Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 725 - Ca ta là tên bại hoại

Đát Kỷ thấy Chung Cực Đại Ma Vương nói mặt nàng đầy rỗ, mặt nhọn, lập tức giận đến cắn răng.
Ca ta là tên bại hoại: “Hừ, ngươi mới mặt đầy rỗ, mặt nhọn.”
Chỉ là xà tinh, không có bệnh: “Hắn không có!”
Phụ An Đường - Bạn của nữ nhân: “+1”
Ta là Chung Cực Đại Ma Vương: “Đắc ý xua tay jpg.” Đát Kỷ cảm thấy bản thân đã nhận được bạo kích.
Hai con chó săn!
“Được, đợi các ngươi nhìn thấy bổn cô nương thì sẽ lảo đảo dưới chân váy của bổn cô nương.”
Ta là Chung Cực Đại Ma Vương: “Ha ha.”
Ca ta là tên bại hoại: “Đây là giọng điệu gì vậy? Có bản lĩnh thì ra đây solo đi? Giận dữ, chém đao jpg.”
Chính ngay lúc này, trong nhóm đột nhiên xuất hiện một tin tức của thành viên mới. Xin gọi ta bệ hạ: “Người mới báo cáo, phun bong bóng!”
Tiểu Thanh suy đoán nói.
Chỉ là xà tinh, không có bệnh: “Đây là Đường Vương đúng không?”
Xin gọi ta bệ hạ: “Không ngờ trẫm che giấu thân phận như vậy còn bị các ngươi nhận ra, hây, ngươi ưu tú như trẫm thật sự muốn khiêm tốn, thực lực đều không cho phép!”
Ta là Chung Cực Đại Ma Vương: “Nôn jpg.”
Chỉ là xà tinh, không có bệnh: “+1”
Phụ An Đường - Bạn của nữ nhân: “+1”
Ca ta là tên bại hoại: “+1”
Trong Hoàng cung. Lý Nhị thấy đám người nôn ra, lại càng đắc ý hơn.
Xin gọi ta bệ hạ: “Tỷ phu, chiếc điện thoại này rất thú vị.”
Tỷ phu?
Trong lòng Đát Kỷ cuối cùng cũng chắc chắn một chuyện.
Thông qua trò chuyện, nàng biết người tên ‘Xin gọi ta bệ hạ’ này là Đường Vương, mà điện thoại là do đại ma vương phát minh ra.
Nếu đại ma vương là tỷ phu của Đường Vương, vậy chắc chắn không phải là ca ca của nàng.
Trước đây, nàng vốn có mấy phần nghi ngờ chiếc điện thoại này có phải do ca ca nàng làm ra hay không.
Dù sao thì nàng cũng biết ca ca luôn thích làm ra mấy pháp khí kỳ quái.
Nhưng hiện tại nàng vô cùng chắc chắn đại ma vương này tuyệt đối không phải là ca ca nàng.
Dù sao thì ca ca nàng là người nghe thấy kết hôn thì sẽ tránh né mấy vạn dặm, sao có thể kết hôn với người khác, trở thành tỷ phu của người khác cơ chứ?
Ngay lúc Đát Kỷ cảm thấy lạc lõng, trong nhóm lại xuất hiện mấy người mới. Mẫu nghi thiên hạ: “Người mới xin chỉ giáo.”
Thiên sinh lệ chất: “Ta chỉ đánh xì dầu.”
Tam Bản Phủ: “Bái kiến bệ hạ, Hoàng hậu, công chúa.”
Muội phu ta là Hoàng Đế: “Nơi này náo nhiệt quá.”
Liên tiếp, tổng cộng có mười người mới.
Đúng vậy, nhóm thảo luận Tây Du này thoáng cái trở nên rất náo nhiệt. Lý Nguyên nhân lúc gửi một thông báo: “Điện thoại hiện tại là phiên bản tập thể, một tháng sau sẽ tiến hành nâng cấp, đến lúc đó nếu như tiếp tục sử dụng thì mỗi tháng cần nạp mười lượng bạc phí sử dụng mạng.”
Vừa có thông báo, trong nhóm lập tức bùng nổ.
Xin gọi ta bệ hạ: “Cái gì, còn cần tiền sao? Tỷ phu có thể dàn xếp đôi chút không?”
Mẫu nghi thiên hạ: “Nghèo quá rồi, không có tiền thì làm sao đây?”
Phụ An Đường - Bạn của nữ nhân: “Mặc dù ta mở y quán, nhưng mỗi tháng không kiếm được tiền không nói, còn chi không ít tiền thuốc, cho nên ta chính là kẻ nghèo hèn.”
Tam Bản Phủ: “+1”
Muội phu ta là Hoàng Đế: “+1”
Lý Nguyên cạn lời. Bây giờ lưu hành giả nghèo sao?
Ta là Chung Cực Đại Ma Vương: “Nghèo thì đi làm công, còn rảnh rỗi lên mạng sao?”
Thiên sinh lệ chất: “Làm công không thể nào tránh khỏi, cả đời này không thể mỗi tháng đều có thể dựa vào nhận mấy lượng bạc, mấy lương thực mà sống qua ngày được.”
Tiểu Tê Tử: “Ta cảm thấy phí mạng phải đưa, chỉ là ta là con nít, không có tiền.”
Xin gọi ta bệ hạ: “Chậc, vậy đi tìm tỷ phu của ta đòi đi, hắn là người có tiền.”
Mẫu nghi thiên hạ: “Tán thành.”
Lý Nguyên: “...”
Đây đều là người gì vậy! Rán sành ra mỡ sao.
Ca ta là tên bại hoại: “Nếu như ngươi có thể tìm ca ca ta giúp ta, đừng nói là mười lượng bạc, cho dù mười ngọn núi vàng cũng cho ngươi.”
Chỉ là xà tinh, không có bệnh: “@Ca ta là tên bại hoại, sở trường của đại ma vương chính là thuật thôi toán, nếu ngươi cầu xin hắn, chắc chắn có thể tìm thấy ca ca ngươi giúp ngươi.”
Lý Nguyên vội vàng gửi một tin nhắn: “Ta không thể.”
Ca ta là tên bại hoại: “Còn có chút tự biết mình. Thuật thôi toán của ai cũng không sánh được với ca ca ta.”
Xin gọi ta bệ hạ: “Trẫm phải nói một câu công bằng, luận thuật thôi toán, không ai sánh bằng tỷ phu ta.”
Mẫu nghi thiên hạ: “Tán thành.”
Chỉ là xà tinh, không có bệnh: “Tán thành.”
Tam Bản Phủ: “Tán thành.”
Phụ An Đường - Bạn của nữ nhân: “Tán thành.”
Đát Kỷ thấy nhiều người tán thành như vậy, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười giễu. Ca ta là tên bại hoại: “Ha ha, một nhóm ếch ngồi đáy giếng.”
“Phụt, hộc máu JPG.”
Mọi người lập tức bị tổn thương không kém.
Lý Nhị tức giận bất bình nói: “Tỷ phu, ngươi lộ hai tay đi, bói cho nàng đôi chút tin tức của ca ca nàng, để nàng biết cái gì gọi là người cao còn có người cao hơn.”
Hắn rất tự tin về thuật thôi toán của Lý Nguyên.
Hoàn toàn không tin ca ca của ‘Ca ta là tên bại hoại’ có thể sánh được với Lý Nguyên.
Lý Nguyên trợn mắt, ta có bệnh mới tự mình so sánh với mình. Ngay sau đó, bỗng nhiên có người gửi một tin nhắn.
“Hây, đừng ầm ĩ nữa, mọi người mau xem video trên bầu trời đi, tình hình Đường Huyền Trang có thay đổi, hắn đã gặp phải một con khỉ.”
Mọi người vội vàng nhìn về phía hình chiếu 3D trên bầu trời.
Sau khi Dương Tiễn đoàn tụ với phụ thân thì giữ Đường Tăng nghỉ ngơi một đêm, rồi hộ tống Đường Tăng rời khỏi Song Xoa Lĩnh.
Ra khỏi Song Xoa Lĩnh chính là hai đợt núi. Thuộc địa giới Tây Tạng.
Mà sau khi tiến vào hai đợt núi, Đường Tăng đã gặp một con khỉ mặt dài bị đè dưới một hang đá dưới chân núi.
Con khỉ trông bẩn bẩn đen đen, rất chật vật, chỉ có cái đầu lộ ra bên ngoài, trên đầu quấn đầy dây leo, lỗ tai mọc đầy cỏ tranh.
Cũng không biết đã bị đè bao lâu.
Đường Tăng nhìn thấy con khỉ, rất ngạc nhiên: “Thần tiên? Hay yêu quái?”
Tôn Ngộ Không mở mí mắt, thản nhiên nhìn thoáng qua Đường Tăng: “Lại là một con lừa hói, đời này ghét nhất là con lừa hói.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận