Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1604 - Lão tử chỉ đang điệu thấp thôi!!!

Đại tư tế có cảm giác không thật như đang nằm mơ vậy.
Tộc nhân ở xung quanh đang vây xem cũng phải trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc nhìn nhau.
Giống như là lần đầu tiên quen biết người tên Mã Lục này.
Họ cảm thấy vô cùng xa lạ.
Hai bên ở trên bầu trời phía trên bộ lạc Đại Hoang, ngươi tới ta đi, chiến đấu vô cùng kịch liệt, không thể hòa hoãn được nữa.
Các loại pháp thuật bạo phát, nở rộ trong không trung trông như pháo hoa.
Chấn động khiến cho vô số ngọn núi sụp đổ, làm các vùng đất quanh đó phải rung chuyển.
Sau khi Mã Lục dần làm quen với các loại pháp thuật, tình thế chiến đấu đang dần bị đảo ngược.
Bây giờ số lần Mã Lục công kích Đại tư tế ngày càng nhiều, Đại tư tế phần lớn chỉ có thể phòng thủ còn không tấn công được bao nhiêu.
Làm cho tộc nhân đang quan sát ở xung quanh được mở rộng tầm mắt.
Họ cảm thấy sự việc xảy ra ngày hôm nay càng ngày càng kỳ lạ.
So với những chuyện xưa hay truyền kỳ còn bất ngờ, khó dự đoán hơn.
Hai bên giao đấu thêm một lúc nữa, Mã Lục đột nhiên nhớ ra, hắn còn có hai món pháp bảo từ hệ thống còn chưa sử dụng.
Một món là Hậu thiên linh bảo Hạ phẩm - Lôi Thần thương.
Một món là Hậu thiên linh bảo Hạ phẩm - Tật Phong kiếm.
Trong lòng Mã Lục vừa nghĩ tới đã lập tức lấy Lôi Thần thương ra, phóng ra một tia thần lôi về phía Đại tư tế.
“Ầm ầm!”
Liền thấy một tia sét trông giống như ngân long phóng vụt ra từ đầu Lôi Thần thương, lấy tốc độ khó có thể so được tấn công vào Đại tư tế.
Đại tư tế hoàn toàn không thể biết trước rằng Mã Lục còn sở hữu pháp bảo có uy lực lớn như vậy. Chờ đến thời điểm tia sét bắt đầu phóng ra, hắn muốn tránh cũng đã không kịp nữa rồi.
Ngay lập tức đã bị tia sét đánh trúng.
Lớp phòng ngự này chỉ tồn tại được vài giây đã bị tia sét đánh nát.
Tia sét tấn công tiếp lên người Đại tư tế.
Đại tư tế chỉ thấy cả người tê rần rồi sau đó mọi người thấy đầu tóc của Đại tư tế đều dựng đứng hết cả.
Mặt thì biến thành than đen.
Trong miệng lại có bọt sủi ra từ mép.
Thân thể hắn đôi lúc lay động một chút, không chỉ vậy, thỉnh thoảng còn bắn ra vài tia điện nhỏ, tạo ra hoa lửa kêu ‘tách tách’.
Thế mà Đại tư tế lại thất bại!
Tất cả mọi người há to miệng, sững sờ đờ ra tại chỗ, không thể tin vào hai mắt mình.
Hiện trường tĩnh lặng đến nỗi tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Mã Lục cũng không ngờ rằng, sử dụng Lôi Thần thương vậy mà chỉ cầu một chiêu đã có thể đánh bại Đại tư tế.
Sớm biết như vậy, ta còn cần phải dây dưa với hắn làm cái quái gì!
“Thật là rác rưởi.”
Nhìn thi thể cháy đen của Đại tư tế, hắn không khỏi thốt lên một tiếng, ha!
Một bóng ma bay ra từ cơ thể của Đại tư tế, lơ lửng giữa không trung.
Đó chính là Nguyên Anh của Đại tư tế.
Thấy được trên mặt Nguyên Anh đó đầy sự khiếp sợ và không thể tin được.
Đại tư tế không thể nào chấp nhận được chính mình vậy mà lại bị một tên nhãi nhép miệng phun toàn ‘hương thơm’ đánh bại.
Ngay cả thân thể cũng bị hủy hoại…
Muốn khôi phục lại cũng không biết phải tốn bao nhiêu tài nguyên và thời gian.
Vẻ mặt Đại tư tế đầy oán độc nhìn chằm chằm Mã Lục, hét lên chói tai: “Ngươi là ai? Ngươi hoàn toàn không phải là Mã Lục, Mã Lục chắc chắn không thể nào có tu vi cao như vậy được.”
Thân thể Mã Lục lơ lửng ở phía trên tế đài.
Hắn thấy Đại tư tế nghi ngờ thân phận của hắn, biểu cảm cũng không có vẻ hoảng loạn mà tỏ ra không đồng ý nói:
“Ông đây không phải Mã Lục, chẳng lẽ cái thứ bất nam bất nữ nhà ngươi phải à? Trước kia chẳng qua ông đây luôn điệu thấp thôi hiểu không?”
“Vậy tại sao hiện tại ngươi không điệu thấp nữa?”
Đại tư tế căn bản không tin những lời vô nghĩa của Mã Lục.
Thực lực Mã Lục đột ngột tăng lên nên bởi vậy mà vô cùng tự tin, đối với sự nghi ngờ của người khác hắn không chột dạ một chút nào.
Nghi ngờ thì có làm sao chứ?
Có giỏi thì đến cắn ta đi này!
Hắn bình tĩnh nói: “Trước kia ông đây luôn điệu thấp cũng không nghĩ sẽ đổi lại sự xa cách của mọi người. Bây giờ ông đây không giả bộ nữa, ngả bài, thực ra ta chính là tuyệt thế cao thủ!”
Đại tư tế: “...”
Các tộc nhân: “...”
Không để cho Đại tư tế tiếp tục hoài nghi nữa, Mã Lục nói với mọi người ở bộ lạc Đại Hoang: “Bây giờ, ta đã đánh bại tên bất nam bất nữ nên ta chính là sự tồn tại mạnh nhất ở bộ lạc. Dựa theo quy củ của bộ lạc, ta chính là thủ lĩnh mới của bộ lạc nên sau này các ngươi đều phải nghe theo lời của ta.”
“Ai tán thành, ai phản đối?”
Mọi người tròn mắt nhìn nhau, không biết nên làm thế nào mới phải.
Bắt bọn họ phải thuần phục một tên nhãi con trong miệng có một đống ‘hương thơm’, nhất thời bọn họ khó chấp nhận được.
Tuy nhiên thực lực của Mã Lục cũng khiến mọi người phải kiêng dè sợ hãi, không dám phản đối.
Do đó chỉ có thể im lặng mà cho qua.
Đại tư tế thấy Mã Lục muốn đoạt quyền ngay lập tức gào lên chói tai: “Ngươi phá hủy buổi hiến tế, Hắc Nham chân quân ngay lập tức sẽ giáng hình phạt xuống, khiến ngươi chết cũng không có chỗ chôn. Ai mà đi theo ngươi cũng sẽ phải chịu trừng phạt của Hắc Nham chân quân. Ngươi còn muốn làm thủ lĩnh bộ lạc? Quả thực đúng là kẻ điên nói mộng!”
Mã Lục cười khẩy một tiếng, không đồng ý nói: “Hắc Nham chân quân chẳng qua chỉ là một con yêu quái ăn thịt người mà thôi, có gì cần phải sợ? Chỉ có đám người nhu nhược các ngươi mới tôn hắn làm thần, còn ta cho đến bây giờ cũng không thèm để hắn vào mắt. Hơn nữa, nếu ta đã ngả bài, cho dù hắn có không tới tìm ta thì trong tương lai ta cũng sẽ đi tìm hắn, vì dân trừ hại!”
Đại tư tế cười đầy quỷ quyệt nói: “Thế mà lại có ý định khiêu chiến Hắc Nham chân quân, thật là không biết trời cao đất rộng là gì.”
Mã Lục: “Chẳng qua cái đồ bất nam bất nữ nhà ngươi không có chí khí, không có tham vọng mới cúi đầu thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận