Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 890 - Nê Côn tham ăn, Bằng Ma Vương kêu khổ thấu trời

Đây cũng là lý do vì sao từ trước đến giờ Lý Nguyên chưa bao giờ cho Thược Dược và Dương Hòe ngồi ăn cơm cùng.
Bọn họ vốn dĩ đến đây chịu phạt, nếu để bọn họ thưởng thức những thứ mỹ thực này, thì sao có thể gọi là bị phạt?
Chỉ là yêu cầu của Tiểu Tê Tử, Lý Nguyên cũng chỉ đành đồng ý.
Đây đã là giới hạn.
Cơm nước xong, Thược Dược đi rửa chén.
Lý Nguyên thì lên đường chuẩn bị đi tìm Nê Côn và hỗn độn sai cổ trở về.
Tiểu Tê Tử thấy phụ thân phải rời đi thì lập tức nói: “Phụ thân, ta muốn đi chung với ngươi.”
Lý Nguyên suy nghĩ một chút, không từ chối: “Được.”
Bắc Hải chi cực.
Phía bắc Bắc Câu Lô Châu xa xôi.
Nơi giao nhau giữa Thiên giới ngân hà và Nhân giới.
Nơi này được gọi là Vĩ Lư.
Ở đây ít người qua lại, môi trường khắc nghiệt, tam thiên nhược thủy yếu ớt, uy áp càn khôn, đến lông ngỗng cũng không nổi lên được, thần tiên khó vượt qua.
Đây là nơi hiểm ác mà ngay cả Long tộc cũng không muốn đặt chân đến.
Chỉ cần không cẩn thận thì có thể bị xung quanh phá hủy, thủy triều cuốn lấy, xoắn thành bột mịn.
Nhưng nơi đây cũng là Bắc Câu Lô Châu trong Yêu tộc, thông đạo đi thông qua Yêu giới và Bắc Thiên môn.
Yêu giới Yêu tộc, đi qua đi lại Bắc Câu Lô Châu.
Mà Thiên Đình mỗi lần phái thiên binh thiên tướng muốn công kích Bắc Câu Lô Châu cũng phải thông qua nơi này.
Hiện nay, Vĩ Lư được thái tử Yêu tộc trấn thủ, Hỗn Độn Đại Thánh Bằng Ma Vương.
Bằng Ma Vương chính là nhi tử của yêu sư Côn bằng, địa vị vô cùng cao quý, thực lực cường hãn tuyệt vời.
Chân Vũ đại đế của Thiên Đình mấy lần phái binh lính bao vây diệt trừ Vĩ Lư, kết quả đều bị Bằng Ma Vương dẫn theo chiến sĩ Yêu tộc đánh đuổi khiến cho Thiên Đình mãi vẫn không có cách nào thu phục Yêu quốc của Bắc Câu Lô Châu.
Địa vị của Bằng Ma Vương trong Yêu quốc có thể nói là chỉ ở dưới Nữ Oa nương nương và yêu sư Côn Bằng, quyền thế ngập trời.
Nhưng gần đây hắn lại gặp một chuyện phiền lòng.
Hơn một tháng trước, hắn gặp một vị đạo nhân thần bí ở Bắc Hải.
Người đạo nhân này có bản thể vô cùng to lớn, giống đến mấy phần bản thể của Côn Bằng lão tổ, phụ thân của Bằng Ma Vương.
Hơn nữa, thực lực của đạo nhân này cũng thâm bất khả trắc.
Lúc đó, đạo nhân thần bí đang kiếm ăn trong biển sâu.
Hình thể cự long vạn trượng ở trước mặt đạo nhân thần bí giống như một con cá trích nhỏ bị ném vào trong miệng đạo nhân, còn không đủ cho hắn nhai mấy miếng.
Lúc đó Bằng Ma Vương đã sợ hãi đạo nhân thần bí, lập tức đi đến kết giao.
Cũng mời đạo nhân thần bí đến cung điện của hắn làm khách.
Ngược lại đạo nhân thần bí không từ chối mà vui vẻ nhận lời mời của Bằng Ma Vương.
Trải qua cuộc trò chuyện với nhau, Bằng Ma Vương biết được đạo nhân thần bí tên là Ma Côn lão tổ, lúc Hỗn Độn chưa mở thì trâu bò nhất.
Đối phương chỉ lộ ra mấy thủ thuật đã có khả năng thay thiên hoán nhật.
Khiến cho Bằng Ma Vương trợn tròn mắt ngạc nhiên.
Nghĩ đến thực lực khó có thể đo lường của Ma Côn lão tổ, hơn nữa mấy năm gần đây, Thiên Đình từng bước ép sát Yêu tộc, không ngừng ăn sâu vào thế lực của Yêu tộc, Bằng Ma Vương nhất thời nảy sinh ý nghĩ lôi kéo đối phương cùng nhau chống lại Thiên Đình.
Vì vậy hắn thử dò xét nói muốn bái đối phương làm sư phụ, hy vọng Ma Côn lão tổ có thể đồng ý.
Không ngờ, Ma Côn lão tổ lại nói được, không cân nhắc gì đã nhận đồ đệ Bằng Ma Vương này.
Trong lòng Bằng Ma Vương quá đỗi vui mừng, mỗi ngày đều thỉnh an, hầu ăn hầu uống.
Nhưng mà, hầu hạ chưa đến vài ngày, Bằng Ma Vương có chút không chịu nổi.
Ma Côn lão tổ này chẳng những là tên ăn chực mà dạ dày của hắn lại là động không đáy.
Bằng Ma Vương phái ra hơn một nghìn tên thủ hạ chuyên đi bắt đủ loại đồ ăn kim long, cự hà, hải quy cho Ma Côn lão tổ. Nhưng mấy ngàn Yêu tộc bắt được lượng thức ăn khổng lồ còn không đủ cho Ma Côn lão tổ ăn một miếng.
Cứ như vậy cung phụng Ma Côn lão tổ khoảng thời gian nửa tháng, thủ hạ của Bằng Ma Vương mệt mỏi kêu khổ thấu trời.
Thủy tộc trong phạm vi hàng vạn dặm gần Vĩ Lư đều sắp bị bắt hết rồi, khiến cho long tử long tôn của Bắc Hải Long cung, tôm binh cua tướng sợ đến mức rúc hết vào trong Long cung, không dám đi ra ngoài nữa.
Nhưng cho dù vậy vẫn chưa thỏa mãn được cái miệng sâu không đáy của Ma Côn lão tổ.
Bằng Ma Vương cũng trợn tròn mắt, hắn chưa từng thấy ai ăn lắm như vậy.
Hắn vốn định thương lượng để cho khẩu vị của sư phụ có thể ít đi một chút không? Toàn bộ Bắc Hải đều sắp không cung cấp nổi thức ăn cho sư phụ nữa rồi.
Nhưng Ma Côn lão tổ cũng là một chủ nhân trở mặt không nhận người, trải qua một trận đánh nhau, Bằng Ma Vương cũng không dám nói lời bảo sư phụ ăn ít lại nữa.
Đối với hắn, nói treo lên đánh thì thật sự treo lên đánh.
Bằng Ma Vương ở trước mặt Ma Côn lão tổ không có chút sức phản kháng nào, bị Ma Côn lão tổ dùng pháp tắc thuộc tính phong trói hai tay, treo lên giữa không trung, hung hăng đánh cho một trận.
Hôm nay Bằng Ma Vương vô cùng hối hận, biết trước thì đã không đi trêu chọc tên ăn lắm này.
Đánh rắm cũng không giúp lại còn mang đến tai họa không ít cho mình.
Đúng là tự mình chịu tội.
Đang vào lúc Bằng Ma Vương than thở thì một bóng người màu đen đột nhiên từ trong ngân hà trên trời bay ra. Thoáng cái đã rơi xuống trước người Bằng Ma Vương.
Bằng Ma Vương thấy đối phương thì lập tức mừng rỡ:
“Phụ vương, cuối cùng ngươi đã đến rồi.”
Người đến chính là phụ thân của Bằng Ma Vương, Côn Bằng lão tổ.
Côn Bằng lão tổ thấy dáng vẻ kích động của nhi tử thì không khỏi vui mừng.
Xem ra Bằng Ma Vương vẫn rất có hiếu.
Hắn nhịn xuống lòng cảm khái, hỏi nhi tử: “Thư ngươi đưa đến nói, ngươi bái một vị sư phụ, không biết là đại năng nơi nào, có thể khiến ngươi bái sư?”
“Ôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận