Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 146 - Không phải người không phải yêu, cũng không phải nhân yêu (2)

Dựa theo phát triển bình thường, Na Tra cũng là một Hỗn Thế Ma Vương.
Hắn nghịch nước ảnh hưởng Long cung, Ngao Bính tìm hắn, hắn trực tiếp rút gân rồng của Ngao Bính.
Sau đó lại càng nghe lời sư phụ hắn, đến Nam Thiên môn, cáo trạng Đông Hải Long Vương với Ngọc Đế đánh cho một trận.
Sau đó lại ngộ sát Bích Vân đồng tử của Thạch Cơ nương nương, hắn không hề giải thích. Thạch Cơ nương nương tìm hắn hỏi tội, Na Tra còn trực tiếp đánh chết cả Thải Vân đồng tử, sau đó chạy đến chỗ sư phụ, lại giết Thạch Cơ nương nương.
Sở tác sở vi, tàn nhẫn ngang ngược, không biết lý lẽ, không khác gì tiểu Ma Vương.
Biết nhi tử mình có tiềm chất của Hỗn Thế Ma Vương, sắc mặt vui mừng của Lý Tịnh lập tức trở nên buồn sầu.
Thương Dung thấy thế thì an ủi: “Cái này có gì mà buồn? Chỉ cần dạy dỗ cho tốt là được rồi.”
Hoàng Phi Hổ cũng gật đầu nói theo: “Đúng vậy, lẽ nào cha không quản được nhi tử hay sao?”
Lý Tịnh nghe vậy thì nhất thời quyết định, tương lai nhất định phải quản lý tốt đứa con trai này.
“Đúng rồi.” Lý Tịnh nhớ ra cái gì, hắn hỏi Lý Nguyên: “Không biết tiểu hữu có thể tính ra hay không, không biết phu nhân ta phải chờ bao lâu nữa mới có thể lâm bồn?”
Lý Nguyên: “Còn ba mươi ngày nữa, giờ sửu ban đêm sẽ sinh ra, nhưng mà…”
Lý Nguyên đột nhiên nở nụ cười.
“Nhưng mà làm sao?” Lý Tịnh vội hỏi.
Lý Nguyên nói nhỏ: “Chẳng qua đến lúc đó ngươi đừng để bị dọa là được.”
“Lẽ nào dung mạo của hắn rất kỳ quái hay sao?” Lý Tịnh lo lắng nói.
Lý Nguyên lại không nói rõ: “Đến lúc đó ngươi sẽ biết.”
Lý Tịnh trăm mối suy nghĩ không lời giải.
Nhưng hắn cũng không tin tưởng hoàn toàn lời nói của Lý Nguyên mà là nửa tin nửa ngờ.
Dù sao hắn cũng không biết Lý Nguyên có thật sự lợi hại như mấy người Hoàng Phi Hổ khoe khoang hay không, có lẽ chỉ là có danh tiếng mà thôi.
Qua mấy ngày, sau khi làm việc ở Triều Ca xong thì Lý Tịnh vội vàng trở về Trần Đường Quan.
Sau khi về đến nhà, hắn nói hết chuyện Lý Nguyên bói được cho n phu nhân nghe.
Sau khi n phu nhân nghe được, cũng là bán tín bán nghi.
Dù sao thì lời Lý Nguyên nói cũng không thể tin nổi.
“Mặc kệ...
Là thật hay giả, đợi thêm mười ngày nữa sẽ biết, nếu như đứa con này thật sự sinh vào buổi khuya của mười ngày sau thì chứng tỏ Lý Nguyên là kỳ nhân thật sự, nếu đến lúc đó vẫn chưa sinh thì ta phải nhắc nhở Vũ Thành vương một để bọn họ bớt lui tới với kẻ lừa gạt này.”
n phu nhân gật đầu: “Cũng chỉ đành như thế.”
Chớp mắt đã đến ngày lâm bồn mà Lý Nguyên nói.
Hôm đó, Lý Tịnh đã sớm cho người mời bà đỡ đẻ đến chờ.
Chỉ là, điều khiến Lý Tịnh và n phu nhân cạn lời là n phu nhân hoàn toàn không có chút dấu hiệu sắp lâm bồn nào cả.
Thai nhi trong bụng cứ ổn định như núi Thái Sơn như thường ngày.
Phải biết rằng, nữ tử bình thường lúc sắp sinh sẽ có triệu chứng lâm bồn trước một ngày.
n phu nhân đã sinh hai đứa trẻ là Kim Tra và Mộc Tra, vì vậy vẫn có kinh nghiệm nhất định trong việc sinh con.
Đợi đến tối, vẫn chưa có dấu hiệu lâm bồn, n phu nhân hoàn toàn từ bỏ.
Vẻ mặt nàng thất vọng nói với Lý Tịnh: “Xem ra người này chỉ là hư danh, hoàn toàn không có bản lĩnh.”
Lý Tịnh tức giận nói: “Không ngờ trông dáng vẻ Lý Nguyên đường hoàng, lời nói bình tĩnh, lại là kẻ lừa gạt ăn nói bậy bạ, ta suýt chút nữa đã tin lời quỷ quái của hắn rồi.”
n phu nhân thở dài: “Hây, ngủ đi, cũng không biết phải mang thai nghiệt tử này đến năm tháng nào mới chịu ra ngoài.”
Lý Tịnh lập tức sai người tiễn bà đỡ đẻ, thổi đèn nghỉ ngơi.
Đến canh ba đêm đó, lúc hai người họ đang ngủ say, n phu nhân đột nhiên mơ thấy một đạo nhân trung niên trực tiếp đi vào hương phòng.
n phu nhân vội vàng quát lớn: “Đạo nhân ngươi thật không biết lý lẽ.
Đây là phòng nội, sao người ngoài có thể đi vào lung tung, quả thực đáng ghét!”
Đạo nhân trung niên mở miệng nói: “Phu nhân mau đón Kỳ Lân nhi!”
Nói xong, chỉ thấy đạo nhân đưa một vật vào trong ngực của n phu nhân, n phu nhân đột nhiên bừng tỉnh, cả thân toàn là mồ hôi lạnh.
Nàng vội vàng đánh thức Lý Tịnh, nói với Lý Tịnh tình hình trong mộng lúc nãy.
“Hả, đau bụng quá.”
Lúc Lý Tịnh đang nghi ngờ thì n phu nhân đột nhiên hét lớn đau bụng.
“Hình như sắp sinh rồi.”
Lý Tịnh khiếp sợ, vội vàng đánh thức nha hoàn, sau đó lại trực tiếp đưa bà đỡ đẻ đang ngủ mơ đến phòng nội.
“Lẽ nào Lý Nguyên không phải là kẻ lừa gạt?”
Trong khi chờ đợi đứa trẻ được sinh ra thì Lý Tịnh thầm nghĩ.
“Lý Nguyên nói ta đừng bị đứa trẻ dọa sợ, cũng không biết là tình hình gì?”
Không đợi được bao lâu, Lý Tịnh lập tức nhìn thấy hai nha hoàn chạy đến, vẻ mặt hoảng sợ kêu lên: “Lão gia mau đi xem, phu nhân sinh ra một yêu tinh rồi!”
Lý Tịnh vừa nghe vậy, cũng rất khiếp sợ.
Hắn vội vàng đi đến hương phòng, bên trong có chùm khí đỏ, mùi hương lạ đầy phòng.
Có một quả bóng thịt trượt trên mặt đất như bánh xe.
Lý Tịnh kinh ngạc, cuống quít rút bảo kiếm treo trên màn chém một kiếm về phía quả bóng thịt.
Quả bóng thịt bị tách làm hai, một đứa trẻ nhảy ra từ bên trong.
Đứa trẻ mặt như thoa phấn, chỉ thấy tay phải hắn đeo một chiếc vòng vàng, trên bụng quấn hồng lăng, cao khoảng ba bốn tuổi, đâu giống đứa trẻ vừa mới sinh ra. Nha hoàn và bà đỡ đẻ đều bị dọa sợ đến mức run rẩy ở một bên, miệng hét lớn: “Yêu quái!”
“Quái vật!”
Lý Tịnh xem thời gian, vừa đúng giờ Tuất.
Hắn lại nhớ đến lời nhắc nhở của Lý Nguyên, lập tức khiếp sợ.
Hắn bói chuẩn vậy sao? n phu nhân cũng khiếp sợ không thôi.
Nàng kích động nói với Lý Tịnh: “Xem ra trước đó chúng ta đã trách lầm Lý Nguyên, người ta thật sự có bản lĩnh cao nhân đắc đạo.”
Lý Tịnh cảm khái nói: “Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, sao có thể tin trên đời này lại có kỳ nhân như vậy!”
n phu nhân đột nhiên lộ ra vẻ sầu lo: “Chỉ là Lý Nguyên nói tương lai đứa con bướng bỉnh này… xem ra chúng ta không thể xem nhẹ được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận