Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 179 - So với ca của ngươi ta chỉ là một con kiến

Dương Hòe nghe vậy thì trên mặt không khỏi hiện lên vẻ tiếc nuối vô cùng, cũng không tiếp tục khuyên bảo nữa.
Hồng Quân nhịn xúc động muốn nhổ nước bọt, lập tức đứng lên, chắp tay nói với Lý Nguyên và Dương Hòe: “Vấn đề của ta đã hỏi xong, cáo từ đây, sau này còn gặp lại.”
Mấy vị Thánh Nhân Lão Tử, Thông Thiên, Tiếp dẫn, Nữ oa thấy Hồng Quân muốn đi thì không khỏi cảm thấy bất ngờ.
Đã hỏi xong rồi à?
Chúng ta còn rất nhiều nghi hoặc vẫn chưa hỏi đâu?
Hơn nữa vì sao chỉ hỏi Dương Hòe mà không hỏi Lý Nguyên?
Mặc dù Lý Nguyên xấu tính, hỏi hắn chưa chắc sẽ trả lời nhưng hỏi một câu cũng không thể à?
Mấy vị Thánh Nhân nhịn xuống nghi vấn trong lòng, cũng lập tức đứng dậy cáo từ Lý Nguyên và Dương Hòe, theo sát Hồng Quân rời đi.
Đám người theo Hồng Quân đến tam thập tam thiên ngoại Tử Tiêu cung.
Mới vừa vào đại điện, còn chưa kịp ngồi xuống, Nữ Oa đã không chờ được hỏi Hồng Quân nghi vấn trong lòng: “Tại sao lão sư lại không hỏi Lý Nguyên trong sân của hắn, những thế giới và Hỗn Độn dị bảo là do ai nuôi dưỡng?”
Hồng Quân ngồi trên bồ đoàn, bình tĩnh nói: “Cái này còn cần hỏi sao? Với tu vi Thiên Đạo của Dương Hòe, đào tạo một vườn hoa bên trong thế giới, mang đến những Hỗn Độn dị bảo này, cũng không phải chuyện khó khăn lắm.”
Đám người nghe Hồng Quân giải thích xong lại càng bất ngờ.
Thông Thiên giáo chủ giật mình nói: “Lão sư nói, dị bảo trong sân đều do Dương Hòe tạo nên?”
“Nhưng tại sao không phải là Lý Nguyên?” Vẻ mặt Chuẩn Đề đạo nhân khó hiểu.
Hồng Quân nói: “Ta đã giải toàn bộ dòng sông vận mệnh của Lý Nguyên, đúng là hắn mười lăm năm trước mới bắt đầu tu luyện, dựa vào mấy năm ngắn ngủi hắn tu luyện thì làm sao có thể làm được những thứ này?”
“Có phải Lý Nguyên che giấu tu vi không?” Tiếp Dẫn hoài nghi nói.
Hồng Quân tự tin nói: “Dòng sông vận mệnh sẽ không lừa người.”
Đây là lý do vì sao hắn chỉ hỏi Dương Hòe mà không hỏi Lý Nguyên.
Hắn đã nhìn thấu toàn bộ dòng sông vận mệnh của Lý Nguyên, có gì cần hỏi nữa?
“Vậy sao Dương Hòe lại làm người hầu cho Lý Nguyên?” Nữ Oa lại hỏi.
“Đúng vậy, nếu tu vi của Lý Nguyên quá thấp thì làm sao có thể cảm hóa Dương Hòe buông bỏ đồ đao, tu tâm chuộc tội?” Hậu Thổ khó hiểu nói.
Hồng Quân thản nhiên đáp: “Lý Nguyên cảm hóa cái gì, ta cảm thấy Dương Hòe chán giết chóc, cho nên lúc này mới chủ động ở chỗ của Lý Nguyên tu tâm luyện ma. Nếu không, làm gì có ai có thể để một vị Thiên Đạo chí cao làm người hầu chứ?”
Mấy vị Thánh Nhân nghe Hồng Quân giải thích xong thì không khỏi bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu.
“Thì ra là thế.”
“Như vậy thì tất cả đều hợp lý.”
“Ta cũng hiểu Lý Nguyên không có khả năng khiến cho Dương Hòe làm người hầu. Dù sao chính mồm Đát Kỷ đã thừa nhận, mấy tháng trước ca ca của nàng mới đột phá Địa Tiên kỳ, sau đó không tu luyện nữa.”
“Nếu như Dương Hòe vì ma luyện sát tâm mà chủ động bám vào bên người Lý Nguyên thì cái này cũng hợp tình hợp lý.”
“Ngược lại Lý Nguyên này có vận may tốt, không công lại có được một vị nô bộ Thiên Đạo chí cao, thảo náo hắn không muốn tu luyện nữa.”
“Có nô bộc vừa lợi hại lại nghe lời, ai muốn tu luyện nữa?”
“...”
Đám người cảm thấy, cuối cùng mình cũng phát hiện ra chân tướng câu chuyện.
Bởi vì so sánh với cái khác thì chân tướng này hợp lý nhất.
Hồng Quân nghe giọng nói Chuẩn Đề hâm mộ thì không khỏi lắc đầu nói: “Đừng thấy bây giờ Dương Hòe đối với mệnh lệnh của Lý Nguyên nói gì nghe nấy, hắn chỉ vì tu tâm mà thôi. Một ngày trong quá trình ma luyện tu tâm của Dương Hòe xảy ra vấn đề, hắn sẽ giết Lý Nguyên đầu tiên để lấy chứng sát đạo chi tâm. Vì vậy Lý Nguyên bây giờ nhìn thì không ai bì nổi nhưng thật ra là nhảy múa trên lưỡi đao, bất kỳ lúc nào cũng có thể nguy hiểm vạn kiếp bất phục…”
Nữ Oa và Hậu Thổ nghe vậy thì trên mặt không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.
“Vậy phải làm sao mới được?”
“Hay là khuyên Lý Nguyên nhanh chóng rời khỏi Dương Hòe! Dương Hòe tu luyện sát đạo, muốn dập tắt sát tâm gần như không thể, Lý Nguyên ở lại bên cạnh người này quá nguy hiểm.”
Hồng Quân hỏi ngược lại: “Đã giao dịch với ma quỷ, đâu phải muốn rời đi là có thể đi được?”
Tâm tình Nữ Oa và Hậu Thổ đi xuống, có chút không biết nên làm thế nào.
Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ đột nhiên vô cùng nghi ngờ hỏi Hồng Quân: “Lão sư, Lý Nguyên có thể suy đoán thiên cơ, biết cách thu được công đức Thiên Đạo, cái này căn bản không phải tu sĩ bình thường có thể làm được, phải nên giải thích thế nào đây?”
Hồng Quân nói: “Ai nói Lý Nguyên là tu sĩ bình thường?”
Đám người té xỉu tập thể.
Xem trí nhớ này, không phải lão nhân gia ngươi nói sao?
“Lão sư nói Lý Nguyên mới là Địa Tiên kỳ, hắn không phải tu sĩ bình thường thì là cái gì?” Thông Thiên giáo chủ nói.
Hồng Quân thản nhiên đáp: “Tu vi của Lý Nguyên này không cao nhưng ta hoài nghi hắn là đại đạo chi tử, chí cao dị giới ra đời là vì mục đích là để ổn định vị Dương Hòe này, cũng là nguyên nhân Dương Hòe nguyện ý ở bên cạnh Lý Nguyên tu tâm.”
Đại đạo chi tử?
Vẻ mặt đám người nghẹn họng nhìn trân trối.
Bọn họ đương nhiên biết đại đạo chi tử có ý nghĩa như thế nào.
Đây là đứa con cưng được đại đạo chiếu cố, chẳng những số mệnh không ai sánh bằng, hơn nữa còn biết được bí mật của đại đạo, thảo nào hắn có thể không nhìn lượng kiếp mà suy đoán thiên cơ.
Đám người cảm giác mình đã biết tất cả.
Lão sư không hổ là lão sư, suy luận tất cả mọi việc đều thiên ý vô phùng!
Mọi người nhìn Hồng Quân với ánh mắt tràn ngập kính nể.
Hồng Quân thì vuốt râu, vẻ mặt tự đắc.

Đát Kỷ thấy mấy vị Thánh Nhân rời khỏi thì lập tức đi đến bên cạnh Dương Hòe, khoanh hai tay nhìn trái nhìn phải ngó Dương Hòe, quan sát không ngừng.
Dáng vẻ như mới quen biết.
Khiến Dương Hòe thấy không được tự nhiên.
“Vì sao tiểu thư lại nhìn lão nô?”
“Chậc chậc.”
Đát Kỷ vừa quan sát vừa tấm tắc cảm thán nói: “Không ngờ đấy, không ngờ, không ngờ Dương bá lại là cao thủ tuyệt thế thâm tàng bất lộ như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận