Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2352 - Da mặt Nữ Oa càng ngày càng dày!!

Chỉ là, trong miệng nàng còn đầy một miệng điểm tâm, bởi vậy nói chuyện có vẻ có chút hàm hồ, nhìn rất là buồn cười.
Đào Thiến Thiến và Kiều Di Sơn bên cạnh đều lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ Nữ Oa và Dương Thiền lại là quan hệ thầy trò.
Nữ Oa thấy Dương Thiền cũng ở đây, không khỏi cười gật đầu.
“Không cần đa lễ, thì ra ngươi cũng ở đây à!”
Dương Thiền đứng dậy.
Trả lời: “Lý Nguyên kêu đệ tử ở lại đây chăm sóc Cát Tường, trong khoảng thời gian này đệ tử luôn ở đây.”
Nữ Oa nhìn thoáng qua tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác kia, kinh ngạc nói: “Đứa trẻ này lại từ đâu ra? Linh căn được trời ưu ái.”
Dương Thiền giải thích: “Cát Tường là một gốc cây hỗn độn Linh Trúc trong trang viên của Lý Nguyên biến thành, linh căn quả thật không phải người thường có thể so sánh.”
Tuy rằng thiên phú của Cát Tường vô cùng kinh người, nhưng dù sao còn nhỏ, Nữ Oa cũng không có quá nhiều cảm khái.
Nàng đi đến bên cạnh Lý Nguyên, thuần thục ngồi trên ghế nằm bên cạnh Lý Nguyên, cũng không chút khách sáo cầm lấy một miếng bánh ngọt nhỏ, bỏ vào trong miệng.
“Ừm, vẫn ngon như vậy.”
Nàng vừa ăn, vừa cảm thán nói.
Kiều Di Sơn thấy dáng vẻ tùy tính giờ phút này của Nữ Oa, trong mắt không khỏi âm thầm lấy làm tò mò.
Phải biết rằng, từ sau khi hắn nhìn thấy Nữ Oa, Nữ Oa vẫn là một tư thái cao cao tại thượng, cao quý thánh khiết.
Nhất cử nhất động đều lộ ra khí chất từ chối người khác ngoài ngàn dặm.
Nhưng giờ phút này, Nữ Oa cao quý thánh khiết, tuy rằng vẫn xinh đẹp vô song như vậy, nhưng không có loại cảm giác làm cho người ta không dám tới gần này, trở nên giống như người thường, có hơi thở của cuộc sống.
Điều này làm cho ánh mắt Kiều Di Sơn nhìn Nữ Oa và Lý Nguyên, tràn ngập hồ nghi.
Quan hệ của hai người này tựa hồ không đơn giản.
Nữ Oa ăn hai miếng bánh ngọt, lúc này mới nhìn về phía Lý Nguyên bên cạnh.
Nàng thấy Lý Nguyên vẫn đang đọc sách, nhất thời có chút bất mãn bĩu môi nói: “Ta cũng đến lâu như vậy rồi, sao ngươi cũng không chào hỏi ta một tiếng? Cảm giác coi như ta không tồn tại.”
Lý Nguyên nhìn Nữ Oa một cái, lại thu mắt lại trên tiểu thuyết.
Hắn thản nhiên nói: “Dù sao ngươi cũng chưa từng xem bản thân là người ngoài, có cái gì phải chào hỏi?”
Khóe miệng Nữ Oa co rút: “Ta hoài nghi ngươi đang nói da mặt ta dày.”
Lý Nguyên: “Ngươi có thể xóa hai chữ ‘hoài nghi’.”
Phì!
Dương Thiền xoa bóp bả vai của Lý Nguyên nghe vậy, không nhịn được, bật cười lên.
Cũng may, nàng biết hành vi của bản thân vô cùng không ổn, bởi vậy lại nhanh chóng nhịn xuống ý cười trên mặt.
Chỉ là, nhịn rất vất vả.
Biểu cảm Nữ Oa một 囧 , trên trán nhất thời hiện ra ba vạch đen.
Rất tổn thương tự tôn.
Nàng nhìn Dương Thiền liều mạng nhịn cười, tức giận nói: “Nha đầu chết tiệt kia, sư phụ của mình ở đây, sao ngươi xoa vai đấm lưng cho người khác, cũng không xoa vai đấm lưng cho sư phụ ngươi?”
Ặc!
Dương Thiền thè lưỡi, nhanh chóng đi tới phía sau sư phụ nhà mình, xoa bả vai cho Nữ Oa.
“Sư phụ bớt giận, ta xoa bả vai cho ngươi. Đúng rồi, lần này sư phụ tới là có chuyện gì sao?”
Dương Thiền lấy lòng hỏi Nữ Oa.
Nữ Oa nhìn Lý Nguyên, nói: “Ta có một việc muốn nhờ ngươi giúp, ngươi cũng không thể từ chối.”
Lý Nguyên có chút khó xử nói: “Giúp ngươi cướp lấy hệ thống của người khác, chuyện này có chút không tốt lắm đâu?”
Kiều Di Sơn nghe vậy, nhất thời trừng to hai mắt.
Hắn không ngờ, Nữ Oa còn chưa mở miệng giải thích, nam tử trước mắt này, vậy mà đã biết ý đồ đến của Nữ Oa.
Năng lực tiên tri này thật sự khủng bố.
Nhưng mà, thái độ của Lý Nguyên lại làm cho trong lòng hắn không khỏi dấy lên một tia hy vọng.
Nếu Lý Nguyên không chuẩn bị giúp Nữ Oa, như vậy hệ thống của ta có lẽ có thể bảo vệ được.
Nữ Oa thấy Lý Nguyên không muốn giúp, nhanh chóng nói: “Đây không có gì không tốt, người này ỷ vào hệ thống của hắn, lại dùng ảo thuật mê hoặc thị nữ của ta, ý đồ muốn quấy rối thị nữ của ta, đoạt hệ thống của hắn, coi như là vì dân trừ hại.”
Kiều Di Sơn nghe vậy, nhanh chóng cầu xin tha thứ nói: “Ta đã biết sai rồi, vẫn mong cho ta một cơ hội sửa sai.”
Đào Thiến Thiến tò mò nhìn Kiều Di Sơn, không rõ ‘hệ thống’ là cái gì?
Nhưng mà, chuyện người này lại dùng ảo thuật mê hoặc nữ tử quấy rối, hành vi thật sự đáng giận.
Lý Nguyên không để ý đến Kiều Di Sơn, hắn buông tiểu thuyết trong tay, nhìn Nữ Oa, hỏi: “Sao ngươi cứ muốn hệ thống? Ta không phải từng nói với ngươi sao? Hệ thống thật ra cũng không phải thứ tốt gì.”
Nữ Oa: “Nhưng ta cảm thấy hệ thống là thứ tốt. Sau khi sở hữu hệ thống, tu luyện có thể làm ít công to, ai không muốn? Tỷ Kỷ còn không phải có hệ thống.”
Lý Nguyên: “Con người Ðát Kỷ quá lười, bản thân không thích tu luyện, ngươi đừng học nàng.
Nữ Oa:
“Không cần tu luyện như thế nào có thể làm cho tu vi tinh tiến, đồ ngốc mới không muốn học.”
Lý Nguyên thấy Nữ Oa quyết tâm muốn hệ thống, nhất thời bất đắc dĩ nói: “Nhưng ngươi có biết, ta sẽ không vô duyên vô cớ ra tay giúp người khác.”
Nữ Oa: “Cho tới bây giờ ta không xem ngươi là người ngoài, cho nên ngươi cũng đừng xem ta là người khác, ngươi xem ta trở thành người một nhà là được.”
Lý Nguyên thấy dáng vẻ không chút nào khách khí của Nữ Oa, cũng hết chỗ nói.
Hắn phát hiện, những năm gần đây, tuy rằng tu vi của Nữ Oa không thế nào tăng trưởng, nhưng da mặt càng ngày càng dày.
Chẳng qua, tuy rằng da mặt Nữ Oa dày, nhưng hắn cũng không muốn giúp nàng.
Dù sao, cái này có chút làm trái với nguyên tắc của hắn.
Nữ Oa thấy Lý Nguyên không lên tiếng, hiểu được suy nghĩ của Lý Nguyên.
Trong lòng nàng không khỏi âm thầm thở dài, thầm nghĩ: xem ra, nhiều năm như vậy, vẫn không làm tan khối thiết hàn này.
Lý Nguyên vẫn không xem ta như người thân cận giống như Tiểu Tê Tử, Tỷ Kỷ.
Bởi vì lúc Lý Nguyên giúp Tiểu Tê Tử và Ðát Kỷ, trước nay chưa nói nguyên tắc gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận