Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 272 - Thương Thanh Quân bị sặc tập thể! (2)

Vẻ mặt Hậu Thổ buồn bực nói với Lý Nguyên: “Ngươi thật sự không nghĩ đôi chút về chuyện lấy thân báo đáp sao, ta cảm thấy đề nghị này thật sự không tồi.”
Sau khi trở thành đạo lữ, Lý Nguyên gói sủi cảo, ta đến ăn.
Lý Nguyên chiên khoai tây, ta đến ăn.
Lý Nguyên làm bánh ngọt, ta đến ăn.... Thật sự là quá tuyệt.
Nghĩ đến đây, Hậu Thổ không khỏi muốn cười ra tiếng.
“Phụt!”
Chỉ là, một âm thanh sặc sụa tập thể trực tiếp làm gián đoạn tưởng tượng của Hậu Thổ.
Cửu Phượng, Thương Thanh Quân, Thương Khương thị nghe thấy lời kinh thế của Hậu Thổ, không khỏi cùng phun ra ba lít nước bọt.
Ba người họ nghẹn họng nhìn Lý Nguyên và Hậu Thổ, miệng đều có thể nhét vào mười quả trứng ngỗng.
Trời ạ, Thần Phật ạ, lỗ tai của ta không nghe lầm đúng không, Hậu Thổ muốn lấy thân báo đáp, còn không... đây là chuyện thái quá cỡ nào? Ngươi là Thánh Nhân đó, sao có thể lấy thân báo đáp được, Cửu Phượng phát hiện bản thân càng ngày càng không hiểu Hậu Thổ...
Thương Thanh Quân ngây ngốc như gà gỗ, chỉ cảm thấy trong lòng rất hỗn tạp.
Ngay cả Hậu Thổ nương nương cũng coi trọng Lý Nguyên thì ta là cái thá gì? Nếu không phải quan hệ của cha, chỉ sợ ngay cả nhìn Lý Nguyên cũng sẽ không thèm liếc mắt nhìn ta một cái. Nghĩ đến đây, Thương Thanh Quân lập tức cảm thấy nhụt chí.
Giờ phút này, Thương Khương thị chỉ cảm thấy da đầu sắp nứt ra.
Trong lòng rung động không nói nên lời, như dời sông lấp biển.
Hậu Thổ nương nương muốn gả cho Lý Nguyên, điều này, ngươi là Hậu Thổ nương nương chấp chưởng Luân Hồi, sao có thể gả cho người ta chứ? Giờ phút này, Thương Khương thị cảm thấy nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan của mình đều sụp đổ.
Nàng nghĩ vậy mà bản thân còn có ý đồ ngăn cản con gái kết giao với Lý Nguyên, trong lòng không khỏi có cảm giác mất mát.
Bản thân đã mờ mắt cỡ nào chứ? Nam nhân mà Hậu Thổ nương nương để ý, ta lại ghét bỏ.
Người khác không chê ngươi là đã đề cao ngươi rồi.
Ý nghĩ của Thương Khương thị lập tức xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Lý Nguyên thấy Hậu Thổ lại nhắc đến lấy thân báo đáp, lông mày không khỏi nhíu lại, hắn hơi bất mãn nói: “Không phải lần trước ta đã nói rồi sao, ta làm cho ngươi một lần sủi cảo, ngươi không được phép nhắc đến chuyện này nữa.
Nếu không ngươi vĩnh viễn đừng vào cửa nhà ta nữa, ngươi không muốn sau này đến tiếp sao?”
Hậu Thổ thấy vẻ mặt Lý Nguyên nghiêm túc, không khỏi thè lưỡi, nàng vội vàng xin lỗi nói: “Được rồi, được rồi, là ta sai rồi, ta không đề cập đến chuyện này nữa.
Hây, tại sao ta lại bạc mệnh như vậy?”
Cửu Phượng, Thương Thanh Quân, Thương Khương thị thấy Hậu Thổ xin lỗi, không khỏi bị sét đánh đến ngoài cháy trong non.
Trời ạ, ta không nghe lầm đó chứ, Hậu Thổ nương nương muốn lấy thân báo đáp, Lý Nguyên không đồng ý, hơn nữa còn biểu hiện dáng vẻ ngươi muốn lấy thân báo đáp thì ta sẽ lập tức từ mặt ngươi.
Điều này, hắn không điên đó chứ, đây là Hậu Thổ nương nương đó! Thương Thanh Quân trợn tròn mắt, đồng thời trong lòng không khỏi thêm mất mát.
Ngay cả Hậu Thổ lấy thân báo đáp hắn không đồng ý, huống hồ là ta.
Ta còn có khả năng sao? Cả người Thương Khương thị hoàn toàn choáng váng.
Nam nhân này, ngay cả Hậu Thổ nương nương không để ý đến.
Phải có bao nhiêu tự phụ chứ, mà ta còn từng ghét bỏ hắn.
Thương Khương thị cảm thấy đây là chuyện mù mắt nhất nàng từng làm trong đời này.
Đồng thời, nàng không khỏi có chút lo lắng nhìn lấy con gái mình.
Ngay cả Hậu Thổ nương nương Lý Nguyên không thèm để ý, vậy sao để ý con gái của mình được? Hay là gả con gái cho Quân Vương vậy, Lý Nguyên, trèo cao không nổi! Cửu Phượng nhớ lại suy nghĩ trước đó, muốn được một ngàn lồng sủi cảo hấp bao quanh.
Hiện tại nàng mới hiểu suy nghĩ của mình buồn cười cỡ nào.
Thì ra Hậu Thổ bảo Lý Nguyên làm sủi cảo là có điều kiện.
Vốn không phải bảo hắn làm thì hắn sẽ làm không có điều kiện.
A, một ngàn lồng sủi cảo của ta!
“Đúng rồi.”
Hậu Thổ nhớ đến cái gì đó, nàng tò mò hỏi Lý Nguyên: “Lão già ngoài kia là ai, sao ta lại cảm giác tu vi của hắn còn thâm sâu khó lường hơn ta vậy.”
Lý Nguyên: “Điều này nói rõ cảm giác của ngươi đúng rồi.
Còn hắn là ai, nếu hắn đã không muốn nói thì ta không tiện tiết lộ.”
Hậu Thổ thấy Lý Nguyên không muốn tiết lộ thân phận của lão già đó, chỉ có thể tiếc nuối bỏ qua.
Nàng đặt sủi cảo trong lồng hấp còn lại vào bát của Dương Mi đạo nhân.
Lúc này, nàng mới phát hiện bát của Dương Mi đạo nhân lại giống y hệt bát trong nhà Lý Nguyên.
Nàng tò mò hỏi: “Tại sao bát của lão già đó lại giống hệt với bát trong nhà ngươi vậy.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “À, bát này trước đó lão già đã dùng hai món Thiên Thiên linh bảo đổi lấy.”
Bịch! Hai chân Cửu Phượng mềm nhũn, trực tiếp ngồi xuống mặt đất.
Biểu cảm sắp sụp đổ.
Hai món Tiên thiên linh bảo đổi một cái bát, trước đó lão già dùng Tiên thiên linh bảo đổi sủi cảo đã thái quá rồi, không ngờ còn có việc thái quá hơn.
Xem ra lão già đó thật sự điên rồi, hơn nữa còn là loại người ngốc nhiều linh bảo…
Hay là lát nữa ta cũng đi nhặt một hòn đá đi đổi một món Tiên thiên linh bảo với lão già đó, mặc dù Hậu Thổ cũng hơi kinh ngạc nhưng cũng có thể duy trì bình tĩnh.
Dù sao thì nàng cũng biết hoa sen trong hồ của Lý Nguyên đều là Hỗn độn chí bảo.
So sánh với nhau, dùng hai món Tiên thiên linh bảo đổi một cái bát không tính là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Dù sao thì bát của Lý Nguyên có lẽ cũng là Hỗn độn chí bảo.
Nghĩ đến đây, nàng lập tức dùng pháp lực thăm dò bát sứ trong tay.
Sau khi pháp lực của nàng tiếp xúc với bát sứ, trên bát sứ lập tức bộc phát một trận huyền quang rực rỡ, cuối cùng lộ vẻ vốn có của nó.
Chỉ thấy vô số đạo văn vờn quanh bát sứ, khí tức pháp tắc tràn ngập chư thiên.
Hậu Thổ phát hiện miệng của bát sứ giống như vực sâu, pháp nhãn của nàng lại không nhìn được tới đáy của bát sứ, chăm chú nhìn lâu, thần thức của nàng dường như đều bị cắn nuốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận