Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1266 - nữ đế cũng đi ăn trộm củi đốt lửa sao?!!!

Nhưng nàng còn chưa kịp ngăn cản, đã phát hiện ngọn lửa căn bản không đốt cháy được tấm chăn.
Nàng có chút ngây ngốc.
Tấm chăn này lẽ nào là làm từ thép, lửa sao có thể đốt không cháy vậy?
Này không hợp với lẽ thường rồi?
Tô Trường Ly suy nghĩ rồi, nàng lại gia tăng sức mạnh cho ngọn lửa.
Muốn nhìn xem sức chống đỡ của tấm chăn này là bao nhiêu.
Tuy nhiên, càng thử, nàng càng ngạc nhiên, cuối cùng, nàng trực tiếp gọi ra Diệt Thế Hắc Liên Ma Diễm.
Thế nhưng, tấm chăn vẫn luôn ở trong tình trạng tốt nhất.
Thâm chí, đừng nói đến một vết tích nào xuất hiện, ngay cả độ ấm của tấm chăn cũng không tăng lên một chút nào.
Những ngọn lửa này khiến cho những tu sĩ nghe tiếng đã sợ mất mật, vậy mà đối diện với tấm chăn, giống như bị mất đi sức mạnh.
Sao có thể như vậy được?
Tấm này này rốt cuộc được làm từ cái gì vậy?
Lực phòng ngự của nó sao có thể kinh khủng như vậy được?
Tuy rằng tu vi hiện tại của ta không cao, Ma Diễm không có cách nào phát huy hết sức mạnh thật sự được.
Nhưng tấm chăn này, thậm chí một chút nhiệt độ cũng không hề bị thay đổi?
Phải biết rằng, cho dù rằng tấm chăn ta dùng Thiên Tằm Ty để luyện thành, cũng không thể làm được như vậy!
Tấm chăn này, rốt cuộc là linh bảo hiếm có gì vậy?
Nếu đã là linh bảo quý hiếm, nhưng cữu cữu hờ vậy mà chỉ dùng nó làm chăn, Tô Trường Ly không kiềm được lại nghĩ đến mấy khúc Tiên Thiên Đan Mộc kia…
Thì ra, Thược Dược vốn không hề nói khoác, bảo vật ở bên trong tòa lâu đài này, chắc chắn không chỉ có Tiên Thiên Đan Mộc!
Nàng phát hiện, cữu cữu hờ càng ngày càng thần bí.
Khiến người khác không thể nhìn thấu.
Tô Trường Ly cực kỳ tò mò, rốt cuộc thì tu vi của cữu cữu hờ mạnh đến cỡ nào?
Hắn rốt cuộc có bao nhiêu bảo bối, mới có thể phá của như vậy?
Hắn nếu đã bất phàm như vậy, tại sao mẫu thân hờ, lại không có chút tu vi nào?
Tô Trường Ly đảo mắt không dừng, nàng quyết định, nhất định phải làm rõ sự nghi ngờ về bên trong căn phòng của hai tỷ muội một lúc, sau đó sẽ dạo quanh bên trong lâu đài, làm quen một chút với căn nhà mà họ sẽ sống trong thời gian tới.
Căn nhà rất to.
Phòng ốc rất nhiều.
Có điều phần lớn các căn phòng đều là để trống.
Do đó cũng không có cái gì là đi dạo cả.
Chỉ có điều, trong lúc dạo qua vị trí lò sưởi ở phòng khách, Hoàng Vĩ Kỳ đã chú ý đến một chuyện.
Nàng phát hiện nhị muội vậy mà lại âm thầm trộm một vài khúc củi khô đang đốt giấu vào ống tay áo của mình.
Trên trán của Hoàng Vĩ Kỳ đột nhiên xuất hiện ba vạch đen.
Bình thường luôn tự coi mình là nữ đế, nhưng nữ đế mà ngay cả củi đốt cũng lấy trộm sao?
Nữ đế này tiêu chuẩn cũng thấp quá rồi?
“Có người làm chuyện mờ ám, ta đã nhìn thấy rồi nha.”
Hoàng Vĩ Kỳ mở miệng nhắc nhở.
Tô Trường Ly giả ngốc nói: “Ngươi đang nói cái gì đấy?”
Hoàng Vĩ Kỳ giải thích: “Củi để đốt lửa, ngươi để trong tay áo để làm gì? Ngươi cũng không cần phải hoảng.”
Tô Trường Ly phủi phủi ống tay áo nói: “Ngươi đừng có mà nói bậy, ta là người sẽ trộm đồ sao?”
Thiên tài địa bảo, có được cơ hội này, sao có thể gọi là ăn cắp chứ?
Người tu đạo, không thể gọi là trộm.
Hoàng Vĩ Kỳ nhìn ống tay áo bay bay của muội muội, không khỏi chớp mắt nghi ngờ.
Nàng rõ ràng nhìn thấy muội muội lấy ba khúc củi bỏ vào trong ống tay áo, nhưng tại sao ống tay áo lại bay bay như vậy?
Lẽ nào là ta thật sự bị hoa mắt rồi?
Tô Trường Ly đem mấy khúc Tiên Thiên Đan Mộc cất vào không gian trữ vật, trong lòng âm thầm hoan hỉ không thôi.
Mấy thanh Đan Mộc này, có thể luyện thành Đan Mộc thần kiếm rồi!
Dạo một vòng lâu đài, hai người lại đến quảng trường ở bên ngoài lâu đài, chơi lại tất cả các trò chơi một lần nữa.
Vòng quay ngựa gỗ, tàu cướp biển, xe qua núi, vòng đu quay, bong bóng trên nước, Tô Trường Ly phát hiện, ngoại trừ vòng quay ngựa gỗ, thuyền cướp biển là ngoạn mục ra, những trò chơi khác, toàn bộ đều phi thường như nhau, đầy rẫy sự chấn động.
Ví dụ, trong trò xe qua núi, nàng và Hoàng Vĩ Kỳ hai người ngồi trong một chiếc xe nhỏ, rất nhanh leo qua núi cao, vượt qua biển lớn, đi sâu vào sông máu, bay qua ngàn vạn vách núi…. Tất cả đều là những nơi kinh dị khiến cho người khác kinh hoàng khiếp sợ, không thể không lộ ra vẻ phấn khích.
Ví dụ như trò chơi vòng đu quay, bản thân và Hoàng Vĩ Kỳ giống như là đang tiến vào Hồng Mông, xung quanh là vô số các tinh cầu.
Nàng còn có thể nhìn thấy các tinh cầu này, từ một nơi hoang vu, đến hình thành sinh khí, từ hình thành sinh khí, đến vạn tộc tranh diễm, từ vạn tộc tranh diễm, đến tiến hóa thành các nền văn minh.
Giống như nàng đang đứng trên dòng sông của thời gian, nhìn thấy sự thăng trầm của vũ trụ trong tầm mắt, không thể không cảm thấy thần kỳ.
Điều quan trọng nhất là, Tô Trường Ly phát hiện, nền văn minh xuất hiện bên trong những tinh cầu này, vậy mà có thể biến thành sự thật.
Ví dụ như, lúc nàng đang quan sát một nền văn minh tu chân, nàng bắt đầu nảy sinh hứng thú đối với một bộ ma công ‘Đại Hoang Bắc Minh Công’ được một thiên tài tuyệt thế của nền văn minh này sáng tạo ra, có thể hấp thụ linh khí của người khác để bản thân sử dụng.
Kì quái là, nàng đã dựa vào công pháp tu luyện của ‘Đại Hoang Bắc Minh Công’ để đả thông kinh mạch.
Nàng choáng váng khi phát hiện ra, bản thân vậy mà tu luyện thành công rồi!
Nàng thật sự đã nắm rõ ma công có thể hấp thụ linh khí của người khác.
Tô Trường Ly ngay lúc này, sốc đến nổi da đầu muốn nứt ra rồi.
Vậy mà có thể thành công tu luyện ‘Đại Hoang Bắc Minh Công’, điều này chẳng phải nghĩa là, những nền văn minh của những tinh cầu sinh ra mà nàng thấy trước đây, đều là thật hay sao?
Đều là có thể trở thành hiện thực ư?
Đây là loại mánh khóe gì vậy?
Vậy mà cữu cữu hờ lại gọi là trò chơi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận