Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1066 - Lột tiên cốt

Võ Chiếu nắm bắt trọng điểm, trong lòng không khỏi kích động.
Lẽ nào Hằng Nga chỉ là nô tỳ của Lý Nguyên?
Tốt quá rồi!
Độ nguy hiểm của Hằng Nga giảm xuống mấy bậc.
Một tỳ nữ căn bản không thể trở thành tình địch của ta!
Nhưng mà Lý Nguyên lại để Hằng Nga làm tỳ nữ, điểm này khí phách quá đi!
Càng ngày càng yêu mất thôi!
Trong lòng Võ Chiếu kích động không thôi, nhưng nét mặt vẫn bình tĩnh như nước, có thể nói nàng đã phát huy tài năng diễn xuất đến cực điểm.
Mọi người lại không biết suy nghĩ trong lòng của Võ Chiếu, chỉ nghe Lý Nguyên nói tiếp: “Vốn dĩ thấy thái độ của Lục Áp và Ô Sào thành khẩn như thế, chỉ định trừng phạt nho nhỏ cho xong. Nếu như các ngươi không lựa chọn xin lỗi, vậy lột tiên cốt của các ngươi đi!”
Sắc mặt Thái Nhất lạnh đi: “Muốn lột tiên cốt của bọn ta phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không.”
Đế Tuấn nhìn Lý Nguyên, nét mặt đầy phòng ngự, chỉ cần Lý Nguyên muốn ra tay hắn nhất định tiếp!
Chỉ có hai người Lục Áp và Ô Sào sắc mặt thay đổi tột độ, trông như thất hồn lạc phách.
Không ngờ vất vả cả ngày chẳng thể xoay chuyển được gì cả.
Đế Tuấn và Thái Nhất cuối cùng vẫn tự tìm đường chết cho mình!
Đối với Đế Tuấn và Thái Nhất, lột tiên cốt chẳng khác gì mấy so với cái chết.
Sau khi Lý Nguyên nói xong, không tiếp tục để ý Đế Tuấn và Thái Nhất, bắt đầu yên lặng ăn cơm.
Nếu lạnh thì không thể ăn.
Đế Tuấn và Thái Nhất thấy Lý Nguyên đột nhiên bắt đầu ăn cơm, biểu cảm không khỏi có chút sửng sốt. Không phải muốn bóc đi tiên cốt của chúng ta sao?
Vì sao còn chưa động thur? Chẳng lẽ thật sự như chúng ta dự đoán, hắn chỉ là cái hàng giả?
Đế Tuấn đang định nói gì đó để khinh bỉ tên hàng giả Lý Nguyên này một chút.
Đột nhiên, hắn phát hiện tầm mắt của mình, tại sao có chút không đúng lắm?
Nhìn xem ánh mắt của mọi người tràn ngập hâm mộ.
Hắn hình như bị thấp đi!
Hắn vội vàng nhìn về phía Thái Nhất, kinh ngạc phát hiện, Thái Nhất thế mà biến về bản thể của hắn, một con Tam Túc Kim Ô, chân hoả thiêu đốt toàn thân.
Chỉ có điều, con Kim Ô này cũng quá nhỏ đi, không chênh lệch nhiều so với một con gà trống.
Phải biết, bản thế của Thái Nhất nhưng là một con quái vật khổng lồ, ngay cả Thái Dương Tinh đều có thể che chắn.
Tầm mắt của ta và Thái Nhất đều bằng nhau, không phải là nói, ta cũng biến nhỏ như gà trống sao?
Đế Tuấn vội vàng dùng thần thức kiểm tra tình huống của mình một lần. Kiểm tra một cái, hắn không khỏi sợ hãi quá mức.
Hắn phát hiện mình thật sự biến thành Tam Túc Kim Ô chỉ lớn bằng một con gà trống.
Quan trọng nhất chính là, thần trí của hắn trở nên vô cùng yếu ớt.
Đây là sự nhỏ yếu mà hắn chưa từng có cảm nhận được.
Cho dù lúc trước, khi hắn mới hoá hình từ Thái Dương Tinh, tu vi mới chỉ có Đại La Kim Tiên sơ kỳ, cũng không yếu ớt giống hiện tại.
Với lại, không những thần thức yếu đi rất nhiều, tu vi cũng lùi lại vô số lần. Ngay cả Địa Tiên đều không phải.
Gần như trở thành một con chim bình thường có chút hỏa diễm chi lực.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao, hắn không duy trì được hình người.
“Ta, tiên cốt của ta thật sự không còn. Tại sao có thể như vậy?”
Thanh âm hoảng sợ của Thái Nhất vang lên bên cạnh.
Hiển nhiên, hắn cũng phát hiện chỗ kỳ lạ của mình.
Trong lòng Đế Tuấn cũng vô cùng hoảng loạn.
Rõ ràng Lý Nguyên cũng không làm gì mà?
Vì cái gì ta và Thái Nhất sẽ bị lột đi tiên cốt, biến thành loài chim bình thường?
Rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Đây rốt cuộc là thủ đoạn gì?
Quả thực nghe đều chưa từng nghe nói qua!
Chẳng lẽ thực lực của Lý Nguyên thật sự đã vượt qua nhận thức của chúng ta. Vì vậy lúc này mới không cảm giác được tu vi của hắn, không cảm giác được khí tức hắn thi pháp?
Giờ phút này trong lòng Đế Tuấn và Thái Nhất tràn ngập phức tạp.
Không nghĩ tới, bọn họ sẽ rơi vào kết cục này.
Có chút không chịu không nổi.
Mọi người thấy Đế Tuấn và Thái Nhất không hề báo trước đã biến thành hai con 'Gà tây', tu vi chỉ còn tương đương với cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần, cũng là kinh ngạc không nhẹ.
Đương nhiên, cái gọi là đám người ở nơi này, chỉ là ba người Võ Chiếu, Lục Áp và Ô Sào. Về phần Tiểu Tê Tử, Nữ Bạt, Hằng Nga, các nàng tỏ vẻ đã tập mãi thành thói quen.
Căn bản không đáng kinh ngạc.
Nói sao làm vậy, mọi người không phải thường xuyên nghe thấy sao?
Lục Áp và Ô Sào nhìn cha của mình, khóc không ra nước mắt.
Đều nói các ngươi đừng tìm chết, nhưng các ngươi không nghe.
Lần này thì tốt rồi?
Không làm được gì đi?
Đáng tiếc là đã muộn.
Điều duy nhất khiến hai người dễ chịu chính là Lý Nguyên cũng không có muốn mạng của Đế Tuấn và Thái Nhất.
Đây coi như là trong bất hạnh có vạn hạnh.
Lý Nguyên ăn một miếng sườn xào chua ngọt, nói với Lục Áp cùng Ô Sào: “Các ngươi có thể đi.”
Ô Sào do dự một chút, cẩn thận hỏi Lý Nguyên: “Xin hỏi Lý tiền bối, sau khi cha ta và bá phụ bị lột tiên cốt, còn có thể khôi phục sao?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nếu như bọn họ có thể sống đến sau một kiếp, tiên cốt có thể khôi phục.”
Một kiếp cũng không lâu.
Mới mười mấy vạn năm.
Nhưng ý tứ trong lời nói của Lý tiền bối, rõ ràng là nói, Đế Tuấn và Thái Nhất không sống tới một kiếp!
Cũng đúng, nghĩ đến Côn Bằng nhìn chằm chằm, thù sâu như biển với Hình Thiên và Cửu Phượng, Lục Áp và Ô Sào lập tức biến thành mặt khổ qua.
Phải làm sao mới ổn đây?
Đế Tuấn và Thái Nhất giờ phút này còn lâm vào trạng thái thất hồn lạc phách đổ bị bóc đi tiên cốt, đối thế giới bên ngoài, căn bản không có phản ứng gì.
Lục Áp và Ô Sào không dám tiếp tục quấy rầy Lý Nguyên, mang theo cha mình, tâm tình phức tạp cáo từ rời đi khách điếm.
Võ Chiếu thấy Đế Tuấn vừa rời đi, nàng đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng nói với Tiểu Tê Tử: “Bệ hạ, chẳng lẽ không định kéo Đế Tuấn và Thái Nhất vào tiên Đường sao?”
Tiểu Tê Tử và mấy ngụm đồ ăn vào trong miệng, lúc này mới chậm rãi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận