Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 306 - Coi Thánh Nhân như con kiến! (2)

Nhưng mà công phu nói khoác mặt không đổi sắc thật sự đáng để ta học tập.
Dương Thiền cũng cảm thấy Lý Nguyên nói hơi khoa trương, từ trước đến đây đều là Thánh Nhân coi người khác là kiến, chưa từng có người dám nói coi Thánh Nhân là con kiến cả.
Cho dù là Hồng Quân Đạo tổ e rằng không dám nói như vậy.
Dương Tiễn nhịn không mỉa mai, đến đình nghỉ mát ngồi xuống.
Dương Thiền hơi mong đợi nhìn Dương Thiền: “Ca ca bây giờ ngươi đã gia nhập vào Thiên Đình, Ngọc Đế có nói khi nào sẽ thả mẫu thân không?”
Dương Tiễn nói: “Ngọc Đế nói chỉ cần ta phò tá Tây Kỳ lập được đại công, hắn sẽ có lý do thả mẫu thân ra.”
“Tốt quá rồi!” Dương Thiền phấn khích nhảy lên.
Dương Tiễn cũng tỏ ra vui mừng, hắn cảm thấy tiền đồ xán lạn, chỉ cần phò tá Tây Kỳ phạt trụ thành công, một nhà hắn có thể đoàn tụ.
Nét mặt hắn hơi đắc ý hỏi Lý Nguyên: “Lý đạo hữu, ngươi cảm thấy bây giờ ta đã thoát khỏi vận mệnh quân cờ chưa?”
Lý Nguyên không đồng ý nói: “Ở dưới Thánh Nhân đều là kiến, ngươi lại không phải Thánh Nhân làm sao thoát khỏi vận mệnh quân cờ được chứ.”
Dương Tiễn tự tin nói: “Bây giờ ta đã gia nhập Thiên Đình, cho dù ta vẫn là quân cờ nhưng ít nhất có được khả năng tự mình lựa chọn làm thế nào để bản thân được yên ổn.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Năng lực này căn bản không chi phối được đại thế.”
Hắn bỗng nhiên thở dài: “Thật ra, ta có chút hối hận vì đã nói với các ngươi chân tướng của sự việc, có đôi lúc, thật ra không biết chân tướng ngược lại sẽ tốt hơn.”
Dương Tiễn chau mày: “Ngươi có ý gì?”
Lý Nguyên: “Vốn dĩ, ngươi có thể an toàn vượt qua lượng kiếp này, đáng tiếc, bây giờ ngươi đã có tên trên bảng Phong Thần rồi, nếu không có gì ngoài ý muốn, chỉ e rằng khó tránh sát kiếp.”
Dương Tiễn thay đổi sắc mặt.
Đương nhiên hắn biết bảng Phong Thần.
Hắn không ngờ trên bảng Phong Thần lại có tên của mình.
“Lẽ nào chuyện ta gia nhập Thiên Đình đã khiến cho sư phụ hoài nghi.” Tự tin trên gương mặt của Dương Tiễn cũng biến mất tăm.
Dương Thiền lo lắng nói: “Vậy làm sao mới được?”
Nàng mong chờ nhìn Lý Nguyên: “Ngươi có cách khiến ca ca ta thành công vượt qua sát kiếp hay không?”
Lý Nguyên bưng ly trà lên, khẽ nhấp một ngụm.
Dương Thiền sốt ruột lắm rồi.
Dương Tiễn thấy dáng vẻ nôn nóng của muội muội, không khỏi cười khổ nói: “Ngươi đừng làm khó Lý đạo hữu nữa. Lên bảng Phong Thần, trừ phi Thánh Nhân đích thân ra tay, nếu không bất cứ ai không thể thay đổi được.”
Dương Thiền nghe vậy, cả gương mặt kinh hồn bạt vía.
Sau khi Lý Nguyên uống xong mới ung dung nói: “Thật ra, không phải không có cách.”
“Cách gì?” Dương Thiền mừng rỡ nhìn Lý Nguyên.
Dương Tiễn cũng chau mày nhìn Lý Nguyên.
Hắn không hiểu, sao Lý Nguyên có thể có cách được chứ.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Không phải ngươi có mấy người thuộc hạ sao? Để bọn họ thay ngươi chống lại sát kiếp là được rồi. Hoặc ngươi cũng có thể nhận vài người đệ tử, cũng có thể dùng để chặn tai họa. Dù sao thì Xiển giáo các ngươi cũng thích làm như vậy mà.”
Vẻ mặt Dương Tiễn ngơ ra: “Đây là cách làm tà mà ngoại đạo, sao ta có thể làm ra chuyện trái với lương tâm như vậy chứ? Hơn nữa Xiển giáo thích dùng đệ tử chắn nạn lúc nào?”
Dương Thiền cũng lộ ra nét mặt không đành lòng.
Cách làm thế này trái với giới hạn đạo đức của nàng.
Lý Nguyên: “Thập Nhị Kim Tiên của Xiển giáo cũng đang trong sát kiếp, sai lầm một chút bọn họ cũng khó lo cho mình. Vì thế bọn họ thu nhận đệ tử, không phải để truyền thừa đạo chính thống. Ngươi nhớ lại xem, đệ tử của Thập Nhị Kim Tiên Xiển giáo có phải đều được thu nhận trong vòng hai mươi năm qua không?”
Dương Tiễn suy nghĩ một chút, trong lòng không khỏi sợ hãi.
Dương Tiễn suy nghĩ một chút, trong lòng không khỏi sợ hãi.
Đệ tử của Thập Nhị Kim Tiên thật sự đều được thu nhận trong vòng hai mươi năm nay.
Ví dụ như Na Tra đệ tử của Thái Ất Chân Nhân, Kim Tra đệ tử của Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn, Mộc Tra đệ tử của Phổ Hiền Chân Nhân, Hoàng Thiên Hóa đệ tử của Thanh Hư Đạo Đức Chân Quân.
Còn có Dương Tiễn hắn.
Lẽ nào những gì Lý Nguyên nói đều là thật, bọn ta được nhận làm đệ tử thật ra chỉ để chắn nạn thay sư phụ sao?
Dương Tiễn cảm thấy con tim vỡ thành từng mảnh nhỏ, tình cảm dành cho sư phụ đều hủy hoại hết ngay trong giây phút này.
Lửa giận hừng hừng cháy lên trong đôi mắt hắn, răng nghiến chặt sắp nát luôn rồi.
Bộp!
Hắn vỗ lên bàn đá vô cùng tức giận nói: “Không phải bọn họ tự xưng là Đạo Đức Chân Tiên sao? Sao có thể hèn hạ vô sỉ như thế?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Người sống càng lâu sẽ càng sợ chết. Có người vì tính mạng của bản thân, hy sinh một vài đệ tử thì tính là gì chứ.”
Dương Tiễn chắc như đinh đóng cột nói: “Dương Tiễn ta tuyệt đối không vì mạng sống của mình mà làm ra những chuyện hèn hạ bỉ ổi như thế.”
Dương Thiền tán thành nói: “Ca ca nói đúng.”
Sau đó, nàng quay đầu ánh mắt trông đợi nhìn Lý Nguyên hỏi: “Còn cách nào khác để vượt qua sát kiếp hay không?”
Trong lòng Lý Nguyên cũng thầm bái phục Dương Tiễn có thể giữ vững nguyên tắc như vậy.
Vì nguyên tắc của đối phương, hắn quyết định nhắc nhở Dương Tiễn một vài điều.
Nghĩ đến đây, hắn tức khắc gật đầu: “Cách thì có đấy.”
“Mau nói đi!” Dương Thiền nắm tay Lý Nguyên lắc qua lắc lại.
Dương Tiễn nhìn thấy da mặt giật giật.
Bỏ đi, có việc cầu người ta, coi như không thấy đi.
Lý Nguyên nói với Dương Tiễn: “Sau này chỉ cần sư môn bảo ngươi đi phá trận, ngươi có thể tìm cớ không đi. Trong lúc chống địch, tự bảo vệ mình là chính, không cần có công lao, ngươi có thể an toàn vượt qua lượng kiếp lần này.”
Dương Tiễn nghe vậy lập tức ghi nhớ kỹ câu nói này vào trong lòng.
Hắn hành lễ với Lý Nguyên: “Đa tạ Lý đạo hữu đã chỉ ra con đường sai lầm mấy lần, Dương Tiễn khắc ghi trong lòng.”
Lý Nguyên gật đầu.
“Vậy bọn ta xin cáo từ.” Dương Tiễn chuẩn bị quay về, đóng chặt cửa tu luyện để đối phó với sát kiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận