Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1238 - Thánh Nhân không có, không có nghĩa là ta không có!

Công kích kinh khủng như thế, cho dù là huyện Quách Bắc cũng có thể bị đánh ra thành bột mịn.
Nhưng khiến cho Hắc Sơn lão yêu giật mình khiếp sợ là, công kích của hắn đánh lên ô dù giấy, đừng nói hủy hoại ô dù giấy, thậm chí ngay cả một chút gợn sóng cũng không hề sinh ra.
Hơn nữa hắn vẫn không thể thoát khỏi lực hút của ô dù giấy.
Linh lực trong cơ thể hắn còn đang nhanh chóng xói mòn.
Vả lại, thời gian chỉ mới trôi qua một lát như vậy nhưng hắn phát hiện, vậy mà linh khí trong cơ thể mình đã biến mất hơn phân nửa.
Tại sao có thể như vậy?
Đây rốt cuộc là pháp bảo gì, một ác quỷ nho nhỏ dùng để trông coi, thế mà ngay cả pháp lực thân thể của Địa Tiên ta cũng có thể hấp thu được sao?
Hắc Sơn lão yêu trở thành Quỷ Vương nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp phải chuyện quỷ dị như vậy.
Hắc Sơn lão yêu vừa giật mình vừa hoảng sợ, còn Nhiếp Tiểu Thiến thì lại quá đỗi vui mừng.
Nàng không ngờ ô dù giấy trong tay lại có thể đè ép được cả Hắc Sơn lão yêu trong truyền thuyết.
Lẽ nào Lý công tử không có nói khoác, cái ô dù giấy này thật sự là một Tiên thiên chí bảo?
Sau khi Yến Xích Hà ở bên cạnh thấy Hắc Sơn lão yêu bị ô dù giấy hút vào, khí tức của đối phương đang nhanh chóng hạ xuống, cũng ngạc nhiên tới nỗi trợn mắt che miệng.
Mặc dù mới vừa rồi hắn và Hắc Sơn lão yêu chỉ mới giao thủ một chiêu, nhưng như vậy đã đủ cho hắn hiểu được Hắc Sơn lão yêu kinh khủng đến nhường nào.
Cơ bản không phải tu sĩ Luyện Thần Phản Hư có thể đối phó.
Tồn tại kinh khủng như vậy, thế mà lại không công phá được phòng ngự của ô dù giấy, còn bị ô dù giấy hút vào không cách nào thoát thân ra được, cái này cũng quá khó tin rồi, không phải sao?
Sao cái ô dù giấy này của Lý lão đệ lại lợi hại như vậy chứ?
Hòe tinh quan sát trận chiến ở đằng xa cũng ngạc nhiên đến mức há hốc mồm, thật lâu không thể khép lại. Hắn biết Hắc Sơn lão yêu đã tu luyện đến cảnh giới Địa Tiên rồi, là Quỷ Vương xưng bá một phương của U Minh giới, còn bái làm môn hạ của Tây Phương Quỷ Đế Địa phủ, bất kể là thực lực hay là bối cảnh đều kinh khủng không thôi.
Nếu không thì hắn cũng sẽ không vì lấy lòng Hắc Sơn lão yêu mà gả Nhiếp Tiểu Thiến nghiêng nước nghiêng thành cho đối phương làm tiểu thiếp.
Sự tồn tại mạnh mẽ như vậy, theo lý thuyết thì có thể trừ khử những người như Yến Xích Hà, Nhiếp Tiểu Thiến trong nháy mắt.
Nhưng sao đối phương lại có thể bị một cái ô dù giấy trói lại chứ?
Cái ô dù giấy này là pháp bảo gì?
Chẳng lẽ nó là Tiên thiên linh bảo sao?
Hắc Sơn lão yêu nhanh chóng thi triển các loại thần thông mà hắn biết, ví dụ như Di Hình Hoán Ảnh, Huyết Độn thuật, Phân Thân đại pháp… Nhưng những thứ pháp thuật mà hắn thi triển ra này đều không thể giúp hắn thoát khỏi ô dù giấy.
Cảm nhận được pháp lực trong cơ thể càng lúc càng yếu, ngay cả tinh huyết cũng bắt đầu xói mòn, Hắc Sơn lão yêu thật sự cảm thấy sợ hãi.
Hắn lập tức lạnh lùng lên tiếng uy hiếp Nhiếp Tiểu Thiến: “Ta chính là Hắc Sơn Quỷ Vương bên dưới Tây Phương Quỷ Đế, nếu như ngươi không muốn rơi vào địa ngục mãi mãi không thể siêu sinh thì còn không mau thu pháp bảo lại!”
Hòe tinh cũng lớn tiếng hét lên với Nhiếp Tiểu Thiến: “Tiện nhân, ngươi muốn chết không có chỗ chôn sao, lại dám ra tay với Hắc Sơn lão gia, còn không mau thu ô dù giấy lại.”
Nhưng Nhiếp Tiểu Thiến sao có thể nghe lời của hai người này được, đương nhiên nàng phớt lờ.
Rất nhanh, Hắc Sơn lão yêu đã hoàn toàn biến thành Thái âm linh khí tinh thuần, bị ô dù giấy hấp thu đến không còn một mảnh.
Hòe tinh và quỷ binh còn sót lại thấy thế đều rốt rít giật mình ngây ra như phỗng, không biết nên làm sao cho đúng.
Yến Xích Hà cũng hơi sững sờ.
Lại có thể giết chết một vị Quỷ Vương đã tu luyện thành Tiên đơn giản như vậy sao?
Sao Quỷ Vương lại yếu như thế chứ?
“Ngươi giết Hắc Sơn lão gia, ngươi chết chắc rồi!”
Hòe tinh tỉnh táo lại, lạnh lùng nói.
“Ngươi còn dám ở lại chỗ này, có tin ta đưa ngươi đi gặp Hắc Sơn lão gia của ngươi luôn không?”
Hòe tinh nghe vậy, trong lòng lập tức hốt hoảng tột độ.
Ngay cả Hắc Sơn lão gia mà còn không phải là đối thủ của Nhiếp Tiểu Thiến, chớ nói chi là hắn.
Bóng dáng Hòe tinh lóe lên, vội vàng hướng về phương xa chạy trốn.
Âm binh xung quanh thấy vậy cũng rối rít chạy trốn.
Sau khi âm binh quỷ tướng chạy trốn rồi, mây đen bao phủ trên bầu trời cũng theo đó tán đi, ánh mặt trời lập tức chiếu khắp mặt đất, huyện Quách Bắc lần nữa khôi phục lại ánh sáng.
Dân chúng trong thành thấy vậy, tâm trạng vốn đang căng thẳng nhất thời thả lỏng xuống.
Nhưng vẫn không có ai dám rời khỏi căn phòng của mình.
Mọi người không dám xác định bên ngoài có nguy hiểm hay không.
Yến Xích Hà và Nhiếp Tiểu Tình thấy âm binh chạy trốn cũng không có đuổi theo.
Nhiếp Tiểu Thiến ngược lại muốn đuổi theo Hòe tinh để báo thù rửa hận, nhưng với chút thực lực này của nàng cơ bản là đuổi không kịp.
Mới vừa rồi Yến Xích Hà đã bị Hắc Sơn lão yêu đánh bị thương nên không cách nào đuổi theo được.
Sau khi hai người thấy tất cả âm binh đều đã chuồn hết, chỉ cảm thấy rất giống như nằm mơ, cảm giác chuyện mới xảy ra vừa rồi hơi không chân thực.
Bọn họ không thể tin được, Hắc Sơn lão yêu lại bị giết chết như sao?
Ninh Thái Thần dìu Yến Xích Hà từ dưới đất lên:
“Yến đại hiệp, ngươi không sao chứ?”
Hắn quan tâm hỏi Yến Xích Hà.
Yến Xích Hà khoát tay: “Không sao, cũng không đến nỗi tổn thương nguyên khí, quay về ngồi tĩnh tọa một khoảng thời gian là được rồi.”
Hắn vội vàng nhìn Lý Nguyên hỏi: “Lý lão đệ, ngươi nói thật đi, cái ô dù giấy này rốt cuộc là pháp bảo cấp bậc gì?”
Nhiếp Tiểu Thiến cũng tò mò nhìn Lý Nguyên.
Hôm nay có thể đánh bại Hắc Sơn lão yêu toàn là dựa vào cái ô dù giấy này.
Lý Nguyên: “Không phải ta đã nói rồi sao, nó không phải pháp bảo mà là Tiên thiên chí bảo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận