Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 703 - Cười sắp rơi răng hàm!

Hai người nói chuyện, hiển nhiên không tránh được lỗ tai Quan âm.
Nàng âm thầm cười lạnh nói: Cho dù cảm giác của ngươi có bén nhạy bao nhiêu, ngươi cũng mơ tưởng chạy trốn từ trong tay của ta.
Thời gian trở lại mấy phút trước.
Một nữ tử mặc bạch y, và một nữ tử áo xanh đi trong thành Trường An, theo đám người náo nhiệt cùng quan sát Pháp hội thuỷ bộ.
Hai nữ tử đều đẹp đến mức bế nguyệt tu hoa, chim sa cá lặn.
Nữ tử bạch y nhìn thánh khiết cao quý, dịu dàng ưu nhã.
Nữ tử áo xanh nhìn xinh đẹp hoạt bát, linh động giảo hoạt.
“Cũng không biết hoàng đế Đại Đường nghĩ như thế nào, những thứ hòa thượng đều là ác nhân ra vẻ đạo mạo bề ngoài, sau lưng nam trộm Nữ Oa, gian dâm cướp đoạt, hắn lại tìm người như thế để làm Pháp hội thuỷ bộ, chỉ sợ là hôn quân.”
Nữ tử áo xanh nhìn hòa thượng phía xa, vẻ mặt khó chịu phàn nàn nói với nữ tử bạch y.
Nghe nàng dùng từ châm biếm không chút khách khí đối với hòa thượng, hiển nhiên đã từng có oán hận với hòa thượng, nữ tử bạch y dịu dàng nói: “Tiểu Thanh cũng không thể một gậy lật úp một thuyền người, trong số hòa thượng vẫn thực sự có cao tăng đắc đạo đang dốc lòng khổ tu, phổ tế thế người.”
Nữ tử áo xanh lại xem thường nói: “Có lẽ có sao, dù sao ta chưa từng gặp. Ngươi nhìn Từ Hàng đạo nhân, nhìn vẻ mặt thánh khiết, cứu khổ cứu nạn, kết quả lại không chút xấu hổ cưỡng đoạt pháp bảo Liễu Chi của tỷ tỷ. Còn Pháp Hải, nhìn thấy yêu quái là giết, không quan tâm yêu quái thiện hay ác…”
Khi nữ tử áo xanh oán trách, đám người đột nhiên truyền đến một trận xôn xao.
Là Đường Vương ngự giá tới.
Ngay sau đó, nữ tử áo xanh và nữ tử bạch y nhìn thấy một già một trẻ - hai hòa thượng Lại Đầu ngăn cản đường đi của Đường Vương.
Sau đó, Lại Đầu hòa thượng bị một bé gái nói toạc thân phận ngụy trang.
Biến ra hình dạng cũ của Quan âm đại sĩ.
Nhìn thấy Quan âm, trong mắt nữ tử áo xanh lập tức dấy lên lửa giận hừng hực.
Ngay cả trên mặt nữ tử bạch y dịu dàng ưu nhã cũng tràn đầy vẻ giận dữ.
“Không nghĩ tới lại là nàng!”
Nữ tử áo xanh nghiến răng nghiến lợi nói : “Cầm linh bảo của tỷ tỷ giả danh lừa bịp, nàng không biết xấu hổ.”
Nàng suy nghĩ một lúc, để ý nói với nữ tử bạch y: “Tỷ tỷ, nhiều người ngồi ở đây, Đường Vương cũng có đây, chúng ta dứt khoát đi ra ngoài vạch trần chuyện nàng cướp đoạt pháp bảo của tỷ tỷ trước mặt mọi người, vừa hay khiến người đời nhận rõ bộ mặt thực sự của nàng. Tránh để nàng tiếp tục giả danh lừa bịp, giả mạo từ bi.”
Sắc mặt nữ tử bạch y biến ảo một trận, lòng khẽ động, nhưng có chút ít do dự.
Cuối cùng, nàng vẫn lắc đầu nói: “Chúng ta vẫn không nên manh động, hành động nhanh chóng. bây giờ Chúng ta không phải là đối thủ của nàng, mạo muội đi ra ngoài, chỉ tự mình chuốc lấy cực khổ.”
“Nhưng…”
Nữ tử áo xanh còn muốn khuyên bảo.
Ngay vào lúc này, các nàng phát hiện người xung quanh cũng quỳ xuống về phía Quan âm, trong miệng còn lẩm bẩm cầu xin Quan âm phù hộ.
Hiển nhiên các nàng sẽ không quỳ xuống với Quan âm.
Nữ tử bạch y nhanh chóng lôi kéo tay nữ tử áo xanh tay chạy về phía nơi xa, trốn vào trong một hẻm nhỏ, miễn bị Quan âm phát hiện.
“Đinh linh linh linh.”
Khi hai người chạy qua một khách điếm, mang theo cơn gió nhẹ lập tức thổi trúng một hồi chuông gió.
Tiếng chuông dễ nghe êm tai, uyển chuyển du dương.
Hai người chợt dừng bước chân chạy nhanh.
Đầu tiên là các nàng nhìn chuông gió treo trên màn cửa một chút, lại liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra một vẻ kinh ngạc.
“Kỳ quái, nghe thấy âm thanh chuông gió, sao ta cảm thấy tâm tư linh hoạt kỳ ảo, Ngưng Thần tĩnh khí, tựa như muốn đi vào lĩnh ngộ?”
Nữ tử áo xanh cất giọng nói.
Nữ tử bạch y gật đầu: “Ta có cảm giác, xem ra chuông gió này không tầm thường.”
Ánh mắt nữ tử áo xanh sáng lên, nàng thấp giọng nói: “Đây có thể là bảo bối, nếu không chúng ta len lén lấy nó xuống đem đi đi?”
Nữ tử bạch y liếc mắt nhìn nữ tử áo xanh: “mới vừa rồi ngươi còn oán trách Quan âm cưỡng đoạt pháp bảo của chúng ta, làm sao chớp mắt tự mình đi trộm đồ của người khác vậy hả? loại hành vi như ngươi khác Quan âm bao nhiêu?”
Nữ tử áo xanh giải thích: “Khác nhau lớn chứ, nếu tùy ý treo chuông gió ở nơi đây, chứng tỏ chủ nhân của chuông gió không biết giá trị của nó, sau khi chúng ta lấy đi, để lại cho hắn hơn hai lượng bạc là được đúng không? Chỉ sợ hắn cười đến rụng răng.”
Nữ tử bạch y lắc đầu nói: “Cho dù muốn mua, cũng có thể nói trước với chủ nhân của chuông gió một tiếng, được người khác đồng ý mới được.”
“Được rồi, chúng ta đi vào hỏi chủ nhân chuông gió mua thế nào.”
Vừa nói, nữ tử áo xanh lập tức lên trước một bước vén rèm cửa lên, đi vào khách điếm.
Nữ tử bạch y cũng đi theo vào.
Hoàn cảnh khách điếm khiến hai người âm thầm gật đầu khen ngợi không dứt.
Các nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy khách điếm cực kỳ sạch sẽ như vậy.
Giờ phút này nữ tử Áo xanh không có tâm trạng quan tâm khách điếm có gì khác biệt, nàng vội vàng đi tới quầy, chuẩn bị mua chuông gió từ Lão bản.
Đi tới quầy, nữ tử áo xanh vừa mới chuẩn bị mở miệng, sau khi nàng đột nhiên nhìn thấy thanh niên nam tử đang đọc sách, vẻ mặt thoáng cái ngây ngẩn cả người.
Thân thể giống như bị điểm huyệt đạo, cũng bị điểm cứng lại.
Chỉ thấy quai hàm nàng khẽ mở ra, ánh mắt nháy mắt cũng không chớp, nhìn chằm chằm thanh niên nam tử, sắc mặt tràn đầy khiếp sợ, kích động, không thể tin nổi, còn có vui mừng.
Lúc này nữ tử Bạch y cũng chuyển ánh mắt từ tình hình khách điếm, nhìn về phía quầy…
Sau đó, nàng cũng bị điểm đứng lại.
Vẻ mặt cũng tràn đầy khiếp sợ, kích động, không thể tin nổi, còn có vui mừng.
Thậm chí đã quên hô hấp.
Lý Nguyên buông tiểu thuyết trong tay, hắn nhìn tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh, không khỏi nghi ngờ trừng mắt nhìn.
“Các ngươi này là thế nào? Không quen biêt ư?”
“YAA…A….A..!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận