Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1094 - Cuối cùng cũng gặp được người bình thường!!!

Nữ Oa: “Thực lực của bọn họ vô cùng vô cùng yếu ớt, tu vi của người mạnh nhất còn không đến Địa Tiên kỳ.”
Còn về việc đối phương ở chỗ nào, Nữ Oa cũng không nhắc đến.
Nói cho mấy người này thì chơi mất vui.
Thông Thiên giáo chủ kinh ngạc nói: “Đối phương làm sao mà lại phái thuộc hạ yếu ớt như thế tới Hồng Hoang?”
“Như này không phải đưa đồ ăn đến à?”
Lý Nguyên giải thích: “Bởi vì đối phương cũng không thèm quan tâm nhiều đến Hồng Hoang, chỉ coi nơi này là một bãi săn thú bình thường để mài giũa người mới bên phía họ mà thôi.”
À…….
Chỉ qua mấy lời ngắn gọn, vài vị thánh nhân đã nghe ra sự kiêu ngạo của vị cường giả đại đạo kia khi chỉ coi Hồng Hoang là một bãi săn thú bình thường.
Như vậy chẳng phái nói là, xem mấy người thánh nhân bọn họ đều trở thành con mồi?
Trong lòng mấy vị thánh nhân lập tức cảm thấy rất khó chịu.
Trước giờ đều là bọn họ xem người khác là con mồi, đây vẫn là lần đầu tiên có người coi bọn họ là con mồi đấy!
Nhưng mà, cho dù ngươi có kiêu ngạo đến mức nào cũng không bao giờ tưởng tượng được rằng trong thế giới Hồng Mông vẫn tồn tại cường giả tối cao như Lý tiền bối!
Cuối cùng ai là thợ săn, ai mới là con mồi hãy còn chưa biết đâu!
Ấy!
Bỗng, Nữ Oa lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Nàng cảm nhận được mấy cái người tới từ bên ngoài kia đang đi đến, sau đó vậy mà lại đi tới bên ngoài khách điếm.
Trùng hợp như vậy?
Nàng thấy hơi nghi ngờ, có phải Lý Nguyên đã làm gì đó hay không?
“Làm sao vậy? Vẻ mặt ngươi nhìn kinh ngạc như thế, có phải bà dì tới không?”
Hậu Thổ nhìn thấy biểu cảm cua Nữ Oa, tiện miệng hỏi một câu.
Nữ Oa đảo mắt lườm Hậu Thổ một cái.
Nàng không có bà dì nào cả!
Mà đúng rồi, không biết Lý Nguyên có để ý tới việc này không nhỉ?
Nữ Oa cũng chìm vào trầm tư!
Lý Nguyên: “......”
Hắn rất muốn cốc đầu Nữ Oa một cái, đường đường là thánh nhân mà trong đầu toàn suy nghĩ những chuyện linh tinh rối loạn.
“Ấy, hình như bên ngoài có khách đến.”
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề cảm nhận được bên ngoài khách điếm có vài hơi thở, vội vàng đi ra đón bọn họ với dáng vẻ giống y hệt như những người phục vụ, không hề có một chút uy nghiêm thông thường của các bậc thánh nhân cả.
Mà mấy người đang ở bên ngoài khách điếm, đương nhiên là thành viên nhóm luân hồi giả mà Chủ Thần điện phái tới.
Thiếu nữ mặc áo da đang muốn vén rèm cửa thì tự nhiên phát hiện rèm cửa đã được mở ra, nhìn thấy thấy hai người đàn ông trung niên đã hơn năm chục tuổi, một béo một gầy đang đứng ở sau rèm cửa.
“Các vị quan khách, các vị là tới nghỉ trọ sao?”
Mọi người đánh giá thoáng qua hai người nhân viên già này.
Vô cùng bình thường, thậm chí còn không có tu vi.
Ha! Cuối cùng cũng gặp được hai “người bình thường”!
Lão đạo sĩ, thiên sứ hai cánh cùng vài luân hồi giả nhẹ nhàng thở ra theo bản năng. Lúc trước, bọn họ nhận ra rằng, tất cả những người họ gặp trên đường đi tới Trường An đều có tu vi thấp nhất cũng là Luyện Tinh Hóa Khí kỳ, khiến họ nghĩ rằng thế giới này không có người thường nào cả.
Không ngờ rằng ở thế giới này vẫn còn người phàm.
“Chúng ta muốn ở trọ, các ngươi có còn phòng không?”
Thiếu nữ mặc áo da hỏi.
Chuẩn Đề đạo nhân vội vàng gật đầu đáp: “Còn, phòng còn rất nhiều. Các vị quan khách, mời vào.”
Nhìn thấy bộ dạng nhiệt tình của hai người phục vụ kia, nhóm mấy luân hồi giả không khỏi âm thầm gật đầu.
Không ngờ rằng, thái độ phục vụ của khách điếm này cũng không tệ, chỉ vừa nhìn đã biết là người phục vụ lâu năm rồi!
Người đàn ông mặc cơ giáp kia lập tức lấy ra mười lượng bạc từ trong túi trữ vật, ném cho Chuẩn Đề: “Gia thưởng cho ngươi. Phục vụ tốt thì gia sẽ còn thưởng thêm nữa.”
Ở trong cửa hàng luân hồi, bạc cùng với vàng đều không có giá trị gì, chỉ một ít Chủ Thần tệ cũng có thể đổi được một đống lớn nên khi những người tái sinh đó sử dụng cũng không thấy xót tiền.
Chuẩn Đề đạo nhân cầm bạc, nghe người khác xưng ‘gia’ với hắn thì tức giận đến mức chòm râu cũng run run.
Ai mà dám, trừ Lý tiền bối ra, ai lại dám xưng ‘gia’ trước mặt bọn họ chứ?
Chẳng qua là mấy con kiến ngoại lai thôi mà cũng dám xưng như vậy với bọn ta!
Nhưng mà, quên đi, đã làm phục vụ thì đương nhiên phải có dáng vẻ của người phục vụ!
Vẫn không nên so đo cùng mấy con kiến này mới phải, miễn làm cho Lý tiền bối không vui!
Trước đó ngay lúc vừa gặp mặt, hai người Chuẩn Đề cùng với Tiếp Dẫn đã nhìn thấy hết tất cả thông tin của những luân hồi giả.
Thậm chí so với chính bản thân mấy người đó còn biết chi tiết hơn.
Thánh nhân có thể nhìn thấu quá khứ và tương lai của người khác chỉ bằng một ý nghĩ.
Bởi vậy, người bình thường sẽ không thể có bí mật nào trước mặt các vị thánh nhân.
Mà người thường muốn giả làm con sói đuôi to trước mặt các thánh nhân cũng hoàn toàn không thể. Tên đàn ông mặc cơ giáp nhìn thấy bộ dạng râu tóc run rẩy của Chuẩn Đề thì trong lòng không khỏi sinh ra cảm xúc khinh thường.
Thật là không hiểu việc đời, có được mười lượng bạc mà cũng kích động đến mức như vậy!
Năm người tái sinh bước vào khách điếm mà không hay biết gì, đi tới sảnh đường nhìn thấy mấy người Lý Nguyên, Nữ Oa, Hậu Thổ, Tam Thanh thì ánh mắt tự nhiên sáng lên.
Tất cả đều là người thường không có tí tu vi nào cả, điều này rất không tệ!
Cuối cùng thế giới này cũng bình thường!
Quan trọng là, đằng kia còn có một vị soái ca có vẻ đẹp ngất trời cùng hai vị mỹ nhân đẹp đến khuynh quốc khuynh thành.
Nhìn thấy vẻ phong nhã phi phàm cùng với diện mạo hơn hẳn người thường của người kia, hai mắt thiếu nữ áo da chỉ chăm chăm vào hắn.
Ngay cả thiên sứ hai cánh vốn có biểu cảm rất lãnh đạm cũng không khỏi lộ ra một chút kinh ngạc.
Thật sự là quá đẹp!
Mà sau đó nhìn thấy Hậu Thổ cùng với Nữ Oa, thiếu nữ mặc áo da và thiên sứ hai cánh cảm thấy có gì đó không ổn, họ tự cảm thấy xấu hổ về chính mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận