Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1499 - không gì không đúng, Lý Nhị ra vẻ

Nữ tử trông chỉ có mười tám mười chín, da dẻ trắng nõn hồng hào, vô cùng mịn màng, giống như là lúc nào cũng ngâm ở dưới nước, mềm mại ướt át.
Một đôi mắt to long lanh động lòng người, thiên chân vô tà.
Vóc người thướt tha, tựa như liễu mảnh, nhìn vừa tinh khiết lại tham muốn.
Cuộc đời này của Lý Nhị, coi như là thấy qua vô số mỹ nữ.
Nhưng dung mạo của vị thiếu nữ trước mắt này, lại có thể xếp hạng năm nữ tử đẹp nhất hắn đã từng gặp.
Phải biết rằng, hắn cũng đã gặp qua Nữ Oa, Hậu Thổ, Đát Kỷ tuyệt sắc có một không hai.
Lúc này Lý Nhị động lòng, muốn thu vào hậu cung.
Vì vậy hắn không thèm xem bói cho người khác, vội vàng chạy ra từ phía sau quầy bói toán, ngăn ở trước người vị thiếu nữ tươi đẹp kia.
"Vị cô nương này xin dừng chân, ta thấy ấn đường của ngươi biến thành màu đen, huyết sát chiếu đỉnh, vận mệnh nối liền chỉ tử vong, ngươi có họa sát thân đấy!"
Lý Nhị cầm một chiếc quạt xếp trong tay, vừa nhẹ nhàng quạt, vừa lắc đầu thở dài. Khí chất thần côn được hắn học rất linh hoạt.
Lúc này Bạch Lăng vội vã đi tìm Lý Nguyên cứu mẫu thân, vì vậy căn bản không để ý tới người ngoài.
Nàng bước sang một bên, nhường cho thầy bói đi qua, liền chuẩn bị rời đi.
Vẻ mặt Lý Nhị ngẩn ra, không nghĩ tới mỹ nữ tuyệt thế này lại không để ý tới hắn.
Thấy mỹ nữ tuyệt thế muốn đi xa, Lý Nhị hấp tấp đuổi theo.
Soạt!
Hắn mở quạt xếp ra, dùng quạt ngăn Bạch Lăng lại, nói: "Vị cô nương này, ngươi có phải là không tin tưởng ta không? Ta không phải là những kẻ giả thần giả quỷ, ta xem rất chính xác, người xung quanh đều gọi ta là Lý Chân Tiên không gì không đúng, ta thấy ngươi thật sự có họa sát thân, lúc này mới có lòng tốt mở miệng nói vài câu."
Bạch Lăng thấy đối phương lại ngăn cản mình, không khỏi nhíu mày, có chút mất hứng nói: "Ta có việc gấp, không rảnh nghe ngươi nhiều lời."
Nói xong, nàng lại muốn đi.
Nàng đương nhiên biết mình có họa sát thân, toàn bộ tộc Giao Nhân đều có, không phải nàng đang vội vã đi tìm Lý Nguyên phá giải tai vạ sao?
Uổng cho ngươi là thầy bói, chẳng lẽ không biết hiện tại ta không thể trì hoãn thời gian sao?
Trong lòng Bạch Lăng mắng thầm không ngớt.
Lý Nhị vẫn đứng chắn trước mặt Bạch Lăng, thong dong nói: "Sự việc gấp đi nữa, có thể quan trọng bằng tính mạng của ngươi không? Cần biết, nếu như bây giờ ngươi nghe một lời của ta, tương lai có thể cứu ngươi một mạng!"
Bạch Lăng thấy Lý Nhị không để cho mình đi, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, ngươi nói đi, tại sao ta có thể có họa sát thân? Lại nên tránh như thế nào? Ngươi nói nhanh một chút."
Lý Nhị cũng không sốt ruột nói, hắn anh tuấn phe phẩy quạt, hỏi Bạch Lăng: "Ngươi nói cho ta biết trước, ngươi tên là gì?"
Bạch Lăng thấy bộ dạng cợt nhả của Lý Nhị, trong lòng lập tức hiện lên một tia chán ghét.
Nàng không nói thêm gì với Lý Nhị, tiếp tục đi về phía trước.
Tìm kiếm một khách điếm ở trong hẻm nhỏ Thành Đông.
Lý Nhị thấy mỹ nữ tuyệt thế lại đi, hắn cũng không nhụt chí, đi theo bên cạnh Bạch Lăng, chuẩn bị làm cho nữ tử này biết sự lợi hại của hắn.
Lý Nhị nhìn thoáng qua màn hình hư cấu của hệ thống thiên cơ, liên quan tới tin tức của Bạch Lăng, vô cùng tự tin nói.
"Ta đoán ngươi tên là Bạch Lăng, là Giao Nhân có đúng không."
Bạch Lăng thấy Lý Nhị nói đúng rồi, trong lòng không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.
Không nghĩ tới, tên đăng đồ tử này lại còn có vài phần bản lĩnh.
Nhưng, có chút bản lĩnh thì thế nào, bản lĩnh của hắn còn có thể so sánh được với Lý công tử hay sao?
Cho nên, vẫn là đi tìm Lý công tử thôi.
Vì vậy bước chân của Bạch Lăng không hề dừng lại chút nào.
Cũng không nói chuyện với Lý Nhị.
Lý Nhị vốn tưởng rằng sau khi mình nói đúng tên của đối phương, Bạch Lăng sẽ lập tức phục sát đất, hoàn toàn bái phục, cũng lập tức thỉnh giáo hắn biện pháp tránh họa sát thân.
Nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới, nữ tử này không có bày tỏ gì, lại tiếp tục đi đường.
Phản ứng này không phải quá bình tĩnh sao?
Chẳng lẽ, nàng không cảm thấy ta rất lợi hại sao?
Lý Nhị chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nói với Bạch Lăng: "Ta suy tính ra, toàn bộ tộc Giao Nhân các ngươi đều có tai họa ngập đầu, gần như khó giải. Chỉ có ta, mới có thể tiết lộ thiên cơ, tìm ra một con đường tuyệt địa phùng sinh cho các ngươi."
Thế nào, mau tới cầu xin ta đi?
Chỉ cần ngươi nguyện ý lấy thân báo đáp, ta nhất định sẽ giúp ngươi!
Lý Nhị âm thầm đắc ý nghĩ đến.
Nhưng mà, Bạch Lăng vẫn không phản ứng với Lý Nhị, vẫn vừa đi đường, vừa tìm kiếm các cửa hàng ở hai bên.
Lý Nhị: "..."
Hắn hoàn toàn không biết nói gì với Bạch Lăng.
Thật hoài nghi mạch não của đối phương có phải không bình thường hay không?
Bởi vì chỉ cần là người bình thường, sau khi bị hắn dọa sợ như vậy, cũng phải tất cung tất kính khiêm tốn thỉnh giáo hắn, không dám có nửa phần bất mãn.
Chẳng lẽ nàng căn bản không quan tâm sinh tử tồn vong của tộc Giao Nhân?
Không phải chứ?
Nàng là con gái tộc trưởng tộc Giao Nhân, giữa hai lông mày vẫn luôn mang theo vẻ lo lắng, nàng không thể không động tâm đối với sự tồn vong của tộc Giao Nhân?
Rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề?
"Ngươi đang tìm cái gì? Ngươi nói cho ta biết, ta rất quen thuộc với Trường An."
Lý Nhị thấy Bạch Lăng không ngừng quan sát bốn phía, không khỏi tò mò hỏi.
Bạch Lăng cuối cùng cũng mở miệng: "Ngươi không phải biết suy tính sao? Ngươi suy tính một chút chẳng phải sẽ biết à?"
Lý Nhị: "..."
Hắn thực sự đã dùng hệ thống tính toán một chút.
Nhưng mà, làm cho hắn kinh ngạc chính là, hệ thống vậy mà lại không suy tính ra Bạch Lăng muốn tìm gì.
Điều này làm cho Lý Nhị không khỏi càng cảm thấy hứng thú với Bạch Lăng hơn.
Phải biết rằng, những chuyện hệ thống suy tính không ra, ít lại càng ít.
Bạch Lăng này, chẳng lẽ còn có chỗ đặc biệt gì?
Chỉ chốc lát sau, Bạch Lăng rốt cuộc đã tìm được ‘khách điếm Hữu Gian’ ở Thành Đông như Dương Hòe nói, nàng không kịp chờ đợi liền vọt vào trong khách điếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận