừng quay cuồng, có ý đồ dập tắt ngọn lửa trên người.
Nhưng đây là Tam Muội chân hỏa, có thể thiêu đốt tinh khí thần, hoàn toàn không cách nào dập tắt.
“A, đau chết ta rồi, tha cho ta đi, ta đã không còn uy hiếp với ngươi, ngươi cần gì phải đuổi tận giết tuyệt…”
Nhưng Hồng Quân hoàn toàn không để ý tới tiếng kêu rên của Vu Tiểu Ngư.
Hắn chỉ nhìn vô cảm.
“Ai bảo ngươi đắc tội Lý tiền bối chứ.”
Sau cùng, Vu Tiểu Ngư bị Tam Muội chân hỏa thiêu đốt ba ngày ba đêm, lúc này mới ngừng kêu rên, hóa thành hư vô, ngay cả chân linh cũng không để lại.
Điều này khiến Hồng Quân vô cùng thất vọng.
Hắn vốn tưởng rằng trên người Vu Tiểu Ngư sẽ có mấy món Hỗn độn chí bảo, kết quả chẳng có lấy cái gì.
Điều khiến Hồng Quân hộc máu nhất là Tạo Hóa Ngọc Điệp, Vạn Giới tháp, bàn cờ Linh Lung vốn thuộc về hắn cũng không thấy bóng dáng.
Lẽ nào tất cả mọi thứ đều bị Đát Kỷ lấy đi rồi?
Vậy làm thế nào mới ổn đây?
Đồ đạc vào trong túi của Đát Kỷ thì sao lấy lại được?
Không lẽ đây là trừng phạt Lý tiền bối dành cho ta sao?
Tuy Vu Tiểu Ngư đã chết, nhưng tấm bia đá Thiên Cơ hắn để lại vốn không biến mất.
Hệ thống Thiên Cơ của Vu Tiểu Ngư đã bị Đát Kỷ tặng cho Tiểu Tê Tử.
Nhưng Tiểu Tê Tử vốn không có ràng buộc với hệ thống Thiên Cơ, nàng chỉ lợi dụng hệ thống Thiên Cơ để cập nhật các loại bảng xếp hạng mà thôi.
Khoảng thời gian này, Lão Tử rất vui vẻ.
Thời gian trước tổ chức lôi đài thi đấu bảng Thánh Nhân, cuối cùng hắn đã đánh bại đám người Thông Thiên giáo chủ, Tiếp Dẫn, đạt được quán quân.
Bởi vậy có được phần thưởng là một món Hỗn độn linh bảo của Thiên Cơ các, bàn cờ Linh Lung.
Hắn không ngờ Thiên Cơ các lại thật sự thưởng một món Hỗn độn linh bảo, đúng là quá hào phóng.
Sau khi có được bàn cờ Linh Lung, Lão Tử lập tức luyện hóa bàn cờ ở trong dòng sông thời không.
Trong dòng sông thời không, Lão Tử đã dùng mười vạn năm mới hoàn toàn luyện hóa cấm chế trong bàn cờ Linh Lung.
Nhưng ở bên ngoài thật ra chỉ trôi qua một hai canh giờ mà thôi.
Thánh Nhân khống chế lực lượng thời gian chính là khủng bố như thế.
Luyện hóa xong bàn cờ Linh Lung, cảm nhận được trong bàn cờ Linh Lung ẩn chứa uy lực lớn lao, bản nguyên đại đạo huyền ảo, Lão Tử càng nhìn, càng yêu thích Hỗn độn linh bảo không buông, vui mừng không kìm lòng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận