Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 298 - Dương Tiễn bị phun vào mặt (2)

Dương Thiền không hề do dự gật đầu nói: “Dĩ nhiên là chịu phạt, mẫu thân suốt ngày bị trấn áp dưới núi Đào Sơn, không có tự do, không phải chịu phạt thì là gì.”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Thực ra, ta cảm thấy đây là đang bảo vệ nàng.”
“Sao mà có thể là bảo vệ?”
Vẻ mặt của Dương Thiền không thể tưởng tượng nổi.
Dương Tiễn không dám tin vào tai của mình.
Hai huynh muội hoàn toàn không nghe hiểu Lý Nguyên đang nói cái gì nữa.
Lý Nguyên thấy dáng vẻ mơ hồ của hai huynh muội, không khỏi âm thầm lắc đầu.
Người nhà này cũng thật đáng thương, phụ mẫu, nhi nữ đều trở thành quân cờ trong tay người khác, mặc cho người ta bố trí, mình lại vẫn mờ mịt vô tri.
Nghĩ đến Dương Thiền bởi vì truy giết Hắc Hùng Tinh ăn thịt người, có thể liên tiếp truy kích hơn một tháng không bỏ cuộc, cũng là cực kì lương thiện, Lý Nguyên không nhịn được mà có lòng muốn nhắc nhở nàng một phen.
Trong lòng quẩn quanh vài ý nghĩ, miệng Lý Nguyên lại không có gì lưỡng lự, hắn mở miệng nói: “Muốn hiểu được chuyện này, trước tiên còn phải nói về tại sao Dao Cơ bị nhốt dưới Đào Sơn.”
Dương Thiền vội vàng tiếp lời: “Bởi vì mẫu thân và phụ thân ta tự mình định chuyện chung thân, đã phạm phải thiên điều. Sau khi Ngọc đế biết, liền phái thiên binh thiên tướng bắt mẫu thân về Đào Sơn trấn áp, còn bởi thế giết chết đại ca và phụ thân…”
Lý Nguyên gật đầu, hắn nhìn Lý Thiền, hỏi ngược lại: “Dao Cơ chính là muội muội của Ngọc Đế, tu sĩ Kim Tiên trường sinh bất tử, sao lại nhìn trúng một thư sinh người phàm?”
Dương Thiền nghe vậy, có hơi bất mãn, tức giận nói: “Ngươi đây là có ý gì? Cha ta văn hay chữ tốt, tấm lòng lương thiện, mẫu thân sao mà không nhìn trúng được chứ?”
Dương Tiễn không lên tiếng, vì đôi khi hắn cũng nảy sinh lòng nghi ngờ với chuyện này.
Chênh lệch tiên phàm giống như sự khác biệt to lớn giữa con người và kiến vậy, đây không phải thứ mà không thể nói đến tài văn hoa và tâm địa lương thiện.
Lẽ nào chuyện này còn có ẩn tình sao?
Dương Tiễn càng nhíu chặt mày hơn.
Lý Nguyên không để ý đến Dương Tiễn tức giận, tiếp tục nói: “Bởi vì sắp thống trị Thần Đạo, vì để duy trì quyền uy của Thiên Đình nên 50 năm trước Ngọc Đế
đã thiết lập thiên quy. Nhưng mà sau khi lập ra thiên quy này không bao lâu, kết quả là muội muội hắn cũng bởi vì trần tục mà vi phạm thiên quy hắn lập ra. Các ngươi cảm thấy chuyện này có bình thường không?”
Mặc dù Dương Thiền không có tâm cơ gì, nhưng nàng nghe đến đó thì cũng hiểu được chuyện này quả thật hơi bất thường.
Nghi ngờ trong lòng Dương Tiễn càng nhiều hơn.
Nghe xong những lời này của Lý Nguyên thì hiện giờ hắn về cơ bản đã có thể xác định, chuyện của mẫu thân nàng quả thật có nội tình, không phải đơn giản như việc tiên nữ nhớ trần tục như vậy.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng tin tưởng, Lý Nguyên đúng là kỳ nhân tuyệt thế, có thể biết những bí mật mà tu sĩ bình thường không biết được.
Ví dụ như bây giờ Dương Tiễn mới hiểu được, sở dĩ Ngọc Đế lại đột nhiên lập ra thiên quy, hóa ra là vì chuẩn bị thống ngự Thần Đạo trong tương lai.
Nhưng Dương Tiễn còn chưa dám xác định, mọi chuyện này rốt cuộc là Lý Nguyên tính ra hay là Lý Nguyên nghe được từ hỗ người khác?
Nhưng bất kể là tình huống nào thì đều khiến Dương Tiễn thu hồi lòng khinh thường lại.
Chỉ thấy vẻ mặt hắn trịnh trọng chắp tay nói với Lý Nguyên: “Cũng xin Lý đạo hữu hãy giải thích cho ta.”
Lý Nguyên tổng kết nói: “Dao Cơ nhớ trần tục, việc này cũng chỉ là đánh cờ khắp nơi, dùng để đả kích uy tín của Ngọc Đế, là một quân cờ khinh rẻ thiên quy mà thôi.”
Dương Thiền ngẩn ra, nàng không ngờ mẫu thân cũng chỉ là một quân cờ.
Dương Tiễn chỉ cảm thấy trong lòng hoảng sợ suy sụp.
Hắn hỏi Lý Nguyên: “Nhưng người nào đang đánh cờ với Thiên Đình?”
Lý Nguyên nói: “Thiên Đình muốn thống ngự quần tiên, xâm phạm đến lợi ích của người nào, thì người đó chính là người đánh cờ với Thiên Đình.”
Xâm phạm đến lợi ích của người nào? Đương nhiên là Nhân giáo, Xiển giáo, Triệt giáo và Tây Phương giáo.
Dương Tiễn đang ở Xiển giáo, vì vậy hắn vẫn luôn biết, đệ tử Xiển giáo khinh thường Thiên Đình, không coi Hạo Thiên và Dao Trì Vương Mẫu ra gì.
Trước đây hắn còn cảm thấy chung mối thù, nhưng bây giờ chuyện của mẫu thân dương như còn có Xiển giáo ở phía sau.
Điều này khiến tâm tình Dương Tiễn phức tạp.
Dương Tiễn nhìn Lý nguyên, giọng nói mang một ít khổ sở: “Việc này, sư phụ ta có tham dự không?”
Lý Nguyên không trực tiếp trả lời Dương Tiễn vấn đề này mà hỏi lại hắn: “Tại sao Ngọc Đỉnh chân nhân lại để ngươi xuống núi cứu mẫu thân, còn hứa hẹn với ngươi, sẽ giúp ngươi ngăn cản hai người Ngọc Đế và Dao Trì?”
Đôi mắt Dương Tiễn lóe lên một cái, nói: “Sư phụ giúp đệ tử, còn cần lý do sao?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Trong khoảng thời gian này, tình hình của Xiển giáo không quá tốt, danh tiếng chịu ảnh hưởng, khí vận bị mất, cần cổ vũ sĩ khí, cũng phải chứng minh lực lượng của mình với thiên hạ quần tiên.”
Sắc mặt Dương Tiễn lúc xanh lúc trắng, biểu cảm biến hóa liên tục.
“Cho nên ta phản kháng Thiên Đình, nghịch thiên cứu mẫu thân, chính là vi để tăng khí vận cho Xiển giáo, khiến quần tiên sợ hãi.” Vẻ mặt Dương Tiễn cô đơn nói.
Hắn mơ hồ cảm thấy, dường như mình cũng biến thành một quân cờ.
Dương Thiền nhìn Lý Nguyên, nghi ngờ nói: “Ngươi còn không nói cho chúng ta biết, vì sao chúng ta cứu mẫu thân ra lại là hại nàng?”
Lý Nguyên: “Không phải đã rõ ràng rồi sao? Lúc đầu Dao Cơ ở Đào sơn, mỗi ngày đều ngồi tu luyện, trải qua thời gian thong dong tự tại. Các ngươi cứu nàng ra, việc này sẽ xúc phạm thiên quy. Ngọc Đế muốn phục chúng, muốn bảo vệ uy nghiêm của Thiên Đình, nếu các ngươi là Ngọc Đế, đối mặt với tình huống này các ngươi sẽ làm gì?”
Hóa ra kết cục của Dao Cơ là bị Hạo Thiên dẫn động Thái Dương Chân hỏa trực tiếp thiêu chết.
Chuyện này cũng tạo thành bất hòa và mâu thuẫn giữa Dương Tiễn và Thiên Đình.
Dương Tiễn im lặng không nói.
Dương Thiền nói: “Không phải Xiển giáo sẽ trợ giúp ngăn cản Ngọc Đế và Vương Mẫu tự mình ra tay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận