Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 337 - Thể diện của Đạo tổ không dễ dùng!

Khóe miệng của Thiên Bồng há lớn đủ nhét một quả dưa hấu.
Cằm của Quyển Liêm Thần thì trực tiếp rơi xuống đất.
Vậy mà Đạo tổ lại gọi Lý Nguyên và Thược Dược là đạo hữu, xem hai người họ là tồn tại bình đẳng.
Lẽ nào... Nghĩ đến đây, mấy người Hằng Nga chỉ cảm thấy da đầu lại nứt ra.
Thiên Bồng, Quyển Liêm Thần không khỏi run rẩy toàn thân.
Hình tượng của Lý Nguyên và Thược Dược trong lòng bọn họ họ lại lần nữa nâng cao vô số tầng.
Hạo Thiên và Dao Trì càng nghe đến trợn tròn mắt.
Thậm chí bọn họ còn nghi ngờ lỗ tai của mình có vấn đề.
Trong lòng của bọn họ, Đạo tổ là tồn tại chí cao vô thượng, hoàn toàn không ai có thể sánh được.
Bọn họ không cách nào chấp nhận thân phận của Lý Nguyên và Thược Dược lại cao quý như thế.
Trong hồng hoang, sao có thể có nhân vật này? Hạo Thiên và Dao Trì thật sự hy vọng mình xuất hiện ảo giác, không phải là thật.
Thược Dược không để ý đến Hồng Quân, nàng dặn dò về phía Hạo Thiên và Dao Trì: “Các ngươi cứ tự mình vả miệng nhau đi.”
“Khoan đã.”
Hồng Quân nghe vậy, vội vàng ngăn cản nói: “Hạo Thiên với Dao Trì dù sao cũng là Thiên Đình chi chủ, xin Lý đạo hữu nể mặt ta đôi chút, tạm thời tha cho bọn họ lần này.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Người xúc phạm ta, nhất định sẽ bị trừng phạt.
Nhưng ta sẽ nể mặt ngươi.”
Hồng Quân lập tức lộ ra một tia tươi cười.
Xem ra mặt mũi của ta cũng dễ sử dụng.
Lý Nguyên tiếp tục nói: “Nếu ngươi không muốn bọn họ bị trừng phạt thì có thể thay thế bọn họ.”
Phụt! Lão Tử, Nguyên Thủy, Thông Thiên, Nữ Oa và mấy Thánh Nhân khác nghe thấy lời của Lý Nguyên, lập tức phun ra ba lít máu già.
Biểu cảm méo mó và dữ tợn không nói nên lời.
Lại bảo Đạo tổ trừng phạt thay.
Cũng may Lý Nguyên dám nói ra miệng.
Quả thực quá bá đạo, quá cuồng vọng rồi! Đám người Hằng Nga, Thiên Bồng nghe xong thì miệng sùi bọt mép, cả người co giật không thôi.
Trong lòng bọn họ, địa vị của Đạo tổ giống như Thần, giống như trong lòng người bình thường vậy.
Bọn họ không dám tưởng tượng lại có người dám không nể mặt Đạo tổ.
Đây không phải là muốn chết, mà là đang tự sát.
Trong lòng Hạo Thiên và Dao Trì lại có loại xúc động muốn ngửa mặt lên trời cười to.
Không ngờ lại dám sỉ nhục Đạo tổ.
Hắn chết chắc rồi! Hồng Quân nghe thấy Lý Nguyên nói vậy, da mặt run rẩy.
Hắn không ngờ Lý Nguyên lại không có ý định nể mặt hắn.
Điều này, có chút khó bước xuống được! Lý Nguyên hỏi Hồng Quân: “Ngươi có muốn nhận trừng phạt thay cho hai đạo đồng này không?”
Hồng Quân lập tức giật mình, vội vàng xua tay nói: “Không muốn, không muốn.
Chuyện bản thân làm sai thì hãy để bọn họ gánh chịu đi.
Bảo ta nhận phạt thay hai đạo đồng này, bọn họ xứng sao?” Mọi người thấy dáng vẻ Hồng Quân lắc đầu, suýt chút nữa thì ngã ra.
Đạo tổ cũng biết sợ sao? Đây thật sự là Đạo tổ à, hoặc là Lý Nguyên thật sự kinh khủng, đây cũng là nghi vấn trong lòng Hạo Thiên và Dao Trì.
Bọn họ nghĩ không ra, Đạo tổ bị sỉ nhục, không phải nên cực kỳ phẫn nộ sao? Không phải nên lập tức tìm lại thể diện để bảo vệ uy nghiêm của Đạo tổ sao? Sao lại có dáng vẻ sợ hãi, quá không giống với Đạo tổ! Lý Nguyên thấy Hồng Quân không muốn, lập tức gật đầu với Thược Dược.
Tinh thần Thược Dược vừa động, lập tức khống chế hành vi của Hạo Thiên và Dao Trì.
Hạo Thiên và Dao Trì phát hiện bản thân không khống chế được mà đứng lên.
Sau đó…
“Bốp, bốp…”
Hai người họ bắt đầu dùng bàn tay tát lên.
Chỉ mấy cái, hai người họ đã bị đánh đến mức miệng phun ra máu, răng bay ngang.
Đám người Thiên Bồng, Quyển Liêm Thần nhìn đến mức da mặt run rẩy, không đành lòng nhìn thẳng.
Chỉ cảm thấy uy nghiêm của Thiên Đế và Vương Mẫu hoàn toàn tan vỡ rồi.
Hằng Nga chỉ cảm thấy trong lòng có cảm giác không chân thật.
Nửa nén nhang trước, nàng còn sinh ra tuyệt vọng vì Ngọc Đế và Thái Bạch Kim Tinh quá bá đạo ngang ngược, không ngờ, chỉ ngắn ngủi nửa nén nhang, Ngọc Đế và Thái Bạch Kim Tinh chẳng những bị trừng phạt, mà ngay cả Hạo Thiên và Dao Trì, chủ nhân thật sự của Thiên Đình cũng bởi vậy mà bị dạy dỗ.
Mà tất cả đều là Lý Nguyên làm vì ta! Nghĩ đến đây, Hằng Nga chỉ cảm thấy trái tim tan chảy.
Có thể trở thành tỳ nữ của Lý Nguyên chính là vinh hạnh lớn lao.
Ngọc Hư cung.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy dáng vẻ Hạo Thiên Dao Trì phun ra máu tươi, hai mắt lập tức hiện lên sự vui mừng.
Tuyệt quá rồi, lại có hai người bước theo gót của ta.
Nếu như lúc nào đó, Đại huynh và tam đệ cũng bị trúng chưởng vả miệng của Lý Nguyên thì hay biết mấy.
Bởi vì bị vả miệng nên trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn đã có chút ám ảnh.
Bởi vì hắn biết có thể bản thân vĩnh viễn không cách nào trả thù, cho nên hắn luôn hy vọng tất cả mọi người đều bị Lý Nguyên vả miệng một lần, như vậy, sẽ không còn ai cười nhạo hắn nữa.
Tu Di sơn.
Trên mặt của Tây Phương Nhị Thánh lộ ra chút sảng khoái.
Hạo Thiên và Dao Trì bị nhục, uy nghiêm của Thiên Đình mất sạch, điều này tất nhiên có lợi cho sự phát triển của Tây Phương giáo.
Trong lòng Lão Tử chỉ có một ý niệm.
Không thể đụng vào Lý Nguyên!
Hồng Quân nhìn đạo đồng của mình bị Lý Nguyên trừng phạt, biểu cảm có vẻ cực kỳ phức tạp.
Nếu như nói trong lòng hắn không chút để ý thì chắc chắn là điều không thể.
Đã từng, bởi vì Lục Nhĩ Mi Hầu nghe lén hắn truyền đạo mà bị hắn dạy dỗ cho mấy lượng kiếp.
Huống hồ không nể mặt hắn trước mặt mọi người.
Nếu đổi lại là người khác thì sớm đã bị rút gân lột da, rơi vào biển khổ không bao giờ kết thúc.
Đáng tiếc, người không nể mặt hắn chính là Lý Nguyên.
Phía sau là hai Thánh Nhân Thiên Đạo Dương Hòe và Thược Dược.
Bởi vậy dù trong lòng hắn để ý nhưng cũng chỉ biểu hiện ra vẻ thờ ơ.
“Bốp bốp…”
Chỉ chốc lát sau, Hạo Thiên và Dao Trì đã tát đối phương năm mươi cái.
Sau khi đánh xong, răng của cả hai đều rụng sạch, má sưng đỏ to gấp mấy lần so với lúc ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận