Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1551 - Hai con lừa ngốc Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề

Nếu như yêu thú hoặc tu sĩ bình thường, trực tiếp bị lực lượng thời không điên cuồng cắn nát thân thể và nguyên thần.
Chẳng qua, Giang Lan miễn dịch đối với pháp thuật thời gian, pháp thuật không gian.
Thế nên, nàng vẫn không bị ảnh hưởng mà tiếp tục chạy trốn về phía trước.
“Phanh.”
Bàn tay đột nhiên chụp thân thể Giang Lan.
Trong trăm vạn dặm đồng bằng sông núi, trực tiếp bị đập thành bụi.
Tiếng vang khổng lồ, chấn động cả những vì sao trong hồng hoang.
Quảng Thành Tử âm thầm đắc ý uy lực Ma Thần Pháp Tướng của bản thân.
Nghĩ thầm, dùng thứ này, ngươi không thể nào còn bình yên vô sự được!
Rầm rầm rầm!
Nhưng hắn mới vừa nghĩ như vậy, đột nhiên nghe thấy một trận tiếng sụp đổ kinh thiên động địa.
Chỉ thấy mu bàn tay của Ma Thần Pháp Tướng, đột nhiên sụp đổ từng đoạn, trong nháy mắt vỡ nát thành phấn vụn, biến thành một Ma Thần một tay.
Sau đó, Quảng Thành Tử nhìn thấy một bóng dáng trắng noãn, vẫn chậm rãi “vui mừng” chạy trốn ở vùng đất bị phá hủy thành mảnh nhỏ.
Chính là Giang Lan.
Quảng Thành Tử: “...”
Hắn hoàn toàn nhìn đến ngốc.
Không nghĩ tới, đối mặt tấn công khủng bố như vậy, lông mèo trắng lại không thương tổn gì.
Phải biết rằng, cho dù là đại năng Chuẩn Thánh, đối mặt một kích Ma Thần Pháp Tướng toàn lực của hắn, cũng không thể nhẹ nhàng đỡ như vậy, còn làm vỡ nát mu bàn tay Ma Thần.
Sao phòng ngự của Miêu Yêu biến thái như vậy?
Phải biết rằng, ngươi là mèo, không phải là rùa, đừng cướp thứ đặc biệt của rùa được không?
Kế tiếp, hai người Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử đồng thời khởi động công kích mãnh liệt với Giang Lan.
Các loại pháp bảo, phù lục, điên cuồng chào hỏi trên người Giang Lan.
Vô số thần thông, phép tắc, giống như thủy triều dũng mãnh lao về phía Giang Lan.
Nhưng, công kích kinh khủng tuyệt luân như thế, ngoài phá hoại dọc đường hồng hoang, cảnh quan xung quanh, không tạo thành chút ảnh hưởng nào với Giang Lan.
Thậm chí, công kích của Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử còn chưa vượt ra ngoài năng lực đàn hồi của Giang Lan.
Ngay cả phòng ngự dịch chuyển của Giang Lan cũng chưa tiếp xúc.
Cứ như vậy cũng không biết công kích bao lâu.
Sau khi Giang Lan chạy vào một dãy núi, Quảng Thành Tử đột nhiên gọi Xích Tinh Tử lại.
“Sư đệ, đừng công kích, phía trước là phạm vi biên giới của Tiên Đường.”
Xích Tinh Tử vốn dĩ muốn đánh, hắn nghe thấy Quảng Thành Tử nhắc nhở, cảm giác trong lòng giống như bị dội một chậu nước lạnh, thoáng cái thanh tỉnh lại, nhanh chóng ngưng làm phép.
Suy cho cùng, nếu như trêu chọc đến Tiên Đường, đắc tội Nữ hoàng Tiên Đường, vậy cũng không tốt.
“Chẳng lẽ cứ bỏ qua cho nó như vậy sao?”
Xích Tinh Tử nhìn Giang Lan chậm rãi “tản bộ” vẫn còn ở đây, có phần không cam lòng.
Quảng Thành Tử nói: “Dĩ nhiên không thể nào cứ bỏ qua như vậy, con Miêu Yêu coi rẻ Xiển giáo chúng ta thì không nói, công pháp nàng tu luyện, cũng cực kỳ không thể tin nổi, nếu có thể học hỏi một chút, không thể bỏ chỗ tốt.”
Xích Tinh Tử gật đầu, trên mặt có vẻ vô cùng động lòng với phòng ngự thần thông Giang Lan tu luyện.
Đây cũng là nguyên nhân sở dĩ bọn họ đuổi tận cùng Miêu Yêu không buông.
“Nhưng bây giờ con Miêu Yêu chạy tới bên trong Tiên Đường cảnh, chúng ta lại không phá được phòng ngự của nàng, bắt nàng thế nào được?”
Xích Tinh Tử có phần khó nói.
Con ngươi Quảng Thành Tử đảo lòng vòng, nói: “Chuyện này còn phải đi thỉnh giáo sư phụ mới được.”
...
Giang Lan chạy trốn một lúc, thấy Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử không tiến hành đuổi theo nàng nữa, lúc này mới thở một hơi thoải mái.
Hai người này thật sự là quá phiền...
Không trêu chọc bọn họ, lại bị đuổi tận cùng không buông.
Cũng may phòng ngự của ta lợi hại, nếu không hậu quả thật sự không chịu nổi.
Mà trải qua chuyện này, Giang Lan càng đắc ý đối với quyết định điểm thuộc tính, thêm phòng ngự toàn bộ.
Nếu không phải là quyết định của mình sáng suốt, sợ rằng hôm nay dữ nhiều lành ít rồi.
Lần này Giang Lan chuẩn bị chạy xa một chút.
Tránh cho lại bị nhóm người Quảng Thành Tử phát hiện, chạy chưa được một lát, Giang Lan đột nhiên phát hiện, địa thế trở nên càng ngày càng bằng phẳng.
Sau đó, nàng nhìn thấy đường thôn gì đó, ruộng nhà con người.
Tiếp theo, nàng lại nhìn thấy thành trấn, người đi đường nối nhau không dứt.
Loại này hơi thở khói lửa đậm đặc, khiến Giang Lan rất hưng phấn.
Hình như nàng lại tìm về cảm giác nhân loại sảng khoái ban đầu.
Đặc biệt là sau khi nàng nhìn thấy người bên đường bán các loại thức ăn ngon như mứt quả, tượng người, bánh bao, bánh bò, nước miếng đều sắp chảy ra.
Đáng tiếc, nàng không có tiền.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Bên kia.
Hai người Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử tới Ngọc Hư Cung, nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn, kể rõ chuyện Miêu Yêu với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe thấy có một con Miêu Yêu có thể đàn hồi tất cả công kích như vậy, hắn thật sự bất ngờ.
Hắn lập tức thi triển bí thuật, muốn suy tính ra lai lịch con Miêu Yêu.
Tuy nhiên, điều khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn kinh ngạc là sau khi hắn suy tính một phen, phát hiện giữa trời đất, lại căn bản không có thông tin của con Miêu Yêu.
Giống như là, hồng hoang gần như không có con Miêu Yêu nào tồn tại.
Nhưng Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử chắc chắn không nói dối.
Điều này khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn càng cảm thấy hứng thú đối với con Miêu Yêu này,.
Phải biết rằng, ban đầu hắn từng thu nhận một đệ tử tên Cố Thành, cũng không thể suy tính ra tất cả thông tin của Cố Thành.
Rồi sau đó Cố Thành được chứng thực, hắn có hệ thống.
Chẳng lẽ con Miêu Yêu cũng có hệ thống, thế nên lúc này mới đặc biệt như thế?
Nghĩ tới đây, trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn không khỏi lộ ra một chút vẻ động lòng.
Nếu như có thể có được hệ thống của con Miêu Yêu, không phải năng lực ta áp được Thánh Nhân khác, trở thành Thánh Nhân đứng đầu danh xứng với thực sao?
Đến lúc đó xem Thông Thiên còn có thể không biết lớn nhỏ ở trước mặt ta, chống đối lời của ta hay không. Nhìn hai con lừa ngốc Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, còn dám tới dụ dỗ đệ tử Xiển giáo ta hay không? Xem Lão Tử còn dám coi ta là công cụ công kích người khác không...
Bạn cần đăng nhập để bình luận