Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1254 - nữ đế cũng không thể thoát khỏi định luật chơi đồ ngon

Nhưng tại sao lại có người lấy quỳnh tương thần cấp để pha trà uống?
Giữa lúc Tô Trường Ly đang thầm kinh ngạc không thôi, nàng bỗng phát hiện dòng nước ấm bên trong cơ thể đã biến mất, công hiệu rửa tinh phạt tuỷ cũng dừng lại.
Hẳn là linh dịch tiêu hao hết rồi.
Dù sao Hoàng Vĩ Kỳ cũng chỉ ép nàng uống một ngụm nhỏ thôi.
Song chỉ cần một ngụm nhỏ như vậy cũng đủ khiến Tô Trường Ly phát hiện xương cốt huyết dịch của mình tinh khiết hơn trước một phần mười lần.
Nếu uống cạn một chén trà, hay uống hết cả bình, chẳng phải thể chất của ta có thể trực tiếp biến thành Vô Trần Vô Cấu Tinh Hà thánh thể hay sao?
Nghĩ tới đây, Tô Trường Ly không khỏi kích động.
Thân thể nhỏ bé cũng đang run rẩy.
Nàng muốn đưa tay lấy chén trà trên tay Hoàng Vĩ Kỳ.
Còn về chuyện vừa rồi nói không uống.
Ấy là ta nói hả?
Nhất định không phải ta!
Nhưng, khi lấy chén trà, dốc vào khoé miệng, nàng lại phát hiên một sự thật bi ai.
Chén trà trống không!
Hoá ra lúc Hoàng Vĩ Kỳ ép nàng uống trà, Tô Trường Ly đẩy ra, kết quả hắt đổ nước trà bên trong xuống đất.
Hoàng Vĩ Kỳ nhìn nước trà bị đổ, vốn có chút sầu não.
Dẫu sao cũng là trà tốt, bị đổ thì tiếc quá.
E là cữu cữu cũng không vui?
Nghĩ tới đây, nàng không nhịn nổi mà lén liếc nhìn cữu cữu.
Tốt quá, cữu cữu không tỏ vẻ tức giận.
Điều này làm Hoàng Vĩ Kỳ yên tâm.
Lúc này, nàng đột nhiên nhận ra muội muội lại chủ động cầm chén định uống trà.
Xem ra nàng cũng thấy trà này dễ uống.
Cơ mà trà trong chén muội muội bị nàng hất đổ mất rồi...
“Không phải ngươi nói là không uống sao?”
Hoàng Vĩ Kỳ cố ý trêu ghẹo muội muội.
Cái miệng nhỏ nhắn của Tô Trường Ly giật giật, khuôn mặt đỏ bừng.
Không nghĩ tới, trẫm vậy mà cũng sẽ thực ngôn nhi phì, tự vả mặt chính mình!
Đáng giận!
Có điều, ai biết nước trà này có thể tẩy tinh phạt tủy, cải thiện linh căn đâu?
Ôi, nuốt lời thì nuốt lời thôi!
Vẫn là cải thiện thể chất quan trọng hơn!
Tô Trường Ly ra vẻ bình tĩnh: “Chỉ là ta đột nhiên cảm thấy hơi khát nước.”
Hoàng Vĩ Kỳ trắng trợn liếc muội muội một cái: “Ngươi cứ mạnh miệng đi, thừa nhận trà này ngon khó khăn như vậy sao?”
Tô Trường Ly vẫn mạnh miệng như cũ, nàng ra vẻ lạnh nhạt: “Ngon thì chưa đến mức, chỉ có thể nói là không khó uống mà thôi.”
Vào thời điểm nói chuyện, nàng đã nhanh chóng cầm ấm trà lên, chuẩn bị rót cho mình một ly.
Hoàng Vĩ Kỳ chú ý tới động tác của muội muội ngạo kiều, khóe mắt lộ ra ý cười.
Nhưng mà, ấm trà lại trống rỗng, điều này khiến cho Tô Trường Ly khóc không ra nước mắt.
Nàng lắc ấm trà, đến một giọt trà cũng không rót ra được.
Sao có thể như vậy?
Tô Trường Ly phát điên!
Ấm trà kiểu gì thể này, rót được ba chén là hết?
Trẫm thực sự muốn uống nó!
Trẫm còn muốn tiếp tục tẩy tinh phạt tủy, cải thiện linh căn mà!
Tô Trường Ly nhìn xuống vũng nước đọng trên mặt đất, ánh mắt lộ ra vẻ nóng lòng muốn thử.
Đó là nước trà vừa rồi bị nàng làm đổ.
Không biết trẫm hiện tại ngồi xổm xuống liếm, có phù hợp hay không?
Có điều, cuối cùng, Tô Trường Ly vẫn khống chế được chính mình, không có đi liếm nước đọng trên mặt đất!
Trẫm chính là nữ đế, sao có thể làm ra được chuyện đáng xấu hổ này trước mặt mọi người!
Kể cả khi không có ai, trẫm cũng sẽ không làm như vậy.
Nàng nhìn Lý Nguyên.
Hắn chắc hẳn là nghe thấy lời trẫm vừa nói rằng trẫm cảm thấy khát nước đúng không?
Nếu nghe thấy được, thì nhanh đi pha lại cho trẫm một ấm đi chứ!
Nếu ngươi đi pha, trẫm sẽ tha thứ cho tội đại bất kính vừa rồi của ngươi!
Nhưng mà, chỉ thấy Lý Nguyên nhàn nhã ngồi trên ghế, không có tính toán đi pha lại trà.
Tô Trường Ly cảm thấy Lý Nguyên rất đần, đến ánh mắt chờ mong của nàng cũng không hiểu, vì thế nàng lại trừng mắt nhìn Lý Nguyên.
Thế này là hiểu rồi chứ?
Lý Nguyên thấy thế, cũng trừng mắt nhìn lại Tô Trường Ly.
“Bụi bay vào trong mắt ngươi hả?”
Hắn ra vẻ hồ đồ hỏi.
Tô Trường Ly: “….”
Nàng cảm thấy Lý Nguyên đúng là cái tên đầu gỗ, ánh mắt nàng ám chỉ rõ ràng như vậy mà cũng không hiểu nổi.
Nếu là trước kia khi ở hoàng cung, thủ hạ bên cạnh nàng mà giống như này, nàng đã khiến cho đối phương cuốn gói cút xéo ngay lập tức rồi!
Tô Trường Ly cảm thấy tan nát cõi lõng!
A a a, linh căn của trẫm!
Lý Nguyên nhìn thấu nội tâm của Tô Trường Ly, nhưng trên mặt lại trưng ra cái vẻ ta đây không thèm để ý, không khỏi âm thầm cười trộm.
Nếu không muốn gọi hắn là cữu cữu, vậy cứ khát đi!
Cũng đừng nghĩ đến việc muốn cải thiện linh căn nữa!
Giải thích một chút, ta tuyệt đối không hề keo kiệt, mà là theo đạo dục thì tiểu hài phải có lễ phép.
“Thịt nướng xong rồi.”
Ngay tại thời điểm Tô Trường Ly khóc không ra nước mắt, nàng nghe thấy âm thanh của Thược Dược.
Âm thanh thanh thúy uyển chuyển, mang theo chút cấm dục, so với chim vàng anh còn êm tai hơn nhiều.
Chỉ cần âm thanh thôi cũng đủ khiến người ta yêu thích rồi!
Ngay sau đó, nàng nhìn thấy Thược Dược bê khay thịt nướng đã được nướng xong đặt lên bàn.
Thịt nướng bốc lên hơi nóng nghi ngút, mỡ cháy xèo xèo, nhìnvô cùng hấp dẫn, tỏa ra mùi hương thơm nức mũi khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Ngửi mùi hương này, Tô Trường Ly không nhịn được mà chảy nước miếng.
Nhưng mà, trẫm chính là nữ đế, chỉ là đồ ăn thôi, sao có thể mê hoặc trẫm được!
Hừ, không để cho trẫm uống trà, trẫm còn lâu mới ăn đồ ăn của các ngươi!
Tô Trường Ly cố gắng khống chế đôi mắt của mình rời khỏi xiên thịt.
Dáng vẻ khinh thường.
Nhìn ngạo kiều thật sự!
“Thược Dược tỷ tỷ nướng thịt thơm quá đi mất!”
Hoàng Vĩ Kỳ nhìn món thịt nướng bóng mỡ, ngửi mùi thịt hấp dẫn, không nhịn được mà tán thưởng tay nghề của Thược Dược.
Thược Dược mở miệng nói: “Nguyên liệu và gia vị của thịt nướng đều là do công tử đích thân chuẩn bị, tay nghề của ta so với công tử còn kém xa.”
“Cữu cữu còn có thể nấu ăn sao?”
Hoàng Vĩ Kỳ ngoài ý muốn nhìn cữu cữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận