Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 325 - Thả cần câu Hỗn độn linh căn

Đám cưới Ô Vân Tiên nghe vậy, không khỏi cười mỉa mai.
Trước khi đến, bọn họ cũng thực sự từng có ý nghĩ ra mặt cho Trường Nhĩ Định Quang Tiên.
Nếu như “Lý tiền bối” này danh không xứng với thực, không có gì nổi bật, vậy thì đừng trách bọn họ báo thù vì sư đệ.
Chỉ là những chuyện xảy ra trước đó, lại khiến mấy người không dám manh động nữa.
Ô Vân Tiên nói: “Lý tiền bối chê cười rồi, bọn ta là nghe thấy danh tiếng của Lý tiền bối, trong lòng vô cùng hứng thú, cho nên đặc biệt đến đây bái kiến Lý tiền bối.”
Lý Nguyên không lật tẩy mấy người tâm khẩu bất nhất này, hắn hờ hững nói: “Biết được quan hệ giữa ta và sư phụ các ngươi, các ngươi lại không nói tiếng nào với sư phụ của mình, đã tự ý đến đây trước, không nghĩ đến hành động này sẽ có hậu quả như thế nào. Thông Thiên có đám đồ đệ làm xằng làm bậy như các ngươi này, cũng thực sự là đen đủi tám đời mà.”
Thấy Lý Nguyên không khách khí như vậy.
Không những quở mắng bọn họ một trận, còn đụng chạm đến cả sư phụ, sắc mặt của Tùy Thị Lục Tiên lúc thì xanh xao, lúc thì tái nhợt, trong lòng chỉ cảm giác nhục nhã vô cùng.
Nếu như là trước đây, có người dám can đảm nói chuyện như vậy với bọn họ, mấy người sớm đã trở mặt lật bàn rồi.
Chỉ có điều Lý Nguyên ở trước mặt không thể đoán được, bọn họ lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Dù sao điều mà Trường Nhĩ Định Quang Tiên gặp phải, hẳn là một vết xe đổ.
Ngoại trừ nhục nhã ra, Tùy Thị Lục Tiên còn cảm giác có hơi khiếp sợ.
Bọn họ không hiểu, tại sao Lý Nguyên vừa mở miệng đã nói ra bọn họ là bọn họ tự mình tới trước?
Cảm giác về chuyện của bọn họ, rõ như lòng bàn tay vậy.
Điều này khiến cho 6 người có một loại cảm giác sởn gai ốc, tất cả mọi bí mật đều bị nhìn thấu.
Rốt cuộc người này là đoán được? Hay là hắn thôi toán ra được?
Nếu như là thôi toán ra được, Tùy Thị Lục Tiên quả thực không dám tưởng tượng thôi toán của Lý Nguyên rốt cuộc đáng sợ đến nhường nào?
Long Cát công chúa thấy Tùy Thị Lục Tiên tiếng tăm lẫy lừng bị Lý Nguyên quở trách đến mặt đỏ tía tai, không khỏi kinh ngạc mở to mắt, giống như nhìn thấy một chuyện gì đặc biệt khó tin vậy.
Dù sao, đây hẳn là cận thị của Thông Thiên giáo chủ, tương đương với sủng thần của Hoàng đế vậy, bình thường vô cùng ngang ngược kiêu ngạo, đến ngay cả Hạo Thiên và Dao Trì Vương Mẫu không coi ra gì.
Nhưng Lý Nguyên giống như là đang dạy cháu vậy, không hề khách khí gì, sáu người lại không dám cãi lại một câu nào, điều này quả thực trái lại với tưởng tượng của Long Cát công chúa.
Lý Nguyên và Thông Thiên giáo chủ rốt cuộc có quan hệ như thế nào?
Vì sao Tùy Thị Lục Tiên lại sợ Lý Nguyên đến thế?
Long Cát công chúa phát hiện, bí mật trên người Lý Nguyên, quả thực nhiều không kể xiết như sao trên trời, khiến nàng tò mò không thôi, muố được tìm hiểu.
“Các ngươi cứ đứng đi.”
Lý Nguyên nói với Tùy Thị Lục Tiên.
Tùy Thị Lục Tiên bất lực, chỉ có thể đứng.
Bọn họ bây giờ có hơi hối hận đã đến nơi này, quả thực là rước tội cho mình mà.
Long Cát công chúa thấy Tùy Thị Lục Tiên đều đứng, còn mình lại ngồi, không khỏi thầm cảm thán, cái này so với đại lão, quả là khác biệt mà.
Nàng thấy Lý Nguyên ở trong hồ nước câu cá, chợt nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó nhìn thấy ở trong hồ nước.
Nếu như hồ nước là thế giới hồng mông, hoa sen là hỗn độn Thanh Liên, cá chép là Hỗn Độn cự long, thế Lý Nguyên lại đang câu cái gì?
Không thể nào là thực sự đang câu cá chứ?
Nghĩ đến đây, nàng lập tức hỏi mối nghi trong lòng: “Lý công tử, ngươi đang câu gì thế?”
Lý Nguyên đáp: “Một ngọn cỏ, hồ nước có hơi ô nhiễm, ta chuẩn bị câu nó ra.”
Lý Nguyên thực sự là chuẩn bị câu một ngọn cỏ.
Ở bên trong không gian hồng mông, có một vạn thế giới Hỗn Độn, xuất hiện một sinh mệnh đặc biệt.
Bản thể của sinh mệnh đặc biệt này, chính là một ngọn bồ công anh.
Kiểu gốc Hỗn Độn bồ công anh này, có mấy chục vũ trụ to nhỏ khác nhau, nó phân chia ra hàng vạn hàng tỷ bào tử ra bên ngoài.
Bất kì sinh linh, thực vật, động vật nào, chỉ cần dính vào bào tử của Hỗn Độn bồ công anh, sẽ bị hút cạn linh khí, tinh huyết và linh hồn, toàn bộ biến thành chất dinh dưỡng của bào tử, từ đó sản sinh ra càng nhiều bồ công anh hơn.
Những bào tử bồ công anh phân tán ra này càng nhiều, linh khí hấp thụ càng nhiều, sinh linh bị nuốt chửng càng nhiều, thực lực của Hỗn Độn bồ công anh sẽ càng trở nên lớn mạnh.
Cho dù là Thánh Nhân, đối mặt với các bào tử dày đặc chi chít, khó mà hủy diệt, lại có thể phát tán ra các loại huyền quang pháp tắc mà Hỗn Độn bồ công anh phân tán ra, chỉ có thể chật vật trốn chạy, không dám đối kháng trực diện.
Bây giờ, bên phía thế giới Hỗn Độn kia, bất kể là mặt đất, hay là bầu trời, hoặc là ngôi sao, đều đã sắp bị bào tử phân tán của Hỗn Độn bồ công anh lấp đầy rồi. Trong thế giới Hỗn Độn, ngoại trừ các Thánh Nhân trốn ở ngoài khu Hỗn Độn ra, gần như không còn nhìn thấy thực vật và sinh linh nào khác nữa.
Thậm chí, Hỗn Độn bồ công anh đã sắp nuốt chửng bức thành che chắn của thế giới Hỗn Độn bên kia rồi.
Lý Nguyên thấy sức phá hoại của Hỗn Độn bồ công anh quá mạnh, nên chuẩn bị đi câu nó.
Long Cát công chúa thấy Lý Nguyên nói câu một ngọn cỏ, da mặt không khỏi run lên, vẻ mặt hoang mang không nói lên lời.
Câu cỏ? Nàng từng nghe nói câu cá, câu rùa, câu ba ba, nhưng vẫn là lần đầu tiên nghe nói có người câu cỏ.
Tùy Thị Lục Tiên cũng nghe đến mức vô cùng hoang mang.
Cỏ có thể ăn mồi, mắc câu sao?
Chỉ cảm thấy cao nhân hành sự, thực sự là vô cùng kì quái, khiến người khác không thể nào hiểu nổi.
“Cỏ có thể câu lên được không?”
Long Cát công chúa thấy khó hiểu hỏi.
“Òng ọc.”
Chính vào lúc này, hồ nước đột nhiên truyền đến động tĩnh, tạo nên từng cơn gợn sóng.
Chỉ hai vị tu sĩ Đại La Kim Tiên Ô Vân Tiên, Kim Cơ Tiên này, nhìn thấy gợn sóng trong hồ nước, luôn có một loại ảo giác khi quan sát pháp tắc đạo văn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận