Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1976 - Thật ra ta còn có một người cậu!

Quang Minh Đại Đế lẳng lặng đánh giá.
Thú Hoàng thấy Tô Trường Ly còn muốn tìm Thương Thiên Đại Đế và Quang Minh Đại Đế báo thù, trong lòng khấp khởi mừng thầm.
Hắn cảm thấy đầu óc Tô Trường Ly bị chập cheng rồi, lại dám đắc tội cả ba Đại Đế.
Đây chẳng phải là tự rước nhục vào thân sao?
Vì thực lực của Tô Trường Ly đã tăng lên nên trong lòng hắn còn có chút bất an âm ỉ, lo một mình hắn không đối phó được với Tô Trường Ly.
Nhưng lúc này, mọi sự lo âu trong hắn đã bị quét sạch.
Nếu Tô Trường Ly chuẩn bị tìm đến Quang Minh Đại Đế và Thương Thiên Đại Đế báo thù, hai người đó chắc chắn sẽ không làm ngơ.
Kiệt Khiếu kìm nén vẻ vui mừng, mặt không đổi sắc mà nói với Tô Trường Ly: “Nếu ngươi muốn nói đến việc vương triều Đại Ly bị diệt quốc, thì đó là ta cùng Quang Minh Đại Đế, Thương Thiên Đại Đế đáp lại lời mời của phụ vương ngươi, tiến đến để bình định phản loạn thôi.”
Tô Trường Ly trực tiếp cắt ngang cái cớ của Thú Hoàng, nàng lạnh lùng nói: “Dù sao cũng là Đại Đế rồi, dám làm dám chịu, cần gì phải lấy lý do này làm cớ? Định khiến người ta chê cười hả!”
Nghe giọng điệu khinh miệt của Tô Trường Ly, khuôn mặt thô kệch của Thú Hoàng không khỏi đỏ ửng lên.
Tô Trường Ly nói đúng, thân là Đại Đế, làm cũng làm rồi, việc gì phải kiếm cớ?
Thôi, hắn không thêu diệt viện cớ nữa.
Thay vào đó, hắn bám vào chuyện Tô Trường Ly thảm sát thú nhân: “Tuy khi ấy bọn ta liên thủ chia cắt vương triều Đại Ly đúng là có chút không đúng, nhưng mục đích chủ yếu của bọn ta là tập hợp lực lượng để đối phó Thái Cổ Ma thần xâm lược cho tốt. Còn thú nhân bị ngươi đồ sát hôm nay đều là kẻ vô tội, ngươi sao có thể xuống tay?”
Tô Trường Ly dửng dưng nói: “Có gì mà không xuống tay được. Chút tính mạng này mới chỉ là mở đầu thôi, ngay cả lãi còn chưa đủ nữa là.”
Ánh mắt Thú Hoàng thoáng lạnh đi, Thần Niệm trở nên lạnh thấu và nguy hiểm.
Sát khí làm thiên địa dần xơ xác tiêu điều: “Nói vậy là ngươi chỉ muốn không chết không thôi với ta?”
Tô Trường Ly mặt không biểu cảm đáp: “Ban đầu ngươi tàn sát con dân của trẫm, giết hại cha mẹ tộc nhân trẫm cũng là không chết không thôi mà!”
Thú Hoàng nhìn Tô Trường Ly chằm chặp, không nói thêm gì.
Sau lưng hắn bỗng hiện ra một đạo ấn khổng lồ đỏ lòm như máu, đứng sừng sững giữa hư không, xuyên qua cửu thiên thập giới.
Luân Đạo Ấn này đem lại cảm giác nó được tạo thành từ sát khí và chiến ý, chỉ đưa mắt nhìn cũng thấy nguy hiểm thân tử đạo tiêu.
Vô vàn sinh linh trên đại lục Tinh Hà cảm nhận được không khí chết chóc toả ra từ thiên điện, đều không khỏi tái mặt trốn trong nhà run rẩy.
Song, Tô Trường Ly vẫn gườm gườm nhìn Thú Hoàng, không hề biến sắc.
Đã được chứng kiến sự to lớn của hồng hoang, nàng sao có thể bị lung lay trước chút uy áp từ Thú Hoàng.
Có vẻ đôi bên sắp ra tay quyết đấu, nhưng đúng lúc này, nơi góc trời Tô Trường Ly đang đứng, đột nhiên có hai nam tử bước ra từ hư không.
Một nam tử trông khoảng 80, 90 tuoỏi, đầu tóc râu ria trắng xoá, trên người mặc Đại Kim Hoa bào, trên đầu đội mũ miện vàng, trong tay cầm một cây quyền trượng, dáng vẻ nửa hiền từ, nửa uy nghiêm.
Nam tử còn lại trông chỉ khoảng bốn mươi mấy tuổi, tóc đen không rau, khí chất âm u lạnh lẽo, ôn hoà nhưng vẫn oai phong.
Người kia mặc đại trường bào trắng, trên tay cầm một thẻ hốt màu đen.
Song, điều khiến người ta để ý nhất chính là phát quan màu đen hắn đội trên đầu phải dài hơn hai thước tám tấc, làm khí chất vốn u ám của hắn càng lạnh lùng hơn.
Tô Trường Ly nhìn hai người đột ngột xuất hiện, trên mặt lập tức ánh lên nét cười lạnh.
Hai người này không phải ai khác, chính là Quang Minh Đại Đế và Thương Thiên Đại Đế.
“Các ngươi tới đúng lúc lắm, trẫm đỡ phải đi tìm các ngươi.”
Tô Trường Ly lạnh lùng nói với hai Đại Đế.
Quang Minh Đại Đế tỏ vẻ hoà nhã với Tô Trường Ly: “Tô đạo hữu, từ biệt ngàn năm, tất cả mọi người cho rằng Tô đạo hữu trong lúc tu luyện đã gặp nạn bất ngờ. Không ngờ Tô đạo hữu không xảy ra chuyện gì, quả là đáng mừng! Chẳng hay trong một ngàn năm qua ngươi tu luyện ở đâu mà không có chút tin tức nào?”
Người không biết nội tình chỉ căn cứ vào giọng điệu Quang Minh Đại Đế nói với Tô Trường Ly sẽ tưởng rằng quan hệ giữa hai người tốt đẹp lắm!
Tô Trường Ly cười lạnh: “Ngươi không cần dây dưa làm thân với trẫm, mối thù của vưng triều Đại Ly, trẫm nhất định sẽ bắt các ngươi nợ máu phải trả bằng máu.”
“Ngươi không cần đưa đẩy làm thân với trẫm, mối thù của vương triều Đại Ly, trẫm nhất định bắt các ngươi nợ máu phải trả bằng máu.”
Thương Thiên Đại Đế đứng một bên thấy ngữ khí cương quyết của Tô Trường Ly lập tức đáp lại mà mặt không đổi sắc: “Vương triều Đại Ly cũng đã qua một ngàn năm, Tô đạo hữu cần gì phải nổi giận vì chuyện cũ năm xưa?”
Quang Minh Đại Đế gật đầu phụ hoạ: “Thương Thiên Đại Đế nói không sai, tất cả mọi người đều là Đại Đế, Tô đạo hữu cần gì vì chuyện đã qua mà làm tổn thương hoà khí giữa các Đại Đế chúng ta?”
“Ha ha ha…”
Nghe xong, Tô Trường Ly không khỏi giận đến phá lên cười: “Hay cho một câu chuyện cũ năm xưa, lại có thể nhắc tới thù diệt quốc, hận diệt tộc một cách hời hợt như thế. Trẫm thật sự khâm phục sát đất trước sự vô liêm sỉ của các ngươi!”
Thấy Tô Trường Ly công khai châm chọc cả bọn là vô liêm sỉ, Quang Minh Đại Đế và Thương Thiên Đại Đế không khỏi tái xanh mặt mày, muốn vặn vẹo bao nhiêu thì vặn vẹo bấy nhiêu.
Làm Đại Đế đã ngần ấy năm, chưa từng có ai dám nhục mạ Đại Đế như thế.
Quả là tội không thể tha.
Đặc biệt là Tô Trường Ly trong lúc nói chuyện còn cố tình vận dụng đạo âm thần thông để toàn bộ sinh linh trên đại lục Tinh Hà cùng nghe thấy những gì nàng vừa nói.
Không còn gì nghi ngờ, điều này càng làm của Quang Minh Đại Đế và Thương Thiên Đại Đế nổi giận hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận