Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 698 - Không hổ là Lý tiền bối, đúng là rảnh rỗi!

Trong lòng Lý Nhị vừa động, vội vàng hỏi Lý Nguyên.
Quỷ quốc lại có thể tranh giành cao thấp với Địa phủ, nếu ta có thể thành lập... Nghĩ tới đây, Lý Nhị không khỏi vui mừng đến mức toàn thân mặt đỏ tới mang tai.
Lý Nguyên nói: “Đáng tiếc, dùng vận nước phù hộ Quỷ quốc âm giới, sẽ tổn hại số mệnh vương triều cực lớn.”
Nếu như năng lực đế vương ổn, chỉ sợ không dùng được bao lâu sẽ diệt quốc, Quỷ quốc cũng sẽ bị liên lụy.
Hơn nữa, giữa đế vương các triều đại gần như đều có thù hận, vì vậy, muốn thành lập vương triều Quỷ quốc cũng không dễ dàng.
Lý Nhị nghe vậy, trong lòng không khỏi thở dài.
Quả thật không dễ dàng.
Trước tiên không nói làm như vậy sẽ tổn hại vận nước, cho dù không tổn hại vận nước, để Lý Nhị phù hộ Lý Uyên và Lý Kiến Thành thành lập Quỷ quốc, hắn khôngi làm như vậy.
Hắn giúp thực lực của Lý Uyên và Lý Kiến Thành mạnh hơn ở ở âm giới, đợi sau khi Lý Nhị chết, đến âm giới, Lý Uyên và Lý Kiến Thành vẫn không thể tìm Lý Nhị báo thù rửa hận?
Đây không phải là tự tìm phiền toái cho mình sao? Thế nên, quả thật đáng tiếc!
“Linh, linh, linh, linh.”
Việc Lý Nguyên và Lý Nhị nói chuyện, một trận chuông gió đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy một hòa thượng tai to mặt lớn, bụng phệ eo tròn, bụng hở đi vào khách điếm.
Trên mặt hòa thượng Mập luôn luôn treo một nụ cười thơ ngây, chân thành, khiến lòng người sinh thiện cảm.
Dương Thiền vốn nghĩ là khách cũ, chẳng qua sau khi nàng nhìn thấy hòa thượng mập, nàng không khỏi kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
Dĩ nhiên hòa thượng mập là Di Lặc phật chủ.
Hắn tới nơi này làm gì? Trong lòng Dương Thiền âm thầm thấy kỳ quái.
Phật Di Lặc tới đây, hiển nhiên là vì xác minh lời của Kinh Hà Long Vương, xem Lão bản của khách điếm này có phải thật sự là Lý Nguyên hay không.
Sau khi hắn tiến vào khách điếm, liếc mắt nhìn thấy Lý Nguyên, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Không kịp suy nghĩ nhiều, hắn nhanh chóng đi tới trước mặt Lý Nguyên, chắp tay trước ngực hành lễ nói: “Di Lặc bái kiến Lý tiền bối, mạo muội quấy rầy, mong Lý tiền bối tha lỗi.”
Thái độ lộ ra vẻ cực kỳ nhún nhường.
Lý Nguyên gật đầu, hắn thờ ơ hỏi Di Lặc: “Ngươi tới đây làm gì?”
Di Lặc cung kính nói: “Vãn bối nghe Kinh Hà Long Vương nhắc Lý tiền bối ở đây, thế nên đặc biệt đến đây thỉnh an.”
Nghe thấy Kinh Hà Long Vương, trên mặt Lý Nhị không khỏi lộ ra một chút bất ngờ.
Hắn không nghĩ tới lại nghe thấy cái tên này lần nữa
Chẳng lẽ tỷ phu và Kinh Hà Long Vương quen biết?
Trên mặt Lý Nguyên hiện lên một chút trêu tức: “Nhìn thấy ta, ngươi cũng có thể tin tưởng Tụ Bảo Bồn và ngươi vô duyên chứ?”
Di Lặc nghe vậy, trên mặt lập tức lộ ra một chút xấu hổ.
Mục đích Hắn tới đây, thật ra thì vẫn là trong lòng ôm may mắn, có lẽ cảm thấy Lý Nguyên trong miệng Kinh Hà Long Vương, không phải là Lý Nguyên, kể từ đó, hắn có cơ hội lấy được cực phẩm Tiên thiên linh bảo Tụ Bảo Bồn.
Hắn không nghĩ tới một câu của Lý Nguyên nói toạc mục đích chân thực của hắn.
Điều này khiến người ta lúng túng.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nếu như đã mời xong, ngươi có thể cút, đừng ở chỗ này làm chuyện chậm trễ chướng mắt Di Lặc, nhanh chóng hành lễ cáo từ rời khỏi khách điếm.”
Ra khỏi khách điếm, Di Lặc nghe thấy âm thanh chuông gió trên rèm vải, trong lòng không khỏi âm thầm chậc lưỡi hít hà.
Lại giắt một Tiên thiên linh bảo cực phẩm lên màn cửa, không hổ là Lý tiền bối! Chính là rảnh rỗi!
Còn nữa, sao Đường Vương và hoàng hậu cũng ở đây? Điều này sẽ không ảnh hưởng tới pháp hội thủy bộ của Phật môn sao?
Hơn nữa, tiểu nữ nhi lại là thân thể Chí Tôn Cốt, Chí Tôn Huyết, Tiên Thiên Đạo Thai, chậc chậc, nếu như có thể nhận nó làm đồ đệ, độ vào Phật môn, nói không chừng tương lai có thể chứng đạo trở thành Phật tổ trước Quan âm một bước.
Đáng tiếc, đối phương và Lý tiền bối có quan hệ, đáng tiếc!
Sau khi Lý Nhị đợi Di Lặc rời đi, không khỏi tò mò hỏi Lý Nguyên: “Anh rể, sao ngươi quen biết Kinh Hà Long Vương?”
Lý Nguyên: “Cũng không tính là quen biết, mấy ngày hôm trước bái kiến vài lần, đánh cược với hắn.”
“Đánh cược gì?”
Lý Nguyên: “Đánh cuộc có phải ngày kia hắn sẽ chết.”
“Ách…”
Cuộc cá cược này rất đặc biệt.
Kết quả hắn cũng biết, Kinh Hà Long Vương chết rồi, hiển nhiên là tỷ phu thắng.
“Tỷ phu thắng cái gì?”
Hắn tán gẫu hỏi.
Lý Nguyên chỉ Ô Bồn trên đài: “Đây, chính là hắn.”
Lý Nhị nhìn chằm chằm Ô Bồn, có dấu chấm hỏi: “Các ngươi đánh cược Ô Bồn?”
Tiểu Tê Tử Cách đó không xa nghe thấy giọng điệu Lý Nhị ghét bỏ, không khỏi giải thích: “Ngươi đừng xem thường Ô Bồn, nó có thể biến một đồ vật thành hai thứ, hai đồ vật biến thành bốn vật, rất thần kỳ đấy.”
Lý Nhị và Trưởng Tôn Vô Cấu nghe vậy, tất cả đều kinh ngạc rộng cằm.
Hai người nhìn chằm chằm Ô Bồn không chớp mắt, hoàn toàn không thể tin được cái Ô Bồn nho nhỏ nhưng lại quá thần kỳ.
Lý Nhị lấy lại tinh thần, hắn nhanh chóng hỏi Lý Nguyên: “Thật hay giả đấy? Ô Bồn thật sự có thể biến một món đồ vật thành hai, hai món biến thành bốn sao?”
Không đợi Lý Nguyên trả lời, hắn tháo chiếc nhẫn ngọc bích đeo ngón cái của mình xuống, sau khi để trong Ô Bồn.
Ô Bồn lập tức hiện lên một loạt ánh sáng rực rỡ, sau đó chiếc nhẫn ngọc bích biến thành hai.
Lý Nhị và Trưởng Tôn hoàng hậu lao nhao mở to hai mắt nhìn, trên mặt tràn đầy vẻ kích động khó nói lên lời.
“Trời ạ, không nghĩ tới đây lại là thật, nó thật sự có thể biến thành hai vật.”
Trưởng Tôn hoàng hậu hưng phấn nói: “Đây quả thực là Tụ Bảo Bồn!”
Lý Nhị gật đầu chắc chắn.
Đây đúng là Tụ Bảo Bồn danh xứng với thực!
Hắn nghĩ nếu như mình có thể lấy được Tụ Bảo Bồn, vậy thì chẳng phải là Đại Đường vĩnh viễn không thiếu hụt lương thực, vĩnh viễn không thiếu hụt binh khí sao?
Kể từ đó, Đại Đường còn không thể tung hoành thiên hạ, giang sơn vĩnh cố sao!
Nghĩ tới đây, Lý Nhị kích động đến mức toàn thân phát run, hận không thể lập tức sẽ ôm Tụ Bảo Bồn vào trong ngực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận