Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 514 - Vị Nhân Hoàng cuối cùng!

Hắn cảm khái nhìn Hạo Thiên: “Ngược lại ngươi đã sinh ra một nữ nhi tốt.”
Hạo Thiên nhếch miệng cười: “Thật ra ta còn có bảy nữ nhi tốt nữa.”
Phù Nguyên Tiên Ông khó tin nhìn Hạo Thiên.
Hắn đương nhiên biết Thất Tiên Nữ, nhưng bình thường không phải Hạo Thiên và Dao Trì đều sai sử như nha hoàn sao?
Sao lại biến thành nữ nhi tốt rồi?
Hạo Thiên tiếp tục nói: “Thật ra người quen biết Lý tiền bối đầu tiên là Thất công chúa, nàng còn sống trong trang viên của Lý tiền bối một khoảng thời gian rất dài.”
Da mặt của Phù Nguyên Tiên Ông run rẩy dữ dội.
Trời ơi, Hạo Thiên này quả thật là may mắn mà!
Tại sao Xiển giáo bọn ta lại không có nữ tử xinh đẹp như thế này?
Không được, sau khi quay về phải bảo Nguyên Thủy thu nhận vài nữ đồ đệ xinh đẹp mới được.
Long Cát công chúa quay lại Nhân giới.
Nàng cũng không quay về Tây Kỳ ngay lập tức mà lại đến phủ đệ của Lý Nguyên.
Nhìn thấy Lý Nguyên, Long Cát công chúa vô cùng kích động nói: “Cảm ơn ngươi vừa nãy đã giúp ta.”
Lý Nguyên cắn đùi gà nướng ớt cay một cái rồi mới lắc đầu nói: “Không có gì, mọi người đều quen biết nhau, trước đây ngươi còn bóp vai cho ta, giúp đỡ ngươi cũng là chuyện nên làm mà.”
Sở dĩ Long Cát công chúa quay lại vốn định hỏi Lý Nguyên chỉ là đơn giản giúp nàng thôi hay là không muốn nàng gả cho Hồng Cẩm.
Nhưng mà suy nghĩ lại cuối cùng nàng cũng không tiện nói ra.
Hoặc có thể nói là nàng sợ phá vỡ ảo tưởng trong lòng.
Nàng nghe Lý Nguyên nhắc đến chuyện bóp vai, trái tim không khỏi khẽ nảy lên, vội vàng đặt tạp niệm trong lòng xuống, từ chỗ ngồi đứng dậy rồi đi đến phía sau Lý Nguyên, vén tay áo lên bóp vai cho Lý Nguyên.
“Ngươi đã giúp đỡ ta, ta cũng chẳng có biểu hiện gì tốt thôi đành bóp vai cho ngươi đi.”
Mặc dù giọng điệu lấy lòng nhưng tỏ ra vô cùng tự nhiên.
“Được!”
Có người xoa bóp cho, Lý Nguyên đương nhiên cầu còn không được.
Long Cát công chúa vừa bóp vai cho Lý Nguyên vừa nói với Thược Dược đang đảo đồ nướng ở bên cạnh: “Thược Dược tỷ tỷ, hóa ra tu vi của ngươi lại cao như vậy, nếu không phải chính miệng phụ thân ta nói ra, ta quả thật không dám tin.”
“Thật ra cũng bình thường, không tính là cao mấy.” Thược Dược đáp.
So với công tử, nàng cảm thấy bản thân quá bình thường!
Long Cát trợn mắt: “Khiêm tốn thì cũng không cần phải khiêm tốn như vậy chứ!”
Trải qua nhiều lần chiến dịch như vậy, thanh danh của Tây Kỳ ngày càng hùng mạnh, Triều Ca cũng đang trong bờ vực sụp đổ.
Chỉ cần là người sáng suốt, bây giờ gần như đều nhìn ra được Hoàng vị của thiên hạ đã thuộc về Tây Kỳ.
Nhưng là trong lúc Tây Kỳ cực kỳ hưng thịnh, Cơ Phát nghe theo sáng kiến của Khương Tử Nha tiến hành đại điển tế thiên bái tướng.
Trên đại điển cầu nguyện thượng thiên, bản thân tình nguyện ở dưới Thiên Đạo, tự xưng Thiên tử, cầu xin Thiên Đạo che chở.
Cùng lúc đó, phong Nhân giáo và Xiển giáo là quốc giáo Tây Kỳ, tôn Thái Thanh Thánh Nhân và Nguyên Thủy Thiên Tôn làm Nguyên Hoàng Đạo Quân, hưởng nhan khói khí vận Nhân tộc muôn đời.
Cơ Phát cho rằng hành vi của bản thân có thể tăng cường quốc vận Chu triều, kéo dài giang sơn Chu triều.
Nhưng hắn không biết, một khi lập cầu nguyện, khí vận Nhân Hoàng của hắn sẽ yếu đi ba phần, một phần quy về Thiên Đạo, một phần rơi vào tay của Lão Tử, một phần rơi vào trong khánh vân của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Sau khi khí vận Nhân Hoàng suy yếu, áp chế của Nhân Hoàng đối với tu sĩ cũng không vững chắc, không thể quyền uy như trước đây nữa.
Do đó có tu sĩ nói rằng, từ sau Trụ Vương thế gian sẽ không còn Nhân Hoàng, chỉ còn Nhân Vương.
Bây giờ đại thần trong triều Tây Kỳ hầu như đều là người của Nhân giáo và Xiển giáo, những người này đa số đều là tu sĩ, đương nhiên không mong muốn khí vận của Nhân Hoàng quá mạnh.
Do đó không ai nhắc nhở Cơ Phát về dự định của hắn.
Lùi một vạn bước, cho dù Cơ Phát biết hành vi của mình sẽ làm suy yếu khí vận Nhân Hoàng nhưng chỉ e rằng hắn không thể không làm như vậy.
Bởi vì bây giờ Tây Kỳ chỉ dựa vào thế lực của Xiển giáo và Nhân giáo mới có thể thảo phạt Triều Ca, lật đổ vương vị của Trụ Vương.
Cho nên hắn buộc phải nghe theo đề nghị của Khương Tử Nha.
Sau khi đại điển tế thiên bái tướng kết thúc, Tây Kỳ liền chủ động xuất binh thảo phạt Triều Ca.
Đại quân Tây Kỳ hát vang tiến mạnh suốt đoạn đường, đến bất cứ nơi nào, tướng lĩnh Triều Ca nhìn thấy nếu không bỏ thành chạy trốn thì cũng chủ động mở cửa thành, nghênh tiếp vương sư.
Trong vài tháng ngắn ngủi, đại quân Tây Kỳ đã thu phục được vô số thành trì, quân tiên phong tiến thẳng vào trong nội địa Cửu Châu.
Mỗi ngày Trụ Vương hầu như đều nhận được chiến báo tuyền tiến bất bại, thành trì bị đoạt.
Cuối cùng hắn cũng hoảng sợ rồi, hắn lập tức đưa ra vương bài cuối cùng của Thành Thang phái Khổng Tuyên trấn quốc thủ hộ Huyền Điểu của Thành Thang xuất binh đánh dẹp phản đồ Tây Kỳ.
Không lâu trước đây Khổng Tuyên vừa mới dùng Hỗn Độn huyền kim chế tạo ra một món binh khí quay về Triều Ca.
Sau khi hắn nhận lệnh của Trụ Vương cũng không vội xuất binh, mà lại đi tìm Lý Nguyên một lần.
Hỏi Lý Nguyên xem vận mệnh của hắn có thay đổi gì không.
Lý Nguyên chỉ mỉm cười, không trả lời câu hỏi của Khổng Tuyên mà lại mời Khổng Tuyên uống rượu.
Nhưng mà Khổng Tuyên đã biết được đáp án.
Nhưng chuyện này không hề ảnh hưởng đến tâm trạng của Khổng Tuyên, hắn vẫn sục sôi ý chí chiến đấu.
Cho dù là thiên mệnh thì sao?
Ta vẫn có thể dùng thần quang quét nó đi, dùng Long Tuyền bảo đao chém nó!
Khổng Tuyên rời khỏi Triều Ca, bay thẳng đến Kim Kê lĩnh, chính thức gặp đại quân Chu triều.
Hai bên đại chiến, Khổng Tuyên không sử dụng Long Tuyền bảo đao vừa mới luyện ra, mà chỉ dùng thần quang ngũ sắc lần lượt chế trụ đám người Na Tra, Lôi Chấn Tử, Hồng Cầm, Hoàng Phi Hổ, Sùng Hắc Long, Thôi Anh.
Dương Tiễn, Vi Hộ cũng bị Khổng Tuyên đánh chạy tán loạn.
Chỉ khi Khổng Tuyên đối đầu với Đặng Thiền Ngọc, vừa sơ suất đã bị Ngũ Quang Thạch của Đặng Thiền Ngọc đánh cho gò má chảy máu, mà thần quang ngũ sắc của hắn không quét tới Đặng Ngọc Thiền được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận