Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1349 - Cố Thành bị tỉnh mộng!

Điều này, Ngao Quảng thật đúng là không biết nên nói gì cho phải!
“Mỹ nữ, bây giờ chúng ta hóa giải hiểu lầm của chúng ta được không?”
Cố Thành không để ý đến Ngao Hải, mà là đi tới trước mặt Ngao Châu và Đát Kỷ, lắc lư mái tóc trước trán, giọng điệu đắc ý hỏi.
Ngao Châu chần chờ một chút, cân nhắc hơn thiệt, sau đó thở dài, nói:
“Coi như là chúng ta thanh toán xong chuyện này, chẳng qua, chuyện ngươi ăn thịt Ngao Hải, bọn ta vẫn cảm thấy rất không thoải mái. Hi vọng sau này ngươi đừng thương tổn Long tộc!”
Chắt nhi của mình bị người khác nướng ăn, có thể thoải mái mới là lạ.
Cố Thành nghe thấy mỹ nữ nói không thoải mái.
Hắn không chút suy nghĩ, trực tiếp ném xiên nướng cầm trong tay, lại duỗi tay, thu xác rồng trên mặt đất vào bên trong không gian trữ vật.
Giữa mỹ nữ và xiên thịt nướng, hiển nhiên hắn lựa chọn mỹ nữ!
Suy cho cùng, ngay cả Tạo Hóa Kim Liên cũng bỏ được, huống chi là thịt rồng!
Vẻ mặt Cố Thành xin lỗi, nói với Ngao Châu: “Thật ra thì, ta cũng không phải cố ý muốn ăn thịt rồng, chỉ là ta thường xuyên nghe người khác nói gan rồng tủy phượng gì đó, thế nên lúc này mới tò mò nếm thử. Ta quyết định, vì hai mỹ nữ, sau này ta không còn ăn thịt rồng.”
Vẻ mặt Ngao Châu lạnh lùng nói: “Ngươi không cần làm gì vì chúng ta, ngươi không ăn thịt rồng là tốt nhất, nếu như ngươi còn dám gây thương hại Long tộc chúng ta, hiển nhiên bọn ta sẽ không ngồi yên bỏ mặc.”
Cố Thành thấy dáng vẻ Ngao Châu lạnh lùng, trong lòng không khỏi thở dài.
Ài, đều do tham ăn gây họa.
Không cẩn thận đắc tội mỹ nữ.
Nhưng mà sao mỹ nữ tuyệt thế bên cạnh vẫn không lên tiếng nói chuyện?
Không biết ấn tượng nàng đối với ta như thế nào?
Tu vi mỹ nữ kia lại đã đạt đến Chuẩn Thánh, có cá tính, ta thích!
Cố Thành đã sớm nhìn thấu tu vi Ðát Kỷ đã vượt qua Đại La Kim Tiên.
Chỉ là tâm hắn không vì vậy mà nảy sinh kính sợ với nàng.
Hắn có vài món Tiên thiên chí bảo, dùng để đối phó một Chuẩn Thánh, còn không phải là dễ dàng!
Hơn nữa, chỉ cần hoàn thành thêm mấy nhiệm vụ, hắn có thể tăng tu vi lên tới Chuẩn Thánh. Thế nên, Chuẩn Thánh, cũng không thể khiến hắn sợ.
“Mỹ nữ, ta tên Cố Thành, các ngươi tên gì?”
Cố Thành nịnh nọt hỏi Đát Kỷ và Ngao Châu.
“Đừng gọi ta là mỹ nữ, mặc dù đây là lời nói thật, nhưng điều này sẽ khiến ta cảm thấy ngươi rất tùy tiện.”
Mặt Ðát Kỷ không chút thay đổi nói Cố Thành.
“Không gọi mỹ nữ, vậy gọi là gì?”
Con ngươi Cố Thành chuyển động, miệng ba hoa nói: “Nếu không ta gọi ngươi là lão bà thì sao?”
“Chát!”
Đột nhiên, Cố Thành chỉ cảm thấy da mặt đau xót.
Không chút báo trước, hắn bị Ðát Kỷ tát một bạt tai rất nặng.
Khóe môi cũng bị đánh nát, chảy ra một chút máu tươi.
Mấy người Ngao Quảng, Ngao Sĩ, Ngao Hải, Ngao Châu Bên cạnh thấy thế, chỉ cảm thấy trong lòng sảng khoái.
Thoải mái giống như ăn quả Nhân Sinh.
Mà Cố Thành lại bị tỉnh mộng.
Trên mặt cợt nhả biến mất không thấy trong nháy mắt, ánh mắt hắn nhìn Ðát Kỷ, lóe ra lửa giận hừng hực.
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên hắn bị người ta bạt tai.
Chỉ cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Mặc dù, ta thừa nhận ngươi rất xinh đẹp, nhưng xinh đẹp, đánh ta thì không được.
Nữ nhân này, thiếu dạy dỗ!
“Ting.”
Ngay vào lúc này, Cố Thành vừa nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu.
“Kí chủ bị người tát tai, hệ thống ban bố lựa chọn ba nhiệm vụ.”
“Lựa chọn một, kí chủ nhanh chóng tự tát bản thân mấy cái, sau đó khiêm tốn nói mình sai rồi, cầu xin đối phương tha thứ. Phần thưởng cho kí chủ là tu vi mười vạn năm.”
“Lựa chọn hai, kí chủ cợt nhả nói đối phương đánh hay lắm, còn muốn đối phương tát vài bạt tai nữa, phần thưởng cho kí chủ là một con Hỗn độn linh thú…”
“Lựa chọn ba, đánh lại gấp bội, duy trì tôn nghiêm của nam nhân. Phần thưởng cho kí chủ là triệu điểm công đức Thiên Đạo.”
Nhìn ba lựa chọn, Cố Thành không do dự, trực tiếp lựa chọn thứ ba.
Nói xin lỗi, khúm núm nịnh nọt không phải là tính cách của Cố Thành.
Đánh lại, mới phù hợp ý nghĩ của hắn.
Hắn muốn cho nữ nhân này biết, cái gì gọi là nam tôn nữ ti, tam tòng tứ đức, phu vi phụ cương!
“Nữ nhân, hành vi của ngươi, đã vượt qua giới hạn bao dung của ta!”
Cố Thành lạnh mặt, nói với Ðát Kỷ.
Đát Kỷ thản nhiên nói: “Là hành vi của ngươi, vượt ra khỏi giới hạn bao dung của ta.”
Vốn dĩ nàng không ưa dáng vẻ lỗ mãng của Cố Thành, mà Cố Thành lại còn gọi nàng là “lão bà”, dĩ nhiên Đát Kỷ không thể nhẫn nhịn.
Chẳng qua là đánh một cái tát, dạy dỗ như này còn nhẹ.
Cố Thành: “Ta chỉ là nói giỡn mà thôi.”
Ðát Kỷ: “Không phải lời nói giỡn nào cũng nói ra được.”
Cố Thành thấy nói không lại Đát Kỷ, quyết định không nói nữa.
Trong lòng hắn khẽ động, không hề báo trước lấy ra hai kiện pháp bảo.
Một pháp bảo là một miếng ngọc bội hình âm dương.
Ngọc bội này tên là âm Dương Quyết, là một Tiên thiên chí bảo.
Có thể phát ra hai khí âm dương, phòng ngự quanh người, vạn pháp bất xâm.
Một pháp bảo khác là một dây thừng màu vàng lấp lánh.
Nó tên là Khổn Thiên thằng, cũng là một Tiên thiên chí bảo.
Khổn Thiên thằng lại ở bên trong dòng sông thời gian, trói nguyên thần của người, giam cầm nguyên thần của kẻ địch trong quá khứ, tương lai, âm dương ngũ hành, pháp lực quanh người.
Đầu tiên là Cố Thành lấy âm Dương Quyết ra, phòng ngự quanh người.
Sau đó lấy Khổn Thiên thằng, chuẩn bị chế phục Ðát Kỷ.
Đối với hắn, mặc dù tu vi Đát Kỷ là Chuẩn Thánh, chẳng qua, dưới công kích của hai Tiên thiên chí bảo, khẳng định chỉ có bó tay chịu trói.
Đợi chế trụ được Đát Kỷ, đánh nàng, xem nàng còn dám kiêu ngạo ở trước mặt lão công hay không.
Trong lòng Cố Thành đắc ý nghĩ đến.
Nhưng, lập tức, vẻ đắc ý trong lòng Cố Thành ngưng lại.
Trở nên trợn mắt há hốc mồm.
Hắn phát hiện, khi Khổn Thiên thằng sắp đến gần Đát Kỷ, đột nhiên y phục trên người đối phương xuất hiện huyền quang bốn phía, mây tía bay lên, nhanh chóng sinh ra một vòng phòng hộ màu tím, bao phủ Ðát Kỷ trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận