Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1014 - Người chơi nạp tiền, nàng không trêu nổi

Nói rồi nàng không thèm để ý đến Đát Kỷ nữa mà bay về phía Yếm cung.
Nếu tạm thời không làm gì được Đát Kỷ nàng vẫn nên dựa theo kế hoạch đã định trước tiên vơ vét pháp bảo hồng hoang rồi sau đó mới phá hủy hồng hoang.
Sau đó nghĩ cách có thể moi những trang bị trên người của người chơi nạp tiền này xuống hay không.
Nếu như thật sự không thể e rằng những Hỗn độn pháp bảo trên người Đát Kỷ cuối cùng sẽ được hời cho Thần Niệm đại nhân.
Haizz!
Nghĩ đến đây trong lòng Mộng Yểm không khỏi thở dài một hơi.
Cảm giác mất mát đến núi vàng mà lại về tay không này thật sự khó chịu!
Đát Kỷ thấy Mộng Yểm rời đi cũng không để ý.
Ừm, chủ yếu là do nàng muốn đuổi cũng không đuổi theo kịp.
Nàng nhìn Tam Thập Tam Thiên bị đánh vỡ thành hư không ở xung quanh liền thè lưỡi ngại ngùng.
Đát Kỷ vội vàng thi triển sức mạnh thời gian khôi phục Tam Thập Tam Thiên về dáng vẻ ban đầu.
Chỉ thấy núi cao, mặt đất, sông ngòi, cây cối, muôn thú tử vong ở xung quanh bắt đầu khôi phục trở lại.
Có điều một lần thi pháp của Đát Kỷ nhiều nhất chỉ khiến một thế giới Đại Thiên khôi phục lại như cũ, mà diện tích của Tam Thập Tam Thiên thì gấp thế giới Đại Thiên vô số lần.
Nàng vừa khôi phục Tam Thập Tam Thiên vừa muốn khóc!
Phá hủy thì đơn giản, khôi phục lại thì quá khó đi!
Trường An, một phòng ở khách điếm.
Lý Nguyên ngồi ngang hàng cùng với một ông lão đầu tóc trắng xóa, mặt mày già nua, lông mày buông rủ xuống hai vai giống như lá liễu, nhàn nhã thưởng thức nước trà.
Ông lão này chính là Dương Mi đạo nhân.
Cách đây không lâu hắn chủ động đi tìm Lý Nguyên nói rằng muốn cùng Lý Nguyên phẩm trà trò chuyện.
Dương Mi lão nhân nhấp một ngụm trà thơm, nét mặt lập tức lộ ra vẻ say sưa
“Trà Ngô Đạo của Lý tiền bối vẫn ngon nhất.”
Lý Nguyên nếm một hớp.
Thật ra hắn cảm thấy nước trà này cũng chỉ như vậy.
Dương Mi đạo nhân nghĩ một lúc bèn hỏi Lý Nguyên: “Lý tiền bối, ngươi cảm thấy đấu pháp giữa Hồng Quân và Thần Niệm, cuối cùng ai sẽ thắng?”
Lý Nguyên bình tĩnh đáp: “Thần Niệm mạnh hơn một chút.”
Dương Mi lão tổ: “Nói như vậy hồng hoang bị mãng hoang chiếm lấy sao?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Có khả năng này.”
Dương Mi lão tổ thấy giọng điệu của Lý Nguyên không nói tuyệt đối, biết rằng có lẽ tình hình sẽ xuất hiện biến số.
Dương Mi đạo nhân nói với Lý Nguyên một chuyện: “Cách đây không lâu, Hồng Quân bỗng nhiên đến tìm ta mong ta ra tay cùng đối phó với Thần Niệm. Nhưng mà trải qua chuyện La Hầu trước đây cho nên ta không đồng ý.”
Lý Nguyên khẽ mỉm cười.
Dương Mi lão tổ chỉ bị rắn cắn một lần mà đã sợ dây thừng mười năm!
Lúc đầu Hồng Quân tính kế Dương Mi đạo nhân, âm Dương lão tổ, Thái Cực lão tổ khiến cho âm Dương lão tổ và Thái Cực lão tổ cùng ngã xuống, còn Dương Mi lão tổ, nếu như không phải hắn tu luyện pháp tắc không gian đặc biệt, có sở trường chạy trốn thì e rằng lúc đó cũng đổ lên Tu Di sơn rồi. Do đó trong lòng hắn đương nhiên không có hảo cảm với Hồng Quân.
Đây cũng là nguyên nhân mà đã nhiều năm như vậy mà Dương Mi đạo nhân vẫn không muốn gặp mặt Hồng Quân.
“Leng keng.”
Trong lúc này tiếng chuông gió vang lên.
Chỉ thấy Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt lái cái xe đồ chơi của nàng bay về.
“Phụ thân ngươi biết khi nãy xảy ra chuyện gì không?”
Tiểu Tê Tử vừa vào phòng đã kích động hét với phụ thân nàng.
Nàng bỗng phát hiện trong phòng còn có người ngoài không khỏi hiếu kỳ đánh giá Dương Mi đạo nhân một cái.
Lông mày của người này thật kỳ lạ, không sợ che đôi mắt sao?
Dương Mi đạo nhân nhìn thấy Tiểu Tê Tử ánh mắt không khỏi sáng lên, khen ngợi nói: “Chung linh thanh tú, ngây thơ thuần khiết, hỗn nguyên không lộ, gót chân của tiểu cô nương này còn tốt hơn Bàn Cổ khi xưa.”
“Lão gia gia, ngươi là ai?” Tiểu Tê Tử hỏi Dương Mi đạo nhân.
Dương Mi lão nhân vuốt chòm râu của mình, mỉm cười nói: “Ta là Dương Mi lão tổ.”
Dương Mi?
Tiểu Tê Tử nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, chưa từng nghe nói đến cái tên này.
Nữ Bạt ở bên cạnh cũng thầm suy nghĩ trong lòng, nàng cũng chưa từng nghe nhắc đến trong hồng hoang có nhân vật này.
Nhưng mà khí tức tỏa ra trên người Dương Mi lão tổ lại khiến Nữ Bạt đoán không thấu.
Rõ ràng đối phương ngồi trước mặt nàng nhưng nàng lại cảm thấy đối phương cách xa nàng như cách vô số vũ trụ vậy.
Đối phương không đơn giản.
Tiểu Tê Tử không quá quan tâm chuyện của Dương Mi, nàng nói với phụ thân: “Phụ thân, ngươi biết khi nãy phụ vương nói với ta chuyện gì không?”
“Chuyện gì?” Lý Nguyên giả bộ không biết hỏi Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử phấn khởi nói: “Phụ vương nói, hắn định truyền Hoàng vị lại cho ta để ta làm Nữ hoàng Đại Đường.”
Chuyện chính là như vậy, bây giờ bởi vì linh khí hồng hoang tăng vọt, thực lực của người dân và các sinh linh bình thường ào ạt tăng lên.
Bây giờ người bình thường nhảy một bước xa mười mấy mét, một cú đá gãy cành cây to bằng cánh tay, cũng chỉ là trình độ bình thường mà thôi.
Thực lực của người dân tăng mạnh, quan phủ ở các nơi cũng không dễ quản lý.
Những dân chúng vốn thành thực cũng không còn nghe lời mệnh lệnh của quan phủ nữa.
Thù hận mà bình thường mọi người đè nén cũng lần lượt bộc phát ra.
Mấy ngày nay, các sự kiện bạo quyền tăng lên chính là một ví dụ rất tốt, nha môn cũng không quản lý nổi.
Người dân ẩu đả đánh nhau cũng là chuyện nhỏ mà thôi, nhưng điều khủng khiếp hơn chính là quan phủ các nơi, cường hào, phiên trấn ở địa phương cũng bắt đầu tư lợi, có suy nghĩ tự mình làm vua, nghe điều chứ không nghe tuyên.
Khả năng thống trị của triều đình Đại Đường bắt đầu giảm mạnh.
Ngoài thành Trường An bởi vì có đại quân Cương Thi của Tiểu Tê Tử duy trì uy hiếp kẻ xấu cho nên vẫn nghe lời mệnh lệnh của triều đình ra, rời khỏi thành Trường An, chính lệnh của triều đình giống như một tờ giấy bỏ đi.
Nhìn thấy Đại Đường sắp sụp đổ, Lý Nhị vì chuyện này lo lắng đến mức vò đầu bứt tai, cơm nước không màng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận