Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1050 - Đế Tuấn, Đông Hoàng sống lại

Tổ chức Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, Phù Lục Sư, Cơ Quan Sư, Trận Pháp Sư, Ngự Thú Sư... Vì Đại Đường luyện chế các loại đan dược và pháp bảo.
Có thể nói Tiểu Tê Tử đã biến chuyện tu luyện thành sản nghiệp.
Điều này khiến Đại Đường bây giờ có số tu sĩ Địa Tiên Kỳ nhiều không kể xiết.
Dù có là cao thủ Kim Tiên Kỳ cũng có khoảng mấy trăm ngàn người.
Cao thủ từ Thái Ất Kim Tiên Kỳ trở lên cũng có gần mười ngàn người.
Đại La Kim Tiên cũng có hơn mười người.
Còn Chuẩn Thánh cũng có mấy vị.
Thực lực mạnh mẽ đến cực điểm, ngạo thị tam giới.
Hơn nữa, tu vi của Tiểu Tê Tử cũng càng ngày càng tiến bộ, vượt qua cô cô của nàng, đạt tới cảnh giới Chuẩn Thánh đại viên mãn.
Cũng sắp đột phá tới Thánh Nhân.
Điều này làm cho Đát Kỷ rất buồn.
Gọi thẳng ca ca thối chắc chắn là lén lút cho Tiểu Tê Tử ăn gì đó.
Nàng không chịu thừa nhận là do linh căn của mình quá kém.
Thế giới bên ngoài thay đổi theo từng ngày, nhưng khách điếm của Lý Nguyên vẫn bình yên trước sau như một.
Lý Nguyên cũng thong dong tự tại trước sau như một.
Mỗi ngày hoặc là uống trà chơi cờ, hoặc là chơi một ít trò chơi, hoặc là xem phim, hoặc xem Thường Nga khiêu vũ cho hắn, thời gian trôi qua vô cùng thoải mái vui vẻ.
Hôm nay, Lý Nguyên đang chơi cờ cùng Tiểu Tê Tử trong sân.
Có điều hai người chơi cờ vua.
Tiểu Tê Tử vẫn là bộ dạng chỉ mới năm sáu tuổi, mặc dù mặc hoàng bào cũng vẫn non nớt.
Đúng lúc này, bên trên Thái Dương Tinh đột nhiên truyền đến một sự dao động mãnh liệt.
Vùng thái dương tỏa sáng liên tục nở rộ, làm cho toàn bộ nhiệt độ ở Hồng Mông đều tăng gấp mấy lần.
Bên trên Thái Dương Tinh chói chang giống như có thêm hai vầng thái dương nữa.
Tu sĩ bình thường căn bản không thể nhìn thẳng được.
Nhưng chuyện này đương nhiên không thể ảnh hưởng đến thần thức của Tiểu Tê Tử.
Nàng thản nhiên nhìn Thái Dương Tinh, trên mặt lộ ra nụ cười: “Thú vị, không ngờ hai người Lục Áp và Ô Sào lại giấu nhiều bí mật như vậy.”
Mặc dù đang nói nhưng nàng lại không quên đánh cờ.
Dùng lựu đạn nổ chết một sư trưởng của phụ thân.
Lý Nguyên lại không chú ý đến chuyện trên Thái Dương Tinh.
Hai mắt vẫn nhìn vào bàn cờ như trước.
Hoặc có lẽ là hắn đã biết chuyện trên Thái Dương Tinh từ lâu, cho nên lúc này mới lười quan tâm.
Ngoại trừ Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử ra thì lúc này, rất nhiều tu sĩ Hồng Hoang đều bị dị tượng trên Thái Dương Tinh làm cho kinh động.
Chỉ là một ít tu sĩ cấp thấp lại không rõ lý do.
Một ít tu sĩ cấp cao thì lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, có vẻ rất bất ngờ.
Đến đám người Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tây Phương Nhị Thánh, Hậu Thổ cũng lộ ra vẻ mặt bất ngờ.
Bát Cảnh cung ở Tam Thập Tam Thiên.
Sắc mặt Lão Tử hơi ngạc nhiên, lẩm bẩm: “Không ngờ, hai người Lục Áp và Ô Sào lại có nghị lực như vậy, vậy mà lại lén lút tiến hành âm mưu như này. Hơn nữa còn khiến cho âm mưu bí mật của bọn họ thành công…”
Ngọc Hư cung.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi khoanh chân trên một chiếc bồ đoàn, chậm rãi mở hai mắt ra.
Hắn nhìn thoáng qua Thái Dương Tinh, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường: “Triệu hồi chân linh thì thế nào, hiện giờ đã sớm không còn là thời đại Vu Yêu tranh bá nữa, Thiên đế, Yêu hoàng không còn Thiên Đạo khí vận gia trì cũng chỉ là hai yêu thú bình thường mà thôi.”
Địa phủ.
Bình Tâm điện.
Hậu Thổ nhìn Thái Dương Tinh, trên mặt lộ ra vẻ phức tạp.
“Kế hoạch của hai người Cửu Phượng và hình Thiên đã đến thời khắc cuối cùng của thành công rồi, Đế Giang, Chúc Cửu âm sắp trở về. Không ngờ, hai người Lục Áp và Ô Sào lại cùng tiến hành một kế hoạch, xem ra, ân oán của hai tộc Vu Yêu lại tiếp tục rồi. Ôi!”
Thái Tố Thiên.
Nữ Oa cung.
Nữ Oa lười biếng nằm trên mây, hời hợt nhìn thoáng qua Thái Dương Tinh, khóe miệng nở nụ cười như cười như không: “Không ngờ, đúng là để cho hai người Kim Ô này thành công, nhưng sau khi Đế Tuấn và Thái Nhất tái sinh, phát hiện Hồng Hoang này thay đổi, không biết sẽ có vẻ mặt gì? Ngược lại ta khá mong đợi đấy!”
Tu Di sơn.
Tam thiên thế giới Phật quốc.
Trên khuôn mặt Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đồng thời lộ ra sự chấn động.
Chuẩn Đề đạo nhân mong chờ nói: “Nếu như có thể thu nhận Đế Tuấn và Thái Nhân vào Phật môn thì thế lực Phật môn chúng ta thì chắc chắn sẽ vượt qua Huyền môn, trở thành môn phái đứng đầu Hồng Hoang.”
Nói đến cuối, trên mặt Chuẩn Đề đạo nhân không khỏi lộ ra vẻ kích động.
Thánh Nhân tuyên cổ bất diệt, trường sinh lâu dài, năm tháng vô tận, ngoại trừ tu luyện, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy nhàm chán.
Bởi vậy các vị Thánh Nhân và Chí Tôn minh tranh ám đấu đã trở thành một niềm vui hiếm hoi của họ.
Nếu như có thể làm cho Thánh Nhân và Chí Tôn còn lại mất mặt thì rất thú vị.
Tiếp Dẫn đạo nhân gật đầu nói: “Sư đệ nói có lý, bình thường có rất nhiều chuyện, Thánh Nhân chúng ta và Chí Tôn không tiện tự mình ra tay, vì vậy thực lực của thủ hạ càng mạnh thì lời nói càng có trọng lượng.”
Bây giờ, Thánh Nhân đã không còn bị Thiên Đạo ràng buộc nữa, Chí Tôn cũng không còn bị thần niệm hạn chế, một ngày nào đó Thánh Nhân và Chí Tôn tranh đấu thì không có bất kỳ mối bận tâm nào. Rất dễ tạo thành hậu quả nghiền nát chư thiên, vạn giới sụp đổ.
Đến lúc đó phải xây dựng lại thế giới.
Xây dựng lại thế giới cũng không có gì nhưng nếu không cẩn thận vì vậy mà đắc tội những đại năng tuyên cổ như Lý tiền bối, Hồng Quân, Dương Mi lão tổ, Thược Dược thì thật sự không chịu nổi.
Vì vậy, bây giờ mặc dù Thánh Nhân và Chí Tôn âm thầm đầu đá sống chết nhưng vẫn vô cùng ăn ý với nhau. Đều là thủ hạ môn nhân tranh đấu, Thánh Nhân và Chí Tôn đều không tự mình ra tay.
Thậm chí còn thường xuyên cùng nhau đến làm khách của Lý Nguyên, thỉnh an Lý Nguyên.
Bắc Minh.
Yêu Sư cung.
Côn Bằng cảm nhận được động tĩnh ở trên Thái Dương Tinh, trong mắt lập tức lộ ra một tia tối tăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận