Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2070 - Xin gọi ta là đại thông minh! (2)

Đát Kỷ nhướn mày: “Công kích một lát là bao lâu?”
Cá mè hoa: “Một năm hỗn độn đi.”
Phụt!
Đát Kỷ nghe vậy, lập tức trợn trắng mắt thật lớn: “Một năm hỗn độn, ngươi thế này cũng lâu quá đấy, tốn thời gian lâu như vậy, chỉ vì xem Hồng Mông đạo tâm của ngươi, quá không có lời, không được, không được.”
Cá mè hoa thong thả hỏi: “Vậy ngươi cảm thấy công kích bao lâu có lời?”
Ánh mắt Đát Kỷ xoay động: “Một giờ.”
Khoé miệng cá mè hoa giật giật, dáng vẻ muốn hộc máu.
Hắn tức khắc lắc hai cái đầu bự thành trống bỏi: “Một giờ, quá ngắn!”
Đát Kỷ không kiên trì nói: “Nếu một giờ thấy ngắn, vậy hai giờ.”
Cá mè hoa: “Vẫn quá ngắn.”
Đát Kỷ nhún vai: “Nếu vẫn thấy ngắn, vậy không còn cách nào rồi.”
Lúc này, Đại Đạo Thiên Ma phía sau mọc đầy sừng trâu đề nghị: “Ta có đề nghị này, ngươi công kích bao lâu, Ngư Tẩu cho ngươi lĩnh ngộ Hồng Mông đạo tâm bấy lâu, thế nào?”
Cá mè hoa nghe vậy, bèn gật đầu nói: “Đề nghị này được đó.”
Đát Kỷ suy nghĩ, cảm giác mình không lỗ, lập tức gật đầu trả lời: “Có thể, nhưng ngươi bày ra Hồng Mông đạo tâm cho ta xem trước đã.”
Cá mè hoa bất đắc dĩ nói: “Ngươi đúng là không chịu thua thiệt chút nào ha.”
Đát Kỷ đắc ý nói: “Đương nhiên.”
Cá mè hoa trái lại cũng không tranh luận với Đát Kỷ nữa, cũng không có thấy hắn có động tác dư thừa, tức khắc một đoàn huyền quang màu tím lam, từ trong thân thể hắn hiện ra.
Đoàn huyền quang màu tím lam này, tản ra một luồng khí tức tinh thuần không gì sánh được, Đát Kỷ dường như có thể từ giữa nghe thấy tiếng thuỷ triều lên xuống, cự lãng.
Khí tức này, và pháp tắc thủy Đát Kỷ biết có phần tương tự.
Song lại tinh thuần huyền diệu hơn không biết bao nhiêu lần.
Đát Kỷ nhìn đoàn huyền quang màu tím lam này, chỉ cảm thấy như đang quan sát bản nguyên đại đạo như si như say, quên đi năm tháng.
Nàng tham lam nhìn chằm chằm đoàn Hồng Mông đạo tâm này, cũng kết hợp với pháp tắc thủy bản thân lĩnh ngộ, không ngừng chứng thực, thấu hiểu lẫn nhau, quên mất thời gian.
Lúc Đát Kỷ đang quên mình lĩnh ngộ Hồng Mông đạo tâm, bỗng nhiên, đoàn huyền quang màu tím lam đột ngột biến mất.
Đát Kỷ tức khắc bất mãn kêu lên: “Sao thu hồi rồi? Ta còn chưa xem đủ mà.”
Cá mè hoa được gọi là ‘Ngư Tẩu’ hờ hững nói: “Đã qua một năm, giờ đến lượt ngươi công kích.”
Đát Kỷ vội tính toán trong lòng, nàng kinh ngạc phát hiện, thật sự đã qua một năm.
Chỉ là, nàng cảm giác vừa rồi rõ ràng chỉ có nháy mắt.
Thời gian này cũng nhanh quá rồi.
Không còn cách nào, Đát Kỷ tuy rằng cảm thấy chưa thỏa mãn, nhưng chỉ có thể chuẩn bị công kích màn sáng tím, lại lĩnh ngộ Hồng Mông đạo tâm của cá mè hoa.
Trong lòng Đát Kỷ chợt động, lập tức dùng ra ‘triều tịch cự lãng’ nàng vừa mới lĩnh ngộ được đánh tới màn ánh sáng tím.
Chẳng qua, tuy nàng bắt đầu công kích màn sáng tím, nhưng vẫn cẩn thận, không hề dùng ra toàn lực.
Nàng hơi lo lắng, nhược điểm của màn sáng tím này, là có thể công kích từ bên ngoài.
Nàng không muốn thả đám Đại Đạo Thiên Ma khủng bố này ra, uy hiếp đến an toàn của nàng.
Nhưng mà, tuy rằng Đát Kỷ đã đủ cẩn thận, nhưng vẫn xảy ra chuyện bất ngờ.
Lúc thuỷ triều cự lãng Đát Kỷ phát ra bắn trúng màn sáng tím, nàng bỗng cảm thấy thấy hoa mắt, chỉ cảm thấy một lực hút cực lớn, từ trên màn sáng tím truyền đến.
Đát Kỷ còn chưa kịp phản ứng, chợt phát hiện, mình đã bị lực hút này cắn nuốt.
Tuy là, chỉ trong nháy mắt, lực hút liền biến mất, nhưng nàng lại phát hiện, chính mình vậy mà xuất hiện bên trong màn sáng tím.
Mà xung quanh, lại là những ánh mắt không có hảo ý, và tiếng cười điên cuồng trắng trợn của vô số Đại Đạo Thiên Ma.
Áp lực khủng bố tuyệt luân, tung hoành giao thoa, tràn ngập càn khôn, chấn nhiếp đến mức thân thể Đát Kỷ thế mà không chịu khống chế hơi run lên.
“Ha ha ha, rốt cuộc nàng cũng bị Hồng Mông đại trận hút vào!”
“Vẫn là Ngư Tẩu lợi hại, dăm ba câu là lừa được tiểu cô nương này.”
“Hì hì, nếu không có sự phối hợp của ta, làm sao Ngư Tẩu có thể dễ dàng thành công như vậy?”
Đại Đạo Thiên Ma sừng trâu nói.
“Chủ yếu vẫn là kỹ thuật diễn của ta tốt.”
Đuôi hồ ly tự mình khoe khoang nói.
“Ha ha ha, nàng còn cho rằng bản thân rất khôn khéo, không nghĩ tới, mục đích của chúng ta, chẳng qua là để nàng công kích Hồng Mông đại trận, do đó phát động năng lực thời không na di của Hồng Mông đại trận mà thôi.”
Đát Kỷ nghe tiếng cười ầm của đám Thiên Ma xung quanh, lúc này mới hiểu mình đã bị lừa.
Thì ra, màn sáng tím này không thể đánh từ bên ngoài, nếu không dù cho chỉ công kích một đòn, cũng sẽ phát động năng lực bị động của màn sáng tím, hút người công kích vào trong màn sáng tím vây khốn.
Mà cá mè hoa và đuôi hồ ly sở dĩ cò kè mặc cả với Đát Kỷ, là vì mê hoặc Đát Kỷ, làm cho Đát Kỷ thả lỏng cảnh giác, không nghĩ tới phương diện này.
Đát Kỷ tuy rằng đã đủ cẩn thận dè dặt, nhưng vẫn không thể tránh được tính kế của những Đại Đạo Thiên Ma này.
Quá gian xảo rồi!
Không nghĩ tới, bản tiểu thư thông minh tuyệt đỉnh, lại cũng bị mắc bẫy!
Đát Kỷ hận đến nghiến răng!
Mà Đại Đạo Thiên Ma xung quanh, vẫn đang trắng trợn thảo luận.
“… Được rồi, nếu đã lừa được nàng vào đây, thì nhanh chút lấy xuống bộ pháp bảo đặc thù trên người nàng này đi, khí tức của pháp bảo này và Hồng Mông đại trận tương tự, có lẽ có thể giúp chúng ta nhanh chóng phá vỡ giam cầm của Hồng Mông đại trận.”
“Ta đã có chút không kịp chờ muốn rời khỏi nơi quỷ quái này!”
“Để ta sử dụng, ta cảm giác bộ pháp bảo trên người nàng có duyên với ta.”
Ngư Tẩu nghe vậy, vội vàng nói: “Cái gì mà có duyên với ngươi? Người này là bị ta lừa vào, cho nên bộ pháp bảo đặc thù trên người nàng, nên để ta sử dụng mới đúng.”
Hồ Cơ lại lắc đầu nói: “Là ta nghĩ đến việc lừa nàng vào trước, vì vậy bộ pháp bảo trên người nàng nên để ta sử dụng mới đúng.”
Đại Đạo Thiên Ma sừng trâu: “Sao lại là ngươi nghĩ đến trước chứ? Ngươi tưởng rằng bọn ta không nghĩ tới à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận