Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2009 - Ở trước mặt cữu cữu đều là con kiến

Nhưng mà sau khi Tô Trường Ly phát hiện cữu cữu vẫn đầy bình tĩnh, không hề có bất cứ biểu cảm lo lắng nào, con tim vốn dĩ lo lắng của nàng cũng không khỏi thả lỏng hơn.
Nếu cữu cữu đã bình tĩnh như thế, xem ra bản tôn Đại chúa tể kia chắc hẳn không thể uy hiếp được cữu cữu nhỉ?
“Bái kiến chủ nhân!”
“Thuộc hạ bái kiến chủ nhân!”
Tuy tám vị Đại Đế chưa từng gặp bản tôn Đại chủ thể, nhưng mà bọn họ cảm nhận được khí tức của bản tôn Đại chúa tể và sự kính sợ phát ra từ sâu trong linh hồn, khiến bọn họ lập tức nhận ra thân phận của đối phương.
Do đó bọn họ đồng loạt xôn xao quỳ xuống trước bản tôn Đại chúa tể.
Có điều, trong lúc bọn họ quỳ xuống thì vẫn còn đang tát mặt mình, Thú Hoàng vẫn đang cào máu thịt của mình, trong miệng vẫn nghiễn răng chịu đựng tiếng la hét đau đớn.
Trông có vẻ vô cùng quái dị.
Tâm trạng của tám vị Đại Đế lúc này vô cùng phấn khích.
Chủ nhân bản tôn đích thân giáng lâm, chắc chắn có thể trấn áp mọi thứ không khuất phục bằng thủ đoạn lôi đình.
Cữu cữu của Tô Trường Ly nhất định sẽ bị chủ nhân chỉnh đốn tàn nhẫn một trận.
Chủ nhân đã đến, bọn ta được cứu rồi!
Chủ nhân đã đến, cuối cùng bọn ta cũng có thể kết thúc đau đớn rồi!
“Côn trùng thấp hèn.”
Đại chúa tể không hề để ý đến tám vị Đại Đế, thậm chí hắn cũng không thèm để ý đến phân thân của mình, hắn gầm lên với Lý Nguyên: “Lại dám làm tổn thương phân thân của ta, ngươi vĩnh viễn trầm luân, không thể siêu sinh.”
Giọng nói của bản tôn Đại chúa tể (sau gọi Đại chúa tể) vang vọng giống như có hàng tỷ người đang cùng lúc cất tiếng nói, nghe vô cùng quỷ dị.
“Ồn ào.”
Đối mặt với tiếng hét của Đại chúa tể, Lý Nguyên chỉ khẽ thốt lên hai chữ.
Sau đó cơ thể to lớn của Đại chúa tể bị một ngọn lửa màu tím xanh bao trùm lấy mà không hề có bất cứ dấu hiệu báo trước nào.
Ngọn lửa này giống hệt với ngọn lửa phân thân Đại chúa tể phải hứng chịu trước đây.
“Hồng Mông Khai Hỏa!”
Đại chủ tề nhìn chằm chằm vào ngọn lửa trên người, trong hàng tỷ con mắt cùng lóe lên nỗi kinh hãi không thôi.
Cơ thể to lớn nhảy bật lên giống như chịu kích thích mãnh liệt nào đó.
Hàng tỷ tay chân điên cuồng vùng vẫy.
Trông kích động không thôi.
Bởi vì hắn nhận ra lai lịch của ngọn lửa này.
Đây chính là ngọn lửa đầu tiên được sinh ra thời đầu Hồng Mông, được gọi là ‘Hồng Mông Khai Hỏa’.
Là bản nguyên thủy tổ của tất cả ngọn lửa ở Hồng Mông.
Hồng Mông Khai Hỏa không những có thể biến hóa vạn hỏa, còn có thể tạo ra vạn vật Hồng Mông, cũng có thể thiêu đốt vạn vật Hồng Mông, biến mọi thứ cháy rụi thành hư không.
Đứng trước sự thiêu cháy của Hồng Mông Khai Hỏa cho dù pháp tắc đại đạo cũng bị đốt thành hư vô.
Ngọn lửa này chính là tồn tại cùng cấp bậc với Đại Đạo.
Mà tu vi hiện tại của Đại chúa tể còn chưa đạt đến cảnh giới của Đại Đạo.
Do đó Đại chúa tể đối mặt với Hồng Mông Khai Hỏa sao có thể không kinh ngạc, không sợ hãi được chứ?
Tuy Đại chúa tể vô cùng kinh sợ, nhưng động tác của hắn lại không chút chần chừ, thủy triều pháp tắc đáng sợ lập tức đan chéo vào Hồng Mông Khai Hỏa.
Hỗn độn chí bảo duy nhất của hắn, Huyết Sát Chi Nhẫn trực tiếp chém nát Hồng Mông, sau đó dứt khoát muốn trốn vào hư không Hồng Mông, chạy mất dép.
Lý Nguyên có thể sử dụng Hồng Mông Khai Hỏa, chỉ dựa vào điểm này Đại chúa tể đã hoàn toàn mất đi ý muốn đối đầu.
Hắn chỉ muốn chạy trốn.
Trốn càng xa càng tốt.
Báo thù rửa hận, dạy dỗ Lý Nguyên gì đó đều bị hắn ném sau đầu.
Suy cho cùng trước mặt Hồng Mông Khai Hỏa hắn có thể giữ được cái mạng đã giỏi rồi, còn nói gì đến báo thù chứ?
Nhưng mà Hồng Mông Khai Hỏa đã khiến cho thủy triều pháp tắc Đại chúa tể phóng ra bốc hơi.
Huyết Sát Chi Nhẫn Đại chúa tể lấy ra cũng bị Hồng Mông Khai Hỏa đốt thành hư vô.
Ngay cả Hồng Mông cũng bị Hồng Mông Khai Hỏa thiêu đốt thành một hố đen hư vô.
Mọi pháp tắc, mọi thời gian, thậm chí bản nguyên Hồng Mông đều không thể tồn tại không hố đen hư vô này. Nó lập tức khiến cho ý đồ muốn trốn vào Hồng Mộng hư không của Đại chúa tể tan vỡ.
Bởi vì trong hố đen hư vô này, ngay cả di chuyển đơn giản Đại chúa tể cũng không làm được, chứ đừng nói đến chạy trốn.
Tất cả những thứ này kể ra thì lâu nhưng thật sự chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Mọi người chỉ nhìn thấy có một ngọn lửa thiêu đốt cơ thể của Đại chúa tể. Sau đó, Đại chúa tể kêu lên một tiếng kinh hoàng.
Tiếp sau đó Đại chúa tể kêu rên từng đợt thảm thiết.
“A!”
Tiếng kêu rên này kinh hoàng, đau đớn, tuyệt vọng giống như khi phân thân của Đại chúa tể kêu lên khi bị Hồng Mông Khai Hỏa thiêu đốt.
Ngay khi tiếng hét cất lên, thân xác của Đại chúa tể cũng hóa thành hư vô dưới ngọn lửa của Hồng Mông Khai Hỏa.
Chỉ còn lại một linh hồn giống như bạch tuột, hoảng hốt sợ hãi điên cuồng tháo chạy trong Hồng Mông Khai Hỏa.
Cũng may lúc này tuy Hồng Mông Khai Hỏa vẫn đang bốc cháy nhưng không hề thiêu đốt linh hồn của Đại chúa tể thành hư vô.
Dù sao thì thiêu chết Đại chúa tể như vậy không thú vị lắm.
Tám vị Đại Đế, phân thân Đại chúa tể, tu sĩ thế giới Tinh Hà và Tô Trường Ly nhìn thấy một màn trước mắt, tất cả đều ngây ngốc tập thể.
Hầu như không dám tin vào mắt mình.
Dù sao uy áp Đại chúa tể bày ra khi xuất hiện, và cơ thể khó tả hiện ra của Đại chúa tể đã chứng minh sự đáng sợ của Đại chúa tể.
Nhưng tồn tại đáng sợ như thế khi ở trước mặt Lý Nguyên, kết cục của hắn lại chẳng khác gì so với phân thân của hắn.
Chỉ vọn vẹn bằng ngọn lửa của Lý Nguyên lại biến cơ thể của Đại chúa tể thành hư vô.
Thậm chí hóa Hỗn độn chí bảo thành hư vô
Chỉ còn sót lại một linh hồn sống tạm bợ trên thế gian.
Hơn nữa, linh hồn này e rằng là do Lý Nguyên nương tay mới giữ lại được.
Nếu không e rằng linh hồn cũng bị đốt thành hư vô giống như cơ thể của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận